Côn Luân Ma Chủ

Chương 1432. Độc Cô Duy Ngã chuyển thế 2




Ngươi có thể ngộ được nhưng không thể nói thành lời, cũng không cách nào miêu tả. Loại cảnh giới này vốn không thể phân tích được.

Đương nhiên tình hình hiện tại của Sở Hưu còn khá hơn Dạ Thiều Nam.

Dạ Thiều Nam muốn vượt qua cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, đáng tiếc đối với hắn cảnh giới bên trên không khác gì một làn sương mù. Còn Sở Hưu hiện tại chí ít còn có phương hướng, có vô số ví dụ đã thành công, y có thể lần lượt thử nghiệm.

Sở Hưu cứ thử nghiệm như vậy, kéo dài suốt năm tháng.

Thời gian năm tháng này, thể chế cơ bản của Côn Luân Ma Giáo đã được định hình, các thế lực phụ thuộc và các phân đường đã vận hành bình thường, thật ra cũng không khác mấy so với quá khứ.

Côn Luân Ma Giáo cách xa Trung Nguyên, các thế lực phụ thuộc vẫn hoạt động trong phạm vi trước kia, chẳng qua có thêm một số người ở lại trên Côn Luân Sơn để truyền tin mà thôi.

Lúc này trong mật thất bế quan tại cung điện chính của Côn Luân Ma Giáo, Sở Hưu ngồi xếp bằng dưới đất, quanh người không phát ra lực lượng nhưng tinh thần lại hoàn toàn trống rỗng, không ngừng suy đoán cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền.

Đúng lúc này, cánh cửa mật thất bế quan bị gõ vang, tinh thần của Sở Hưu lập tức quy vị.

Sở Hưu mở mắt, vung tay, cương khí mở rộng cửa, để lộ thân hình Mai Khinh Liên.

“Sao vậy, đám võ lâm Chính đạo kia lại giở trò gì hay thần tướng Thiên Môn tới khiêu khích?”

Mai Khinh Liên sắc mặt kỳ quái nói: “Đều không phải. Gần đây Cửu Phân Đường của Lạc Phi Hồng đưa tới một tin tức, tin tức rất kỳ quái.”

Sở Hưu kinh ngạc nói: “Ồ, tin tức gì?”

“Chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã xuất hiện!”

"Cái gì!?"

Trước đó Sở Hưu còn rất bình tĩnh nhưng sau khi nghe tin này y lại hết sức kinh ngạc, còn nghi ngờ mình nghe nhầm.

Mai Khinh Liên phía đối diện cũng có vẻ mất tự nhiên, vì cô cũng biết bố trí của Sở Hưu.

Rõ ràng mọi chuyện đều do Sở Hưu ngụy tạo lung tung, kết quả bây giờ lại thật sự xuất hiện một chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã, đúng là không thể tưởng tượng nổi

Sở Hưu đi ra khỏi mật thất bế quan, vung tay lên, cương khí phủi sạch tro bụi trên quần áo, hỏi: “Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Chắc ngươi cũng biết chuyện này vốn do ta bố trí.”

Mai Khinh Liên cũng lấy làm lạ nói: “Chuyện này xảy ra trong một thị trấn nhỏ ở phía nam Đông Tề, đệ tử một tiểu thế gia bản xứ. Nam nay hắn vừa mới mười tám tuổi, hắn công bố mình là chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã, hôm nay rốt cuộc cũng thức tỉnh, muốn lên lại Côn Luân, nhận lại vị trí Ma Chủ của mình.

Trong lúc nhất thời, người theo như mây, thậm chí có lão tiền bối Ma đạo cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần gia nhập dưới trướng, hết sức cung kính với hắn.

Trước mắt người này đã làm dấy lên sóng gió không nhỏ ở phía nam Đông Tề, có lẽ một số tông môn Chính đạo đang thăm dò thật giả trong chuyện này.”

Sở Hưu cau mày: “Hắn nói mình là chuyển thế thì là thật à? Hơn nữa còn có lão tiền bối Ma đạo cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần tin tưởng? Đối phương không gia nhập Ma Giáo chúng ta mà đi tin một kẻ không rõ lai lịch? Tiểu tử kia không phải con rối của hắn đấy chứ?”

Mai Khinh Liên cười khổ lắc đầu nói: “Cái này thì ta không biết. Có nhiều người tin tưởng như vậy là vì trên người hắn có mấy môn bí pháp của Côn Luân Ma Giáo, thậm chí còn có vài võ công độc môn mà giáo chủ sáng tạo ra trong thời kỳ đầu, ngay cả nhánh Ẩn Ma chúng ta cũng không có.

Hơn nữa hắn còn lấy vỏ đao Thính Xuân Vũ của giáo chủ ra làm tín vật.

Quan trọng nhất là trước đây hắn chỉ có cảnh giới Tiên Thiên, kết quả chỉ trong một đêm đã lên tới cảnh giới Chân Đan. Những thứ này tập trung lại đủ khiến người ta coi hắn là chuyển thế của giáo chủ.”

Sở Hưu nghe Mai Khinh Liên nói xong, ngay cả y cũng không thể thừa nhận đúng là đối phương rất giống chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã. Nói chính xác hơn thì còn giống hơn cả người mà Sở Hưu bịa ra.

“Ngươi có chắc đối phương nắm giữ võ công mà giáo chủ sáng tạo ra không? Vỏ đao Thính Xuân Vũ cũng là thật?” Sở Hưu vẫn thấy nghi ngờ.

Mai Khinh Liên gật đầu nói: “Chín phần mười là thật.

Vị lão tiền bối Ma đạo gia nhập dưới trướng hắn là truyền nhân trực hệ của Ma Vân Đường trong Thánh giáo ta năm xưa, là kiêu hùng Ma đạo cùng thời đại với Ngụy lão, nhưng quy ẩn giang hồ đã lâu, bảy tám chục năm nay chưa từng xuất thủ, ngay cả tông môn Chính đạo cũng không tới gây chuyện với hắn.

Đối phương thoái ẩn giang hồ khá sớm nên trừ bọn Ngụy lão ra, chúng ta không có giao tình gì với hắn, hơn nữa tính cách hắn cứng nhắc, cũng không ưa gì những tiểu bối’ trẻ tuổi’ trong Ma đạo như chúng ta.

Trước đó khi chúng ta định trùng kiến Thánh giáo, Nhậm tông chủ của Vô Tướng Ma Tông từng tới tìm hắn, kết quả bị hắn chửi mắng nói là thiên hạ này trừ giáo chủ ra không ai có tư cách lên Côn Luân, cũng không ai có tư cách trùng kiến Ma Giáo vân vân.

Khi đó Nhậm tông chủ nghĩ lực lượng của Thánh giáo chúng ta đã đủ mạnh, thêm hắn cũng không nhiều thiếu hắn cũng không ít, nên không để ý tới hắn nữa, cũng không báo cáo lại chuyện này cho ngươi.

Nhưng Phương Vân Độ là truyền nhân trực hệ của Thánh giáo chúng ta, vẫn có chút nhãn lực, hắn không đồng ý với chúng ta nhưng lại quy thuận tiểu tử kia, có thể thấy những thứ trên người tiểu tử kia đều là thật.

Hơn nữa khi tin tức được đưa tới ta đã đến hỏi Lục Giang Hà, Lục Giang Hà cũng nói những võ kỹ kia đúng là võ kỹ của giáo chủ, nhưng là thứ giáo chủ sử dụng khi chưa thành danh, không nổi danh như Diệt Tam Liên Thành Tiễn hay Hồng Trần Phiêu Miểu Trảm.”

Mai Khinh Liên nói liền một lượt, ngay cả Sở Hưu cũng không thể không thừa nhận đúng là đối phương rất giống chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã, nhưng Sở Hưu vẫn nói thẳng: “Giả, cho dù có khá hơn thì cũng là nửa phần thật chín phần giả, nửa phần còn lại không xác định.”

Cái gọi là chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã chỉ là cái bẫy mà y nói bừa ra thôi, ngay kể cả con số mười tám tuổi cũng là y thuận miệng bịa ra để rửa sạch hiềm nghi cho bản thân mà thôi. Dù sao lúc trước trên giang hồ, nếu nói ai giống chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã nhất, thật ra chính là Sở Hưu.

Bây giờ có người lại lôi thứ y bịa ra để nói mình là thật, đúng là tự đâm đầu vào mũi kiếm.

Còn nửa phần không xác định ở chỗ chắc chắn trên người đối phương có điều gì lạ, cũng có ẩn tình.

Vỏ đao Thính Xuân Vũ, một số công pháp truyền thừa của Độc Cô Duy Ngã, lai lịch rất khả nghi.

Hơn nữa theo Sở Hưu, hành động này của đối phương có hai khả năng.

Một là đối phương thật sự có chỗ dựa, không sợ gì cả nên mới gióng trống khua chiêng để lộ thân phận.

Thứ hai là đối phương chỉ là loại ngu ngốc, đơn thuần tới cực điểm nên mới nghênh ngang tuyên bố thân phận, cứ như sợ người khác không biết.

“Đi bố trí một chút, chuẩn bị tới Đông Tề.”

Sở Hưu trực tiếp vung tay, hạ quyết định.

Bất luận đối phương là thật hay giả, hắn đã lấy ra được nhiều thứ thuộc về Độc Cô Duy Ngã như vậy thì chắc chắn có liên hệ gì đó với Độc Cô Duy Ngã, Sở Hưu phải tự tới quan sát.