Côn Luân Ma Chủ

Chương 1585. Biến cố tại Hoàng Thiên Các 2




Để ngươi ngồi vững trên vị trí các chủ này, lão các chủ đã hy sinh những gì, ngươi có biết không?

Các ngươi tự hỏi lòng mình xem, trong các thế hệ các chủ của Hoàng Thiên Các, chẳng lẽ lão các chủ không có tư cách đưa vào Nguyên Hoàng Cảnh hay sao?

Đến bây giờ ngươi vẫn cho rằng ta đang phân cao thấp với ngươi ư? Lý Vô Tướng, tâm tư ngươi u ám quá rồi đấy.

Ta lên tiếng chỉ là vì lão các chủ, vì vị trí mà người vốn phải được mà thôi.”

“Đủ rồi!”

Lý Vô Tướng phẫn nộ quát: “Ngươi tưởng ta không muốn đưa lão các chủ vào Nguyên Hoàng Cảnh à?

Nhưng bây giờ lão các chủ vừa qua đời, bên Hàn Giang Thành mà nghe tin này chắc chắn sẽ có hành động đối với Hoàng Thiên Các ta.

Nguyên Hoàng Cảnh mở ra, ta có thể nhân cơ hội này nhiều thêm chút lực lượng, không đến mức bị động như trước.

Ta làm vậy là vì chính mình à? Ta làm vậy là vì toàn bộ Hoàng Thiên Các!”

Xung Thu Thủy cười nhạo: “Cho dù ngươi có vào ngược một trăm lần, ngươi vẫn không phải đối thủ của Diệp Duy Không, còn nói mấy lời vô dụng ấy làm gì? Ngươi dám nói ngươi làm vậy không phải vì chính ngươi à?”

Lý Vô Tướng thở dài một tiếng, trầm giọng nói: “Xung Thu Thủy, đủ rồi! Đừng quên hôm nay ta mới là các chủ!”

“Đúng, ngươi là các chủ, Thiên Vương - Lý Vô Tướng, uy phong quá nhỉ! Các chủ Hoàng Thiên Các, đúng là bá đạo!”

Xung Thu Thủy bỏ lại một câu không nóng không lạnh rồi trực tiếp quay người bỏ đi.

Các trưởng lão và quận trưởng ở nơi này đều cúi mày lơ đãng, không dám nói thêm một câu.

Đương nhiên bọn họ cũng biết mâu thuẫn giữa hai người Lý Vô Tướng và Xung Thu Thủy, phải nói là họ luôn biết.

Nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ cãi vã lớn đến vậy, thậm chí công khai vạch mặt nhau.

Hơn nữa lần này còn là ở tang lễ của lão các chủ, khiến bọn họ càng không dám nói gì.

Lý Vô Tướng sắc mặt âm trầm nói: “Tất cả giải tán!”

Mọi người đi khỏi, mỗi người thần sắc khác nhau. Sở Hưu đi sau lưng Lục Tam Kim, sau khi ra ngoài y mới hạ giọng nói: “Chuyện hôm nay ngươi thấy sao?”

Gương mặt Lục Tam Kim lộ vẻ bất đắc dĩ nói: “Ta đã biết mấy ân oán linh tinh giữa bọn họ từ lâu rồi, cũng đoán được nếu lão các chủ mất chắc chắn bọn họ sẽ gây sự với nhau. Nhưng ta thật sự không ngờ bọn họ lại cãi vã lớn đến vậy. Bây giờ ta chỉ hy vọng tang lễ của lão các chủ có thể cử hành yên ổn.”

Nói xong, Lục Tam Kim ảm đạm rời khỏi, hiển nhiên hắn đã rất thất vọng về Lý Vô Tướng và Xung Thu Thủy.

Đêm xuống, Sở Hưu đả tọa tu luyện trong căn phòng mà Hoàng Thiên Các bố trí cho y. Lúc này y lại đột nhiên mở mắt, một khắc sau, cánh cửa bị đẩy ra, Xung Thu Thủy bước vào.

Thấy Xung Thu Thủy đột nhiên tới tìm mình, không ngờ Sở Hưu lại hết sức bình tĩnh, y còn vung tay, cương khí kéo một cái ghế tới trước mặt Xung Thu Thủy.

Thấy dáng vẻ này của Sở Hưu, Xung Thu Thủy lại nghi hoặc nói: “Ngươi biết ta sẽ tới tìm ngươi?”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Ta không biết phó các chủ sẽ tới tìm ta. Ta chỉ biết nếu đêm nay có người tới tìm ta, chắc chắn sẽ là phó các chủ.”

Gương mặt Xung Thu Thủy lộ vẻ suy tư: “Vì sao? Ngươi biết ta tới tìm ngươi làm gì không?”

Sở Hưu híp mắt nói: “Phó các chủ đang chuẩn bị vạch trần Lý Vô Tướng, trở mặt triệt để, đương nhiên phải lôi kéo tất cả mọi lực lượng có thể rồi.”

Nói đến đây, Sở Hưu chỉ vào bản thân nói: “Mà Sở Hưu ta rất có sức nặng, đáng để phó các chủ tự tới lôi kéo.”

Xung Thu Thủy kinh ngạc nhìn Sở Hưu. Đến giờ hắn mới phát hiện người trước mặt ra chiêu không theo lối mòn, những lời nói mình chuẩn bị từ trước đã là vô dụng.

Xung Thu Thủy nheo mắt lại, trầm giọng nói: “Nếu ngươi đã biết ta tới là để mời chào ngươi, vậy bây giờ ngươi định nhận lời hay không đây?”

Sở Hưu lạnh nhạt đáp: “Ta đã nói rồi, ta có giá trị, đã giá trị thì phải xem phó các chủ đưa ra điều kiện gì chứ?”

Xung Thu Thủy vung tay lên nói: “Điều kiện thì dễ bàn thôi, quan trọng nhất là bây giờ ngươi cũng thấy rốt cuộc Lý Vô Tướng là người thế nào. Hắn chính là một tên ngụy quân tử tự tư tự lợi!”

Xung Thu Thủy hừ lạnh nói: “Trước đây ta và Lý Vô Tướng đều là cảnh giới nửa bước Võ Tiên, chúng ta còn ước định với nhau sẽ cạnh tranh công bằng, ai bước vào cảnh giới Võ Tiên trước thì được làm các chủ, người thua tâm phục khẩu phục.

Nếu Lý Vô Tướng dựa vào bản lĩnh của mình lên làm các chủ, Xung Thu Thủy ta phục hắn, tuyệt đối không gây sự với hắn.

Nhưng ngươi nghĩ hắn dựa vào năng lực của bản thân bước vào cảnh giới Võ Tiên hay sao?

Là hắn nói xấu ta trước mặt lão các chủ, bảo ta hành xử cực đoan, nếu làm các chủ sẽ khiến Hoàng Thiên Các lâm vào nguy cơ.

Vì vậy lão các chủ mở Nguyên Hoàng Cảnh ra cho hắn đi vào tu luyện.

Cuối cùng Lý Vô Tướng nhận được nguyên khí cường đại tích cóp mấy năm trong Nguyên Hoàng Cảnh, dựa vào đó bước lên cảnh giới Võ Tiên.

Thật ra Lý Vô Tướng nói không sai, cách hành xử của ta rất cực đoan, nhưng ta không nhịn nổi hành vi đâm đao sau lưng của hắn!

Nếu hắn nói thẳng với ta hắn muốn làm các chủ, vậy thì tốt, ta tặng cho hắn. Chỉ là chức vị các chủ thôi, lão các chủ cảm thấy ta không thích hợp, ta cũng không tranh giành.

Kết quả thì ngoài mặt hắn ra vẻ cạnh tranh với ta, sau lưng lại nói xấu với lão các chủ, người như vậy không phải ngụy quân tử thì là gì?

Chức vị phó các chủ của ta là thế nào? Là lão các chủ thấy hổ thẹn với ta nên mới đẩy cho ta, bằng không với tính cách của Lý Vô Tướng, e là hắn còn không muốn cho ta làm quận trưởng.

Ta và Lý Vô Tướng là huynh đệ với nhau hơn trăm năm, ta vốn không ngờ hắn lại làm chuyện này.

Nói cách khác, với ta mà hắn còn làm vậy được, ngươi nghĩ hắn sẽ làm gì với ngươi?”

Nghe Xung Thu Thủy kể lại chuyện năm xưa, Sở Hưu cũng thấy kinh ngạc.

Tuy y cũng biết chắc chắn năm xưa Lý Vô Tướng và Xung Thu Thủy cũng có tranh chấp, nhưng y không ngờ Lý Vô Tướng lại chơi bẩn như vậy, còn làm cả chuyện đâm đao sau lưng, tiền trảm hậu tấu.

Nhưng điều này cũng chứng minh trước đây tính cách của Xung Thu Thủy cực đoan tới mức nào.

Lão các chủ thà rằng giao chức vị các chủ cho kẻ đâm đao sau lưng như Lý Vô Tướng còn hơn giao cho Xung Thu Thủy. Có thể thấy trong mắt lão các chủ, vạn nhất Xung Thu Thủy lên làm cuối cùng, có lẽ tương lai của Hoàng Thiên Các sẽ càng thê thảm.

“Tức là Lý Vô Tướng luôn thể hiện mình công chính nghiêm minh là ngụy quân tử, còn phó các chủ ngươi là chân quân tử?”

Xung Thu Thủy xua tay nói: “Ta cũng chẳng phải chân quân tử gì, ngược lại, ta là tiểu nhân, chân tiểu nhân.

Bất cứ ai trong Hoàng Thiên Các đối nghịch với ta, ta cũng không tha cho hắn. Nhưng ta luôn công khai, chứ không chơi trò trước mặt thì một vẻ, sau lưng lại vẻ khác.

Ngày trước ngươi vừa gia nhập Hoàng Thiên Các, ngươi được Lục Tam Kim mời chào nên ta tưởng ngươi là người của Lý Vô Tướng, thái độ với ngươi cũng không tốt.

Nhưng trong thời gian qua, đã bao giờ ngươi thấy ta đối phó với ngươi chưa, có âm mưu gì với ngươi chưa? Kẻ thật sự ủ mưu với ngươi lại là cấp trên trực tiếp của ngươi, Lý Vô Tướng.”