Côn Luân Ma Chủ

Chương 204. Một trăm sắc thái chúng sinh




Ngụy Cửu Đoan chỉ về phía chưởng hình quan người Tây Vực nói: “Người này là chưởng hình quan Quan Bắc, Vạn Dặm Cuồng Sa - Sở Tư Ma.

Trước mắt trong số những chưởng hình quan đất Quan Trung này, xét tới mức độ trung thành không ai bằng nổi người này, ngay cả lão phu cũng vậy.”

Sở Hưu âm thầm liếc sang phía Ngụy Cửu Đoan một chút, ngươi có trung thành gì với Quan Trung Hình Đường mà đòi khoe?

Ngụy Cửu Đoan ngược lại không chú ý tới ánh mắt Sở Hưu, hắn chỉ trầm giọng nói: “Sở Tư Ma ban đầu là nô lệ của Tây Vực, vốn tên là A Sử Na Tư Ma, bị bán tới Quan Trung làm những việc khổ cực.

Ngày trước Sở Cuồng Ca đại nhân ra tay cứu hắn, dạy hắn võ công. Hắn cũng đổi theo họ Sở, gia nhập Quan Trung Hình Đường.

Người dị tộc này lại hiểu trung nghĩa hơn cả người Trung Nguyên. Lúc Sở Cuồng Ca đại nhân còn sống, hắn luôn tuân thủ tuyệt đối mệnh lệnh của Sở Cuồng Ca đại nhân, xông pha khói lửa, muôn chết không từ.

Trước khi Sở đại nhân qua đời đã giao lại chức vị đường chủ cho Quan lão gia, hắn cũng trung thành tuyệt đối với Quan lão gia, không để ý tới lợi ích bản thân, tất cả đều là vì Quan Trung Hình Đường.”

Nói tới đây Ngụy Cửu Đoan dừng lại một chút.

Hắn cũng biết mình là người thế nào, so với Sở Tư Ma lão già có thâm niên như hắn giờ lại làm đủ chuyện tổn hại lợi ích Quan Trung Hình Đường. Có điều Ngụy Cửu Đoan lại không có ý định thay đổi.

Có một số việc cho dù ngươi tự biết mình làm vậy là không đúng, nhưng ngươi vẫn làm. Tất cả chỉ vì lợi ích.

Sau khi Ngụy Cửu Đoan bước vào phòng nghị sự, Ân Bá Thông đột nhiên cười hắc hắc hai tiếng quái dị rồi nói: “Ngụy Cửu Đoan, ta còn tưởng ngươi không tới chứ.

Nghe nói ngươi đã già tới mức không quản lý nổi nữa, đất Quan Tây đã bị ngươi làm cho rối tung lên rồi cơ mà. Quan Tây các ngươi có bới chán cũng chẳng có ai? Chẳng thà cứ nhường cơ hội này cho chúng ta đi.”

Ngụy Cửu Đoan sắc mặt âm trầm hừ lạnh nói: “ Ân Bá Thông, ngươi không nói không ai coi ngươi là câm đâu!

Chẳng lẽ ngươi còn cần ta tuyên dương giúp những chuyện cứt chó xúi quẩy ngươi làm ở đất Quan Nam hay sao?”

Ân Bá Thông cười lạnh nói: “Ngụy Cửu Đoan, giờ ngươi cũng chỉ nói miệng được mà thôi. Ngươi còn kê mông được trên cái chức chưởng hình quan này được bao lâu? Sau khi ngươi hạ đài trừ phi ngươi cút khỏi Quan Trung, bằng không mỗi lần gặp ngươi nên gọi bản quan là đại nhân!”

Nghe xong lời này, Ngụy Cửu Đoan tức tới mức hai mắt đỏ bừng, định phát tác ngay tại chỗ.

Tuổi tác hắn đã cao, sắp về hưu đến nơi, chuyện này là tử huyệt của Ngụy Cửu Đoan. Tại Quan Tây không ai dám đụng tới.

Không ngờ giờ gặp kẻ đối đầu Ân Bá Thông, đối phương lại không chút do dự lôi chuyện này ra chế nhạo Ngụy Cửu Đoan, thế nhưng Ngụy Cửu Đoan lại chẳng thể phản bác.

Ân Bá Thông tuổi tác cũng không nhỏ nhưng dẫu sao cũng trẻ hơn Ngụy Cửu Đoan. Cho nên dù Ngụy Cửu Đoan đã về hưu, Ân Bá Thông vẫn còn ngồi được trên vị trí này thêm hơn mười năm nữa.

Đến lúc đó dựa theo quy củ Quan Trung Hình Đường, chẳng lẽ mình phải gọi hắn là đại nhân? Đây là chuyện Ngụy Cửu Đoan tuyệt đối không thể chịu đựng nổi!

Ngay lúc đôi bên giương cung bạt kiếm, tuần sát sứ Yến Đông Tiêu Tập lười biếng nói: “Hai ngươi nghe ta nói này, tuổi tác cả hai cộng lại đã sắp cao hơn cả Quan Trung Hình Đường này rồi mà vừa thấy mặt đã lại cãi nhau, có thấy chán không? Để ý hình tượng chút đi! Còn không ít tiểu bối đang nhìn đấy.”

Nghe xong lời này, mọi người trong phòng nghị sự đều nhìn về phía Tiêu Tập, kẻ này bộ dáng lười biếng trông như sắp nằm liệt trên ghế. Nơi này người không có hình tượng nhất chính là ngươi đấy!

Có điều sau khi Tiêu Tập lên tiếng, bất luận Ngụy Cửu Đoan hay Ân Bá Thông đều chỉ hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục cãi vã nữa.

Thực lực Tiêu Tập là mạnh nhất trong số bốn chưởng hình quan, thế lực cũng là lớn nhất. Đừng nhìn hắn còn trẻ tuổi, mọi người ở đây đều phải nể mặt hắn, lời hắn nói cũng thật sự có tác dụng.

Có điều sau khi ngồi xuống Ngụy Cửu Đoan nhỏ giọng dùng nội lực truyền âm hung hăng nói với Sở Hưu: “Nhớ kỹ, lát nữa khi tỷ thí bắt đầu, có gặp thủ hạ của lão quỷ Ân Bá Thông kia thì cứ nặng tay cho ta! Chỉ cần không chết người, có đánh tàn phế cũng được, ta đỡ cho ngươi!

Lúc ngươi bế quan, vết thương cũ của tuần sát sứ An Châu Thái Cảnh Thắng tái phát, tuổi tác hắn cũng khá cao cho nên có thể sẽ từ nhiệm tuần sát sứ.

Chỉ cần ngươi phế bỏ đám thủ hạ của lão quỷ Ân Bá Thông kia, khiến hắn mất hết mặt mũi, hai châu phủ An Châu cùng Hoa Châu dưới trướng Thái Cảnh Thắng đều sẽ cho ngươi cai quản!”

Sở Hưu kinh ngạc nhìn Ngụy Cửu Đoan một hồi, xem ra lần này Ngụy Cửu Đoan thật sự bị Ân Bá Thông chọc giận, thậm chí dám nói ra những lời này.

Có điều hai châu phủ lận, Sở Hưu thật sự động tâm, y nhỏ giọng đáp: “Nhưng thưa đại nhân, lát nữa Quan đường chủ cũng tới đây, xuất thủ làm bị thương người ta trước mặt Quan đường chủ sợ cũng không tốt?”

Ngụy Cửu Đoan cười lạnh một tiếng nói: “Đao kiếm không mắt, quyền cước vô tâm. Võ giả giao thủ với nhau bị thương chẳng phải quá bình thường ư? Yên tâm đi, chuyện này Quan lão gia sẽ không để ý đâu. Quan lão gia chỉ để ý tới kết quả thôi. Chỉ cần ngươi biểu hiện thật xuất sắc, có thực lực tranh giành thể diện cho Quan Trung Hình Đường trong Thần Binh Đại Hội là được.”

Nghe Ngụy Cửu Đoan nói vậy, Sở Hưu cũng yên lòng. Thật ra muốn đánh tàn phế một người còn khó hơn giết người đó, vì phải khống chế cường độ cẩn thận. Nếu điều kiện cho phép Sở Hưu vẫn thích giết người hơn.

Mà lúc này phía đối diện, Ân Bá Thông cũng dùng khuôn mặt âm trầm nói gì đó với một thanh niên, thấy Sở Hưu phía đối diện nhìn lại, hắn nở một nụ cười lạnh lẽo với y.

Nửa khắc sau, Quan Tư Vũ dẫn người vào trong phòng nghị sự, sau lưng là phu nhân của hắn, nữ nhân quyến rũ tới cực hạn, Mai Khinh Liên.

Thấy Mai Khinh Liên cũng xuất hiện tại đây, bốn vị chưởng hình quan đều hơi nhíu mày.

Giờ đang là cuộc họp của Quan Trung Hình Đường, Mai Khinh Liên mặc dù là phu nhân của Quan Tư Vũ nhưng cũng chỉ là phu nhân mà thôi, không có bất cứ chức vị gì trong Quan Trung Hình Đường. Thế nhưng giờ nàng ta xuất hiện tai đây, rõ ràng là không thích hợp.

Có điều có không thích hợp thì đã sao, chuyện này không phạm vào kiêng kỵ gì, bốn người không ai nhiều lời.

Ngoại trừ Quan Tư Vũ cùng Mai Khinh Liên, ngoài cửa còn có ba người đi tới.

Một trong số đó là đệ tử của Quan Tư Vũ - Uất Trì. Một lại là võ giả trung niên mặc áo đen cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, sắc mặt lạnh lùng, giữa lông mày có một vết sẹo đao khiến người ta có cảm giác người sống chớ đến gần.

Bên cạnh hắn là một thanh niên bộ dáng tương tự, tới khí tức cũng cực kỳ giống nhau.

Ngụy Cửu Đoan nhỏ giọng truyền âm nói: “Người này là Tam đầu lĩnh của Tập Hình Ti, Huyết U Đồ - Tư Minh. Hắn cũng khá giống với ngươi, xuất thân từ tổ chức sát thủ, có điều không phải Thanh Long Hội mà chỉ là một tổ chức sát thủ cỡ nhỏ.

Tư Minh muốn thoát ly khỏi tổ chức đó nên âm thầm thi triển đủ loại thủ đoạn tiêu diệt toàn bộ tổ chức sát thủ đó, cuối cùng triệt để thoát ly.”

Sở Hưu nghe vậy không khỏi nhìn Tư Minh thêm một hồi, vị này còn ác hơn mình.

Y thoát ly Thanh Long Hội chẳng qua là bẫy Thiên Tội đà chủ mà thôi nhưng cũng gián tiếp giúp Thiên Tội đà chủ trở lại tổng bộ Thanh Long Hội.

Còn vị này thì hay hơn hẳn, trực tiếp diệt sạch mọi người, xem như triệt để thoát ly khỏi tổ chức sát thủ.

Ngụy Cửu Đoan nhỏ giọng nói: “Nhớ kỹ, Tập Hình Ti khác với những người khác của Quan Trung Hình Đường. Đám người này không ai dễ chọc, cũng như Tư Minh này là người duy nhất trong toàn bộ Quan Trung Hình Đường chỉ biết giết người, không biết xử án.”

Sở Hưu gãi gãi mũi, y cũng rất muốn nói thật ra mình cũng thế.

Trên giang hồ ngoại trừ võ lực còn rất nhiều thứ có thể học tập, không nói tới những thủ đoạn phán đoán dấu vết xử án của Quan Trung Hình Đường, còn có luyện đan, luyện khí hoặc trận pháp vân vân.

Với địa vị hiện tại của Sở Hưu muốn học những thứ đó rất đơn giản, đặc biệt là thủ pháp xử án của Quan Trung Hình Đường. Bọn Đỗ Quảng Trọng là người Quan Trung Hình Đường chính thống, hắn muốn học chẳng lẽ bọn Đỗ Quảng Trọng lại dám không dạy? Chỉ có điều Sở Hưu lười học mà thôi, hay nên nói là y dùng hết thời gian vào việc tu luyện.

Phần lớn thời điểm phương thức xử lý mọi chuyện của Sở Hưu rất đơn giản, chỉ cần việc gì giết người mà giải quyết được, vậy y sẽ giết. Mặc dù bạo lực là cách giải quyết thiếu kỹ thuật nhất nhưng thật ra lại có tác dụng nhất.

Nói tới nói lui, giang hồ này vẫn phải dùng thực lực bản thân để nói chuyện.

Cũng như Nhiếp Đông Lưu của Tụ Nghĩa Trang kia, Sở Hưu thừa nhận đối phương cũng có thủ đoạn, tâm cơ đủ sâu, tuổi trẻ đã nổi danh giang hồ. Vị trí thứ sáu trên Long Hổ Bảng là nhờ chính hắn tính toán ra.

Nhưng người như hắn bước lên hạng sáu Long Hổ Bảng đã là đỉnh phong, còn nhìn lên trên năm hạng đầu của Long Hổ Bảng ai không phải người kinh tài tuyệt diễm? Không có đủ thực lực cũng không ngồi lên vị trí đó được.

Lúc này Quan Tư Vũ chứng kiến mọi người đã đến đông đủ, hắn bèn ho khan một tiếng. Chỉ trong chớp mắt phòng nghị sự vốn còn hơi ầm ỹ lập tức yên tĩnh trở lại.

Nhìn đám người, Quan Tư Vũ trầm giọng nói: “Lần này Tàng Kiếm Sơn Trang dẫn đầu tổ chức Thần Binh Đại Hội, chắc mọi người đều đã biết. Mấy chục năm nay những thịnh hội to to nhỏ nhỏ trên giang hồ, bất luận là thế hệ già hay thế hệ trẻ, Quan Trung Hình Đường chúng ta đều vắng mặt. Không phải Quan Trung Hình Đường chúng ta không muốn đi, mà là khi đó Quan Trung Hình Đường chúng ta không tìm được thời gian, cũng chẳng tìm ra người đi.”

Mọi người ở đây đều gật nhẹ đầu, trong số họ có rất nhiều người từ thời đại trước, đương nhiên biết cảnh khốn khó của Quan Trung Hình Đường ngày xưa.

Khi đó Sở Cuồng Ca vừa chết, Quan Trung Hình Đường chân đứng không vững, Quan Tư Vũ mới chấp chưởng Quan Trung Hình Đường, có cả đống người không phục, có thể nói là loạn trong giặc ngoài.

Còn tới giờ nội bộ Quan Trung Hình Đường đã xác lập trật tự, bên ngoài cũng đã đạt thành hiệp nghị với ba nước, xem như hoàn toàn ổn định.

Quan Tư Vũ tiếp tục nói: “Trước mắt Quan Trung Hình Đường chúng ta đã yên ổn, vậy cũng phải tranh đoạt thanh danh đôi chút.

Lần Thần Binh Đại Hội này có thần binh làm phần thưởng, hơn nữa còn do Tàng Kiếm Sơn Trang một trong Ngũ Đại Kiếm Phái tổ chức, có lẽ sẽ hấp dẫn không ít tuấn kiệt trẻ tuổi trên giang hồ tới đó, một số cao thủ trẻ tuổi xuất thân dân dã chắc cũng sẽ có mặt.

Lần này Quan Trung Hình Đường chúng ta định phái một người tới, có lấy được thần binh hay không không quan trọng. Quan trọng là phải thể hiện uy phong của Quan Trung Hình Đường chúng ta, khiến các thế lực võ lâm khác chứng kiến Quan Trung Hình Đường chúng ta vẫn có người kế tục.”

Thế hệ trẻ của Quan Trung Hình Đường