Côn Luân Ma Chủ

Chương 384. Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma (1)




Sau khi đánh lui Hạ Hầu Trấn, Quan Tư Vũ đưa mắt nhìn sang Sở Hưu.

Sở Hưu vội vàng đứng ra chắp tay nói: “Đa tạ đường chủ đã ra tay giúp đỡ.”

Quan Tư Vũ gật nhẹ đầu, thản nhiên đáp: “Chuyện lần này Quan Tư Vũ giúp ngươi chống đỡ, lần sau khi ra tay nhớ cân nhắc trước rồi hẵng làm. Mặc dù giờ Quan Trung Hình Đường ta đã an ổn nhưng còn chưa tới mức tùy ý khuếch trương.”

Sau khi nhắc nhở Sở Hưu một chút, Quan Tư Vũ trực tiếp dẫn người rời đi.

Đêm xuống, Sở Hưu không đi ngủ, cũng không tu luyện, chỉ lặng lẽ chờ trong phòng.

Quan Tư Vũ đã tới, Mai Khinh Liên hẳn cũng tới, y vẫn nhớ Mai Khinh Liên đã nói có chuyện cần y làm.

Quả nhiên không bao lâu sau thân hình Mai Khinh Liên hiện lên trong làn khói đen, gương mặt mang theo nụ cười lười biếng nói: “Giải quyết xong phiền phức, giờ ngươi thoải mái được rồi.”

Sở Hưu lắc đầu nói: “Vốn cũng chẳng phải phiền toái gì lớn. Có điều lần này ta thật sự không ngờ thực lực của Quan đường chủ lại mạnh tới vậy.”

Mai Khinh Liên liếc mắt nhìn Sở Hưu một cái rồi nói: “Không thì ngươi tưởng thế nào? Nếu Quan Tư Vũ là hạng tầm thường ngươi nghĩ trước lúc chết Sở Cuồng Ca lại gạt hết mọi ý kiến đưa hắn lên làm đường chủ tân nhiệm à?”

Sở Cuồng Ca nói: “Thánh nữ đại nhân có thể đùa bỡn Quan Tư Vũ trong lòng bàn tay, thực lực của ngươi còn kinh khủng hơn so với Quan Tư Vũ.”

Mai Khinh Liên sửa sang lại sợi tóc trước lông mày, hừ khẽ một tiếng rồi nói: “Không cần thăm dò, m Ma Tông ta vốn am hiểu phương diện này, nếu năng lực chiến đấu chính diện của ta mạnh hơn Quan Tư Vũ, ta ẩn nấp bên cạnh hắn làm gì?

Đúng rồi, chuyện lần trước ta nói với ngươi chắc ngươi chưa quên đấy chứ?”

Sở Hưu đáp: “Đương nhiên là chưa, Thánh nữ đại nhân có gì cần xin cứ nói.”

Mai Khinh Liên nói: “Yên tâm đi, việc ta bảo ngươi làm cũng có lợi cho ngươi, giúp ngươi nổi danh trong Ma đạo. ngươi từng nghe tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chưa?”

Sở Hưu gật đầu nói: “Đương nhiên có nghe nói, đây là thịnh hội trăm năm, cũng là thịnh điển cho kiếm tu trên giang hồ. Có điều chuyện này liên quan gì tới Ma đạo chúng ta?”

Cáo gọi là Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chính là Ngũ Đại Kiếm Phái tổ chức một lần thịnh điển kiếm đạo, bất luận Ngũ Đại Kiếm Phái hay các vô số võ giả tán tu dùng kiếm trên giang hồ đều có thể tham gia, so kiếm luận đạo, tỷ thí với nhau, hơn nữa sẽ có một số ban thưởng cho cường giả kiếm đạo trẻ tuổi xuất sắc.

Liên quan tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội, Sở Hưu có nhớ mang máng, có vẻ trong cốt truyện gốc quy mô còn rất lớn, có điều vì chỉ có kiếm tu tham gia cho nên ngoại trừ Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội cùng những võ giả dùng kiếm, những người khác cũng ít chú ý tới.

Mai Khinh Liên cười lạnh nói: “Vốn là không có quan hệ gì, đây là trò chơi do Ngũ Đại Kiếm Phái đóng cửa chơi với nhau, người trong Ma đạo chúng ta đâu có nhàm chán mà đến tham gia.

Nhưng lần này Ngũ Đại Kiếm Phái nhất quyết muốn dựng thanh thế lớn, lần Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội này không chỉ kiếm tu có thể tham gia mà các võ giả tuấn kiệt môn phái khác cũng có thể tham dự, mà quan trọng nhất chính là phần thưởng.

Trước đó Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chỉ ban thưởng hai thứ, một là danh kiếm, còn một là kiếm điển đẳng cấp rất cao.

Còn lần này do mời những người khác tham gia, cho nên phần thưởng cũng nhiều hơn, trong đó có một bảo binh Ma đạo thượng cổ, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ đã tổn hại.

Ngươi chắc cũng hiểu ý nghĩa của Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ đối với người trong Ma đạo chúng ta. Đám người kia làm như vậy chẳng khác nào tát vào người trong Ma đạo chúng ta. Nếu Ma đạo còn nén giận đó mới là chuyện nực cười.

Cho nên lần này mạch Ma đạo chúng ta bất kể Minh Ma hay Ẩn Ma đều quyết định buông bỏ thành kiến, liên thủ làm một món lớn.”

Sở Hưu nghe vậy nhíu mày, nếu vậy lần này bên chủ động gây chuyện có vẻ không phải Ma đạo.

Sở Hưu cũng từng nghe tiếng Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ, thứ này thật ra không liên quan gì tới Côn Luân Ma Giáo, nhưng lại là biểu tượng cho cả mạch Ma đạo.

Trong truyền thuyết sau đại kiếp nạn thượng cổ, hai mạch Phật Đạo còn lưu lại truyền thừa khá hoàn chỉnh, nhưng mạch Ma đạo lại tương đối lỏng lẻo, tất cả đều bị phá thành nhiều mảnh.

Sau này có người tìm được tổ địa Ma đạo thượng cổ tại một khu phế tích, phát hiện không ít công pháp Ma đạo, nhờ đó mới khôi phục lại chút quang huy của mạch Ma đạo năm xưa.

Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ này được phát hiện trong tổ địa Ma đạo thượng cổ, cũng là biểu tượng cho Ma đạo thượng cổ. Một cây cờ lớn cũng là một tòa trận pháp, tu luyện ma công bên dưới đại kỳ có thể làm ít công to.

Hơn nữa sau đại kiếp nạn, truyền thừa Ma đạo thiếu chút nữa đoạn tuyệt, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ này chính là biểu tượng cho Ma đạo chính thống, bị vô số tông môn Ma đạo nắm tới tay. Những tông môn Ma đạo từng nắm Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ đều tuyên bố mình là Ma đạo chính tông, chỉ có điều không tông môn nào nắm được nó quá lâu.

Cho nên tóm lại địa vị Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ tương đương với ngọc tỉ truyền quốc trong hoàng triều, mặc dù tác dụng không quá lớn nhưng ý nghĩa tượng trưng lại cực lớn.

Về sau Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ rơi vào tay Côn Luân Ma Giáo, hơn nữa Côn Luân Ma Giáo cũng là môn phái cầm Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ trong thời gian dài nhất. Có điều sau này Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cũng thất lạc, giờ người giang hồ đã biết, hóa ra thứ này rơi vào tay Ngũ Đại Kiếm Phái.

Thật ra thứ này nếu rơi vào tay tông môn Ma đạo khác, những tông môn Ma đạo khác cũng sẽ kín tiếng ẩn giấu chứ không nhảy ra tuyên bố mình là Ma đạo chính thống, giờ làm vậy khác gì tự tìm đường chết.

Không có thực lực của Côn Luân Ma Giáo, đừng làm chuyện của Côn Luân Ma Giáo, nếu không kết quả chắc chắn là chết, mà còn chết hết sức thê thảm.

Có điều cho dù như vậy Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cũng đại biểu cho Ma đạo chính thống năm xưa, là biểu tượng cho Ma đạo. Thế nhưng giờ lại bị người ta coi như vật phẩm lấy ra ban thưởng, quả thật là sỉ nhục Ma đạo.

Sở Hưu cau mày: “Ngũ Đại Kiếm Phái trêu chọc Ma đạo như vậy làm gì? Mạch Ma đạo chúng ta đâu trêu gì tới bọn họ, bọn họ chắc cũng biết hậu quả chứ. Chuyện này chắc chắn Ma đạo chúng ta sẽ không từ bỏ, bọn họ cũng đừng mong Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội yên ổn được.”

Ánh mắt Mai Khinh Liên lóe lên ánh sáng lạnh: “Làm gì? Đương nhiên là định lập uy, xem ai mới có tư cách trở thành người đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái.

Giờ trong Ngũ Đại Kiếm Phái, thực lực bề ngoài của Kiếm Vương Thành cùng Tọa Vong Kiếm Lư là mạnh nhất, Phong Vân Kiếm Trủng căn cơ thâm hậu nhất, không ai biết rốt cuộc Phong Vân Kiếm Trủng ẩn giấu lực lượng mạnh cỡ nào.

Chỉ có Tàng Kiếm Sơn Trang cùng Việt Nữ Cung thực lực hơi kém, không có tư cách tranh đoạt vị trí đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái.

Ba phái còn lại đều muốn vị trí này, tình huống bình thường đương nhiên có thể tranh đấu, có điều như vậy lại thành tiêu hao lực lượng bản thân, khiến người khác chế giễu, cho dù cuối cùng có người thắng, toàn bộ Ngũ Đại Kiếm Phái cũng chịu tổn thất.

Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma (2)