Côn Luân Ma Chủ

Chương 392. Quần ma loạn vũ




Lần này Đệ Lục Thiên Ma Tông đứng ra làm người trung gian điều tiết mâu thuẫn giữa Minh Ma cùng Ẩn Ma. Hai bên cãi cọ xung đột cũng được, đánh một trận phát tiết mâu thuẫn cũng không sao, nhưng thật sự đánh lớn lại không được.

Nhìn mọi người xung quanh một chút, Tất Đạt Di thản nhiên nói: “Còn người của Tà Cực Tông cùng La Sát Tông chưa tới, chư vị nghỉ ngơi chút đi, lát nữa người đến đủ lại ồn ào tiếp cũng không muộn. Vẫn chưa thấy lũ Chính đạo đâu mà chúng ta đã đánh nhau tới rách da chảy máu, chẳng phải thành trò cười cho chúng à?”

Tông sư võ đạo mở miệng, Cửu Tương Tử chỉ đành oán hận trừng mắt với Sở Hưu rồi ngoan ngoãn trở lại chỗ ngồi.

Lúc này Sở Hưu mới phản ứng lại, chẳng trách ở đây lại ít tông sư võ đạo như vậy, hóa ra là sợ một khi đánh nhau không cách nào thu liễm.

Thật ra những người có tư cách tới tham gia Ma Đạo Hội Minh lần này ngoại trừ các võ giả tán tu, tất cả các thế lực sau lưng đều có một tông sư võ đạo, có điều không phải ai trong số họ cũng tới.

Bởi nếu vạn nhất bọn họ đều tới, đúng như lời Tất Đạt Di, cuối cùng gây loạn quá lớn, hai bên giao thủ tới rách da chảy máu, như vậy không dễ thu thập.

Cho nên lần này đại biểu hai bên chỉ là võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất. Tới cấp bậc này đã là thế lực trung kiên của các thực lực lớn, có tư cách đại biểu cho môn phái của mình, tỷ như Lục tiên sinh cùng Cửu Tương Tử trước đó.

Trong đại sảnh chỉ có ba tông sư võ đạo, Minh Ma, Ẩn Ma cùng người của Đệ Lục Thiên Ma Tông.

Trong đó một là Tất Đại Di chủ trì điều tiết, bên phía Minh Ma cũng có một võ giả trung niên mặc áo đen rộng sắc mặt âm trầm, chỉ có điều Sở Hưu cũng không biết hắn là người phái nào. Vừa rồi Sở Hưu giao thủ cùng Cửu Tương Tử, hắn cũng không mở miệng, thậm chí biểu cảm trên mặt không hề thay đổi, rõ ràng không phải người của Ngũ Độc Giáo.

Còn tông sư võ đạo bên phía Ẩn Ma lại hết sức kỳ quái, là một lão già mặc áo bào xám rộng lớn, dáng vẻ khá lôi thôi.

Vừa rồi khi Sở Hưu tiến tới, hắn ngồi dựa vào ghế, nheo mắt như chưa tỉnh ngủ, lại như chẳng hề quan tâm tới việc gì.

Thấy mọi chuyện tạm kết thúc, Lục tiên sinh mới lôi kéo Sở Hưu tới trước mặt lão già kia, cung kính thi lễ nói: “Ngụy tiền bối, hắn là Lâm Diệp đại biểu cho m Ma Tông tới tham gia Ma Đạo Hội Minh, là tân tú của Ma đạo ta, thực lực bất phàm. Ngay cả Thánh nữ đại nhân đều khá tán thưởng hắn.”

Nói xong, Lục tiên sinh vội vàng giao thủ cho Sở Hưu: “Vị này chính là tiền bối của Ma đạo ta, một trong Ngũ Đại Thiên Ma của Cửu Thiên Sơn ngày trước, Ngọc Diện Thiên Ma - Ngụy Như Nhai.”

Sở Hưu thi lễ với Ngụy Thư Nhai, trong mắt lại khó nén nổi vẻ kinh ngạc.

Nhắc tới Ngụy Thư Nhai, Sở Hưu còn không nghĩ ra là ai, nhưng danh tiếng của Ngũ Đại Thiên Ma của Cửu Thiên Sơn vẫn rất lớn.

Hai trăm năm trước Cửu Thiên Sơn ở Đông Tề có năm vị cao thủ Ma đạo dựng cờ hiệu triệu Ma đạo thiên hạ, gây dựng lại Côn Luân Ma Giáo, khôi phục lại thịnh thế cho Ma đạo. Năm người này đều là cảnh giới tông sư võ đạo, liên thủ xưng là Ngũ Đại Thiên Ma. Trong thời gian đó một số võ giả tán tu Ma đạo cùng một số tông môn Ẩn Ma theo sau như mây, thanh thế kinh người, có chút khí thế hưng thịnh trở lại của Ma đạo.

Đáng tiếc Chính Ma chênh lệch vẫn quá xa, các đại phái Chính đạo liên thủ khiến Ngũ Đại Thiên Ma trên Cửu Thiên Sơn chết mất bốn, cái gọi là Ma Đạo Liên Minh cũng hoàn toàn sụp đổ.

Đó cũng là lần cuối Ma đạo rầm rộ, hai trăm năm sau đó Ma đạo vẫn luôn kín tiếng hành động, như lần trước Vô Tướng Ma Tông xuất thủ tại Thần Binh Đại Hội đã coi là quy mô tương đối lớn.

Vị Ngọc Diện Thiên Ma - Ngụy Thư Nhai trước mắt chính là người sống sót duy nhất trong Ngũ Đại Thiên Ma trên Cửu Thiên Sơn ngày trước. Có điều giờ tuổi thọ hắn đã gần ba trăm, sắp đến mức dầu hết đèn tắt, cho nên giang hồ đều đồn đại Ngụy Thư Nhai đã chết, không ngờ hắn vẫn còn sống, có điều hình tượng lại khá chênh lệch so với tưởng tượng của Sở Hưu.

Ngụy Thư Nhai ngày trước danh hiệu là Ngọc Diện Thiên Ma, tướng mạo cực kỳ anh tuấn, tính cách phong lưu phóng khoáng, căn bản không giống hung đồ Ma đạo mà như công tử giang hồ phong thái nhẹ nhàng.

Nghe nói ngày trước Ngụy Thư Nhai từng có chút chuyện phong lưu với đạo cô Chân Vũ Giáo, nữ tử trong Cửu Đại Thế Gia, Kiếm Tiên Tử của Việt Nữ Cung. Có điều rốt cuộc là lời đồn giang hồ hay chuyện thật việc thật, có lẽ trừ Ngụy Thư Nhai ra không ai biết.

Ngụy Thư Nhai uể oải khoát tay nói: “Ngọc Diện Thiên Ma gì nữa, nếp nhăn trên mặt lão già ta kẹp chết cả ruồi được rồi, lấy đâu ra ngọc diện?

Thằng nhóc nhà ngươi không tệ, nếu đã là người Mai nha đầu chọn chúng chắc chắn sẽ không sai rồi. Nha đầu kia vốn cực kỳ cao ngạo, nếu không có lựa chọn thích hợp chắc nó còn chẳng muốn tham gia Ma Đạo Hội Minh lần này.

Trở về ngồi tích lũy sức lực đi, lát nữa chắc chắn lại lục đục với đám đối diện nữa đấy.

Có điều ngươi cũng không cần sợ, lão già ta là người sắp xuống lỗ rồi, muốn chơi âm hay minh gì cũng được, lão già ta tiếp hết.”

Lời này của Ngụy Thư Nhai không nhỏ giọng ẩn giấu mà nói thẳng ngay trước mặt đám người Minh Ma, rõ ràng đang chỉ bọn họ.

Bên phía Minh Ma, võ giả mặc áo choàng đen hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm.

Lục tiên sinh kéo Sở Hưu sang một bên ngồi xuống, Sở Hưu nhíu mày nhỏ giọng truyền âm: “Tông sư võ đạo bên Minh Ma là vị nào vậy?”

Lục tiên sinh mặt không biểu cảm đáp: “Lai lịch không nhỏ, vị này là Sơn Quỷ trong chín vị Thần Vu Tế của Bái Nguyệt Giáo, chắc ngươi cũng từng nghe tới tên hắn.”

Sở Hưu gật nhẹ đầu, ánh mắt lóe lên sắc thái lạ, đương nhiên y biết, vị này cũng là một nhân vật lớn.

Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo uy thế hùng vĩ, gần như thành đại phái đệ nhất Ma đạo, cho dù lúc trước Côn Luân Ma Giáo ma uy thôn thiên, trấn áp toàn bộ giang hồ, nhưng Bái Nguyệt Giáo chỉ lựa chọn ‘đi theo’ chứ không phải ‘thần phục’.

Cho nên sau khi Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt, Bái Nguyệt Giáo cũng kịp thời thoát thân, không bị liên lụy gì.

Hơn nữa Bái Nguyệt Giáo có vô số cường giả, chỉ riêng tông sư võ đạo bên ngoài đã hơn mười người, sáng ngang cả Đại Quang Minh Tự hay Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ.

Tam đại cường giả chí cường trong Bái Nguyệt Giáo lần lượt là giáo chủ, đại tế sư cùng vu nữ, địa vị của vu nữ tương đương với thánh nữ m Ma Tông Mai Khinh Liên, gần với giáo chủ.

Ngoại trừ ba người này, mạnh nhất Bái Nguyệt Giáo là chín vị Thần Vu Tế, dùng danh tự chín vị quỷ thần trong truyền thuyết Miêu Chương thời thượng cổ để mệnh danh. Theo thứ tự là Đông Hoàng Thái Nhất, Vân Trung Quân, Đại Tư Mệnh, Thiếu Tư Mệnh, Tương Quân, Tương phu nhân, Đông Quân, Hà Bá, Sơn Quỷ.

Chín vị này là Cửu Đại Thần Vu Tế của Bái Nguyệt Giáo, danh tự với họ không quan trọng, kể từ khi họ kế thừa phong hào Thần Vu Tế, tên của họ đã đổi.

Trong Cửu Đại Thần Vu Tế của Bái Nguyệt Giáo, Sơn Quỷ chỉ xếp cuối nhưng vẫn có tư cách đại biểu Bái Nguyệt Giáo tham gia Ma Đạo Hội Minh, có thể thấy thực lực Bái Nguyệt Giáo cao tới mức nào.

Diệp Thiên Tà (1)