*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Nhiên thích trêu đùa Trầm Thần, đó là chuyện mà mọi người để biết.
Bình thường lúc đàn ông và phụ nữ ở cùng nhau, đàn ông phải cầm thú chút, nhưng mà lúc Tô Nhiên và Trầm Thần ở cùng nhau, Tô Nhiên cầm thú chỉ chút.
Trầm Thần thường hay : “ đời làm sao lại có loại phụ nữ như ?”
Tô Nhiên hắc hắc cười : “Quen biết tôi là phúc khí lớn nhất đời này của ! có tôi, cuộc sống đại học của có biết bao buồn tẻ chán nản a.”
Trầm Thần trợn mặt liếc cái, được câu nào, nhưng sau đó tháo kính xuống, day day trán, thở dài : “Ừm, lời là .”
Tô Nhiên càng đắc ý, “Vốn chính là như thế, tôi chính là mặt trời mang đến ánh sáng cho cuộc đời , phá vỡ cuộc sống bình lặng như mặt nước của , chiếu sáng cả con người !”
Chiếu hay chiếu lên người biết, song Tô Nhiên đúng là phá vỡ trạng thái luôn theo khuôn phép trong cuộc sống của, dù sao cũng làm cho cảm thấy này cứ hết lần này đến lần khác cho thấy mặt thể tưởng nổi.
ra da mặt của phụ nữ có thể dày đến loại trình độ này!
ra da mặt của phụ nữ còn có thể dày thêm chút! @[email protected]
ra da mặt của phụ nữ dày có giới hạn…..
thực thế từ khi nhìn bộ mặt của Tô Nhiên, Trầm Thần liền chưa từng đối đãi với Tô Nhiên như phụ nữ, mặc dù Tô Nhiên toàn thân có giống phụ nữ ở chỗ nào.
Mỗi lần chịu nhường nhịn Tô Nhiên, Tô Nhiên liền tức giận đến phát điên: “Này, là người đàn ông sao lại có thể mọn như thế? Có thể đối xử với như vậy sao?”
Trầm Thần vô cùng bình tĩnh : “ là con sao?”
“Con bà nó! Lão tử cần phải cởi quần áo cho xem mới tin sao?” Tô Nhiên thô lỗ .
Trầm Thần được gì nữa, so với lưu manh, vĩnh viễn là lưu manh hơn nữa còn là tuyệt thế nữ lưu manh.
Lúc còn học đại học, Trầm Thần là thành viên hội học sinh, Tô Nhiên là trợ ban tân sinh, hai người thường xuyên cùng nhau trực ban lúc học sinh mới có giờ tự học, bao lâu sau, ngay cả sinh viên năm nhất cũng hay ở trước mặt bọn họ trêu đùa.
Tô Nhiên mang sách đến cho đội trưởng Triệu Kiệt cũng nhận được lời trêu chọc: “Trợ ban à, chị với Trầm sư huynh rất xứng đôi, hai người mà thành đôi là rất tốt.”
Tô Nhiên nhếch miệng, thuận tiện đá đá Trầm Thần, : “Này, người xấu, nghe thấy gì chưa? Đôi ta thực xứng có phải !”
Trầm Thần dấu vết né tránh, đẩy đẩy kính với Triệu Kiệt: “Chúng tôi nếu muốn thành cặp, còn cần tới cậu sao?”
Tô Nhiên rung đùi đắc ý cười, tặng cho Triệu Kiệt ánh mắt: Xem xem , biết chưa biết chưa?
Triệu Kiệt uỷ khuất : “Tôi chỉ thôi.”
Tô Nhiên vẫn như trước cười : Tên nhóc thối, lời này đến lượt học sinh năm nhất như cậu sao? Câụ cho là sư huynh sư tỷ của cậu ăn ngồi rồi hả?”
Trầm Thần nhìn thở dài : “ có chút thục nữ nào, chẳng trách có người muốn.”
Tô Nhiên hung hăng trừng mắt liếc nhìn cái: “ có người muốn muốn, dám cần thử xem!”
“ lời này, người khác nghe xong lại hiểu lầm.” Trầm Thần có chút bất đắc dĩ.
“Có rất nhiều người hiểu lầm rồi, còn để ý nhiều thêm người? Tô Nhiên cho là đúng .
Trầm Thần nhìn , “Được rồi, thắng.”
Tô nhiên liền vui vẻ.
Sau khi giờ tự học kết thúc, Tô Nhiên cùng Trầm Thần trở về khu ký túc xá, Tô Nhiên liền kéo ống tay áo Trầm Thần hỏi: “Này này, chúng ta tại sao lại thể thành đôi? biết hai chúng ta rất xứng đôi sao?”
Trầm Thần tay đẩy móng vuốt vuốt ve của : “Nam nữ thụ thụ bất thân!”
Tô Nhiên da mặt rất dày lại đưa móng vuốt ma quỷ qua, cười hề hề đê tiện: “Hai chúng ta chứ có phải là ai với ai đâu, đúng ?”
Vấn đề này Tô Nhiên hỏi qua chỉ lần, Trầm Thần mỗi lần đều trả lời.
Người khác cũng đều thành thói quen đối với phương thức ở chung của Tô Nhiên và Trầm Thần, tuy rằng thường xuyên ở trước mặt hai người họ có ý tứ sâu xa khác đùa “ phải oan gia đụng đầu”, nhưng ai cũng hiểu, Tô Nhiên và Trầm Thần, là em thân thể thân hơn: Phi quan phong nguyệt, chì vì thiệt tình*.
(* phải tình nam nữ, chỉ là thành tâm ý với nhau.)
Bọn họ thành công trong việc chứng minh với mọi người, giữa nam và nữ có thể có quan hệ bạn bè thuần khiết! ) hồi sau mới
Quan hệ của Tô Nhiên và Trầm Thần ở trong mắt người ngoài rất mờ ám hơn nữa thủy chung vẫn mờ ám, nhưng điều này cũng ảnh hưởng đến quan hệ bạn bè của bọn họ, đường vẫn thường xuất cảnh tượng mấy con ngựa chạy chồm chồm cỏ đầy bùn đất quay đầu lại. (Min: đúng là thục nữ gì hết – giống Vân tỷ )