Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng

Chương 156




Tại sao. Đơn giản là bởi bức tranh kia quá đẹp. Dãy núi vờn quanh, sương khói m.ô.n.g lung, rõ ràng là cảnh sắc tự nhiên tầm thường nhất, thế mà lại lộ ra vẻ thoát tục, rời xa phàm thế.

Hầu như toàn bộ bức tranh không có đường nét, mỗi chỗ đều vô cùng tự nhiên, toàn bộ dựa vào mực nước lan ra. Bọn họ không thể tưởng tượng được, cách vẽ hỗn độn, không có thứ tự kia, rốt cục làm sao lại tạo thành chỉnh thể như vậy, làm sao lại tạo thành phong cách vẽ kinh diễm, đặc biệt đến thế.

"Đây là tranh thủy mặc." Trang Sinh Hiểu Mộng nói.

Việc này vượt xa khỏi nhận thức của bọn họ về tranh thủy mặc. Các chuyên gia sững sờ tại chỗ, rất lâu không nói ra lời.

Trang Sinh Hiểu Mộng nói tiếp: "Mọi người có gì nghi hoặc không?"

Rốt cục giáo sư Trương vẫn hơi không cam lòng: "Sao cô chứng minh được đây là tranh thủy mặc."

Một cô công chúa nhỏ trước đây sống an nhàn sung sướng, hàng ngày đều là đề tài của những tin nóng, thấy thế nào cũng không hợp với văn hóa cổ.

Trang Sinh Hiểu Mộng đáp: "Tranh đã vẽ ra rồi, tin hay không là chuyện của các ngươi."

"Thái độ này của cô...” Giáo sư Trương nghe xong tức giận, còn định nói gì thêm nhưng lại bị chuyên gia bên cạnh giữ chặt lại.

DTV

Những chuyên gia khác thực ra hiền lành hơn giáo sư Trương nhiều, thái độ cũng nóng bỏng hơn vừa rồi rất nhiều, nhao nhao quay sang bắt chuyện với Trang Sinh Hiểu Mộng.

Ý nghĩ của bọn họ rất đơn giản. Dù sao Trang Sinh Hiểu Mộng lớn lên trong hoàng thất, gốc rễ sâu dầy, có được lịch sử mấy trăm ngàn năm, chỉ sợ trận tàng bảo vật gì cũng phong phú. Phong cách vẽ tranh của cô hẳn cũng là kế thừa từ hoàng thất.

"Không phải." Trang Sinh Hiểu Mộng luôn luôn thành thật.

"Cơ bản hoàng thất chưa dạy gì ta cả."

"Vậy kỹ năng hội họa của Cô Trang Sinh là...”

"Ta…” Trang Sinh Hiểu Mộng dừng lại một chút rồi đáp: "Phần lớn kỹ năng của ta đều do sư phụ và chưởng môn dạy. Bọn họ không có quan hệ gì với hoàng thất cả."

Muốn tìm hiểu gốc rễ văn hóa của hoàng thất từ chỗ cô, nhất định bọn họ sẽ thất vọng thôi.

Sau đó, tổ chương trình liền công bố đáp án. Tranh cổ trong tủ quả nhiên không phải là tranh thủy mặc. Nhưng đây không phải trọng điểm. Bởi sự chú ý của khách mời và các chuyên gia đều đã đặt ở Trang Sinh Hiểu Mộng rồi, chẳng quan tâm gì đến quy trình của chương trình này nữa.

Bởi tài nghệ vẽ ra một bức tranh thủy mặc xuất thần nhập hóa, phía sau Trang Sinh Hiểu Mộng liền nhiều thêm mấy cái đuôi.

Nhân viên chương trình do dự. Chuyện này không giống kịch bản lắm!

Tới địa điểm tiếp theo, vẫn là cách cũ, giám định niên đại và văn hóa của một cái bình.

Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn thoáng qua: "Đây là bộ đêm, để đựng nước tiểu."

Các chuyên gia vừa chuẩn bị thể hiện tri thức: "...”

Các nhân viên chương trình chuẩn bị công bố đáp án, đây là dụng cụ đựng đồ uống, chia cho mọi người cùng uống: "...”

Đi qua năm điểm giám định bảo vật liên tiếp, Trang Sinh Hiểu Mộng đều liếc mắt một cái liền giám định xong, thời gian trung bình không đến năm phút, kết thúc rất nhanh.

Đạo diễn thấy vậy rất rầu rĩ. Thế này có gom nổi một tập không? Sau khi phát sóng, khán giả không mắng nội dung của bọn họ quá qua loa chứ?

Địa điểm kế tiếp là nhà bếp.

Các đầu bếp còn đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, không ngờ bọn họ lại tới nhanh như vậy, bị đánh cho trở tay không kịp.

Tuy rằng theo quy trình ban đầu, khách quý và các chuyên gia cần tới phụ giúp đầu bếp. Nhưng khi đó cơm nước đã chuẩn bị sắp xong rồi. Bọn họ cũng chỉ làm cho có hình thức thôi. Sao có thể trông cậy một đám nghệ sĩ và chuyên gia xuống nấu nướng chứ.

Nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng lại rất tự giác, xắn tay áo lên hỗ trợ. Những người khác thấy thế cũng noi theo, gia nhập.

Không biết từ lúc nào, ban đầu Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ là trợ thủ đã tiếp nhận thân phận đầu bếp chính. Từng đĩa đồ ăn đầy đủ cả bề ngoài lẫn hương vị được đặt lên bàn ăn.