Dù cô ấy làm ra bao nhiêu chuyện kỳ lạ tới mức thái quá cũng không một ai nghi ngờ. Tựa như cô ấy làm gì cũng rất bình thường, thậm chí còn có rất nhiều người reo hò chói tai vì cô ấy.
"Bên tổ chương trình kia thế nào rồi?" Trang Sinh Hiên Dật không tin chuyện quỷ quái, bèn nói: "Thái độ của bọn họ thế nào?"
Trang Sinh Hiểu Lê: "Tổ chương trình nói, bây giờ bọn họ vẫn ổn."
Sự nghi hoặc trên mặt Trang Sinh Hiên Dật cơ hồ muốn thực chất hóa: "Ổn?"
Trang Sinh Hiểu Lê chiếu ra số liệu, nói đúng sự thật: "Chúng ta đã xem nhẹ năng lực bán hàng dựa vào chương trình Sinh tồn trên tinh cầu hoang, đó là một con số vô cùng khủng bố, không hề kém cạnh so với hoàng thất chúng ta."
Trang Sinh Hiên Dật nói ngay: "Không thể nào! Dù có cao thì cũng cao tới mức nào chứ?"
Hoàng thất bọn họ là người giàu nhất nước Cửu Hạ, cho dù vứt bỏ thân phận hoàng thất thì gia tộc Trang Sinh cũng là đại gia đứng đầu tư bản. Chỉ là một chương trình phát sóng trực tiếp nhỏ bé mà thôi, những hàng bán được dựa vào thì có tư cách gì để so sánh với hoàng thất chứ?
"Phụ hoàng xem qua sẽ biết." Trang Sinh Hiểu Lê trực tiếp gửi số liệu cho Trang Sinh Hiên Dật.
"Để ta xem xem chúng bán cái quái gì thế này?" Trang Sinh Hiên Dật khó có thể chấp nhận được hiện thực, vừa mở ra xem thử đã chán ghét tê người.
Thân cây bẩn thỉu, đủ loại cỏ dại lộn xộn, những thứ tục tằn thời nguyên thủy, thịt sống chưa được chế biến cho vào túi đựng, lại còn có cả thứ do côn trùng bài tiết ra các thứ...
Nhìn lướt qua từng mặt hàng trên kệ, vào mắt Trang Sinh Hiên Dật không thứ nào dùng được, toát lên hơi thở tục tằn thô bỉ rẻ tiền.
Trang Sinh Hiên Dật phẫn nộ, bắt đầu khinh miệt: "Chương trình này dựa vào bán mấy mặt hàng rác rưởi này mà vượt qua cả lượng hàng bán ra của chúng ta?"
"Đúng vậy phụ hoàng." Trang Sinh Tư Ngọc nói tiếp: "Thật ra từ ba tháng trước, cũng chính là lúc Hiểu Mộng rời khỏi hoàng cung thì lượng bán ra của chúng ta đã giảm xuống."
"Chương trình này mượn hình ảnh của Hiểu Mộng bán hàng, ngài cũng biết rõ sức ảnh hưởng của Hiểu Mộng lớn bao nhiêu mà."
Tất nhiên Trang Sinh Hiên Dật biết rất rõ, trước kia Trang Sinh Hiểu Mộng không khác gì hình ảnh, người phát ngôn của hoàng thất cả. Công chúa nhỏ được người người yêu thương kia vốn chính đã có giá trị thương mại rất lớn.
Ông ta chỉ không ngờ sau khi Trang Sinh Hiểu Mộng rời đi lại mang tới ảnh hưởng lớn đối với việc mua bán của hoàng thất như thế.
Trang Sinh Hiên Dật trầm mặt, càng thêm quyết tâm: "Lập tức gọi nó trở về, không tiếc bất cứ thủ đoạn gì."
"Nhưng phụ hoàng...” Trang Sinh Hiểu Lê bất đắc dĩ nói: "Bây giờ chúng ta còn thủ đoạn gì để dùng chứ?"
Trang Sinh Hiên Dật cực kỳ khinh thường: "Tiếp tục tạo áp lực cho tổ chương trình, không lẽ để nó đại diện cho những hàng hóa thô tục không thể chấp nhận được kia là có thể khiến tổ chương trình bọn họ khởi tử hồi sinh?"
Vốn dĩ Trang Sinh Hiên Dật chỉ ngẫu nhiên nhìn thoáng qua chương trình phát sóng trực tiếp, nhưng bây giờ ông ta lại không nhịn được muốn xem tiếp. Giờ ông ta muốn xem xem bọn họ có thể kiên trì được bao lâu.
Chỉ rèn luyện thôi thì vẫn chưa đủ, Trang Sinh Hiểu Mộng bắt đầu điên cuồng thực chiến. Khu rừng đã trở thành sân tu luyện được trời ưu ái của nàng, đã có vô số chim muôn thú vật c.h.ế.t dưới kiếm của cô.
“Từ khi anh trai Sở đi thì đại thần bắt đầu thay đổi."
"Bắt đầu trở nên nóng nảy và cực đoan."
"Ai bảo đây không phải yêu chứ?"
"Anh trai Sở mau quay lại đi, đại thần sắp phá luôn khu rừng này rồi."
Chim khổng lồ vươn rộng hai cánh, gần như che khuất bầu trời. Con ngươi to bằng chiếc xe hơi lớn đang nhìn chằm chằm vào bóng người nhỏ bé trong rừng.
Vốn dĩ Trang Sinh Hiểu Mộng đang mặc một bộ đồ xanh, nhưng bây giờ đã dính không ít vết máu, màu xanh thấm ra màu hồng nhạt, vạt áo bay lồng lộng theo gió tựa như những cánh hoa sắc bén đang tách ra.