Công Chúa Muốn Làm Kỵ Sĩ Rồng

Chương 20




Nói tóm lại, cuộc sống của Claudia và Công chúa vẫn rất tốt. Ban ngày, Công chúa sẽ chiến biến món ngon bằng những cách làm đa dạng. Tối đến, Claudia có thể thử thăm dò cực hạn của cơ thể người.

Không có dũng sĩ đến quấy rầy nhưng Claudia vẫn chẳng mấy gì tiếc nuối. Cũng có thể vì quá vui vẻ nên nó đã quên mất mục đích ban đầu của mình.

Claudia còn thường mang Công chúa ra ngoài chơi. Hai đứa lướt ngang núi cao, xuyên qua tầng mây. Tuy chủ yếu là tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn nhưng thi thoảng vẫn có thể nhìn đến phong cảnh rất đẹp.

Công chúa lúc nào cũng khéo tay. Nàng chẳng những biết kết vòng hoa mà còn biết đan áo choàng thật xinh xắn, mặt áo điểm xuyết những bông hoa nhỏ, treo trên cổ Claudia.

Con rồng đen có ngoại hình trông hơi đáng sợ, sừng treo vòng hoa xinh xắn, người khoác áo choàng nho nhỏ, thoạt trông còn khá đáng yêu.

Công chúa không nhịn được mà ôm lấy cổ Claudia, áp mặt lên lớp vảy lành lạnh của nó, cười khẽ. Claudia không tức giận. Sau buổi tối hôm đó thì độ nhẫn nại của nó đối với Công chúa đã tăng cao.

Hẳn vì nói sao thì cũng là Claudia làm chuyện đó với Công chúa, hơn nữa nguyên nhân gây ra còn là do nó làm phước phải tội. Thân là một con rồng có trách nhiệm, Claudia đã xem Công chúa như cô bạn gái nhỏ của mình.

Chắc là nàng cỡ mười bảy, mười tám tuổi nhỉ? Dù sao cũng sẽ không quá hai mươi. Đối với con người mà nói thì đó là độ tuổi gần trưởng thành rồi, nhưng đối với rồng thì vẫn còn quá nhỏ.

Như vậy, nuông chiều đối phương một chút cũng không sao.

Nó tận một trăm tuổi! Mức độ sống lâu gấp năm lần so với Công chúa, thậm chí nhiều hơn. Thêm nữa, tuổi thọ của con người tương đối ngắn, chiều một chút thì sao chứ?

“Mai dẫn cô đi ngắm biển vậy. Chắc là cô chưa thấy biển bao giờ.” Claudia cõng cô bạn gái nhỏ của mình bay trở về. Đảo Rồng ở gần biển, nói cho đúng thì là được biển bao quanh, nó đã thấy từ nhỏ đến lớn. Nhưng quốc gia mà Claudia lựa chọn này lại cách biển rất xa, chắc là Công chúa chưa thấy biển bao giờ.

“Được.” Công chúa rất thích cọ mặt lên vảy của Claidua. Nàng vô cùng mê luyến lớp vảy lạnh lẽo của nó.

Claudia không thấy Công chúa như thế là kì quái, thậm chí nó còn hơi đắc ý. Vảy của loài rồng đen chúng nó là đẹp nhất, được bạn đời yêu thích là chuyện quá sức bình thường.

Điều đó cho thấy nó có sức hấp dẫn rất lớn.

Claudia cõng Công chúa, từ từ đáp xuống. Khi còn lơ lửng trên không trung thì nó đã loáng thoáng cảm thấy có điều gì đó không thích hợp, cứ như không khí đầy ngập một thứ mùi kì quái.

Claudia thoáng chần chờ giây lát, nhưng cũng không phát hiện chỗ nào có vấn đề. Vì thế, nó từ từ đáp xuống. Ngay tại khoảnh khắc nó tiếp đất, một cái lưới khổng lồ từ trên trời ụp xuống.

Đối với loài rồng thì một cái lưới như thế chả là gì cả. Cho dù mặt lưới có đầy gai nhọn cũng không đâm thủng được vảy của chúng.

Nhưng đừng quên, trên lưng nó còn có một con người.

Gần như là theo bản năng, Claudia nghiêng người sang bên, hất Công chúa từ trên lưng rơi vào lòng. Đòng thời, nó cẩn thận che chở nàng nấp xuống dưới bụng.

“Ôm chặt ta.” Đôi đồng tử dựng đứng đầy hoang dại của Claudia dấy lên lửa giận hừng hực. Nó đứng bật dậy, đội cái lưới khổng lồ lên. Gai nhọn đâm vào người Claudia, giây sau đã bị vảy của nó đè gãy.

“Châm lửa!”

Kẻ đang mai phục trong góc tối ra lệnh một tiếng. Ngay lập tức, có người đẩy mấy chiếc xe lớn, đổ thứ cây màu tím bên trong ra khắp mặt đất, sau đó châm lửa thiêu đốt.