Công Chúa Ngươi Tha Cho Ta Đi!
Sau khi đóng cửa đuổi đi Dương Tiểu Mễ Thượng Quan Phong đi đến bàn ngồi xuống, vừa châm hoàn một ly trà trong phòng liền xuất hiện một hắc y nhân.
"Gia."
"Ân, đứng lên đi. Có việc gì mà ngươi đến đây?" Thượng Quan Phong hiện tại trở lại dáng vẻ thường ngày ung dung thong thả, mọi chuyện bên ngoài như không liên quan với nàng.
"Dạo gần đây có người điều tra về gia." Vị hắc y nhân đứng lên giọng nói trầm thấp lạnh lùng nhưng xen lẫn có sự tôn kính.
"Ân? Có điều tra được là ai không?" Thượng Quan Phong nghe vậy buông ly trà nhướn mày ý bảo hắc y nhân nói tiếp.
"Không biết. Nhóm người kia làm việc rất thận trọng, không để lại dấu vết."
"Cho người tìm hiểu xem những người kia là ai, nếu chỉ điều tra thôi thì cứ bỏ qua còn nếu có ý định gì thì tìm cơ hội giết đi." Nói đến câu sau ánh mắt Thượng Quan Phong trở nên lạnh lẽo hẳn.
"Vâng thuộc hạ hiểu."
"Được vậy ngươi trở về đi." Thượng Quan Phong phất tay cho hắc y nhân trở về.
"Thuộc hạ cáo lui."
Âm thanh vừa dứt bóng đen cũng đồng thời biến mất, trong phòng lại trở nên im lặng giống như từ lúc nãy đến giờ chưa từng có người nào đến. Thượng Quan Phong thổi đèn đi đến giường cởi quần áo, giày lên giường nghĩ ngơi, nàng nằm trên giường suy nghỉ không biết từ khi nào mà hạ lệnh để giết một người nàng lại mắt không chớp,không suy nghỉ. Chắc có lẽ từ lúc nàng nhận rõ đây là cổ đại, một thế giới mà chỉ có tiền, có quyền, có thực lực mới mong được sống an ổn.
Lúc trước khi nàng đọc tiểu thuyết cổ đại nàng điều cảm khái 'Nếu để nàng sinh ở cổ đại nàng nhất định sẽ gầy dựng cho mình một thế lực có thể bảo vệ nàng, có thể để nàng tự do muốn làm những gì nàng muốn mà không cần phải lo lắng đắc tội những người khác.' Nàng dùng gần ba năm để gầy dựng tất cả, cho đến hôm nay trong tay nàng có được Y đường trải rộng gần như bao phủ Lương Quốc, ngoài Y đường nàng còn huấn luyện được một nhóm tử sĩ.
Nói đến cuộc sống hiện nay của nàng tốt hơn lúc còn ở hiện đại, cho nên người không đụng nàng sẽ không chủ động xung đột cùng người, chỉ cần nhóm người kia điều tra về nàng không có mục đích nào khác. Miên man suy nghỉ đến lúc mệt mỏi cùng buồn ngủ đánh úp đến nàng mới nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
_______________________________________
"Thiếu gia ngươi đã dậy chưa?" Lâm Thanh Tường đứng ngoài cửa phòng Thượng Quan Phong bưng một chậu nước dò hỏi động tỉnh bên trong.
"Là Thanh Tường a, vào đi." Thượng Quan Phong nghe tiếng liền rời giường mặc quần áo, cho Lâm Thanh Tường tiến vào.
"Thiếu gia ngươi muốn ăn sáng trong hay trong sảnh đường?" Lâm Thanh Tường để chậu nước lên kệ gần giường dò hỏi ý của Thượng Quan Phong.
"Xuống sảnh đi, ăn xong chúng ta sang Y đường." Thượng Quan Phong một bên rửa mặt một bên đáp lời.
"Ân vậy ta xuống dưới trước."
"Ân"
Lâm Thanh Tường gọi Lâm cát Vũ cùng nhau xuống dưới sảnh khách điếm gọi điểm tâm chờ Thượng Quan Phong.
Một lúc sau Thượng Quan Phong liền xuống tới ba người ăn xong liền rời khách điếm vào thành, xe ngựa dừng trước cửa Y đường liền có người chạy tới dẫn ba người vào trong, phân phó một tên dược đồng dắt xe ngựa đi ra phía sau.
Người dẫn đường đưa ba người bọn họ đến hậu viện liền lui ra bên ngoài, Thượng Quan Phong tiến đến một căn phòng đẩy cửa đi vào, bên trong phòng ngồi ba vị trung niên nam nhân, vừa thấy Thượng Quan Phong liền cùng đứng lên.
"Gia." Ba vị nam nhân cuối người hành lễ với Thượng Quan Phong liền tách ra nhường đường cho nàng đi đến vị trí trung ương.
"Ba vị thúc thúc không cần khách khí như vậy, mau ngồi xuống đi." Thượng Quan Phong nhìn ba vị trung niên nam nhân mĩm cười.
"vâng." Ba vị kia nghe vậy liền lục tục ngồi xuống.
"Việc đó đã điều tra được gì?" Thượng Quan Phong thấy ba người họ đã ngồi xuống liền hỏi kết quả.
"Bẩm gia, vụ án Lâm gia diệt môn có liên quan huyện lệnh Vân Châu cùng với Hoắc gia. "
"Cụ thể." Thượng Quan Phong nhìn liếc qua sắc mặt trở nên kích động Lâm Cát Vũ hỏi tiếp.
"Cụ thể là do Hoắc gia và Lâm gia cùng nhau tranh giành một cái sinh ý mà thôi, không nghĩ đến Hoắc Hoạt Viễn sẽ xuất thủ diệt cả gia môn Lâm gia. Sau khi Lâm gia bị diệt môn người nha môn có đến điều tra nhưng do Hoắc Hoạt Viễn bõ ra một bút lớn tiền hối lộ Huyện lệnh để hắn đè ép chuyện này đi." Vị trung niên man nhân ngồi cạnh Thượng Quan Phong trình bày một số sự việc chính.
"Ân ta hiểu, các ngươi cho người thu thập chứng cứ hối lộ của tên huyện lệnh kia rồi giao cho Thượng Quan Thái sư, còn tên họ Hoắc thì bắt hắn đến để Cát Vũ tự mình định đoạt." Thượng Quan Phong nhàn nhã phân phó những chuyện cần làm. "Cứ như vậy có chuyện gì cứ tìm đến ta."
"Vâng. Gia cứ yên tâm"
"Cát Vũ, Thanh tường chúng ta đi thôi." Thượng Quan Phong từ ghế đứng lên gọi lại hai người đang ngồi kia.
__________________________
Đăng 1 chương chào năm mới thôi =))))))))))))
tuy hơi ngắn mấy nàng thông cảm, ta đi làm suốt mai tết mà cũng không nghĩ nên tranh thủ tối nay rảnh viết cho mấy nàng đọc.
Chương này không có Nguyệt Tỷ =)))))))))))
truyện này sẽ hơi có chút chậm nhiệt, không phát triển quá nhanh nên mấy thím đừng quá vội
Happy new year