Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 400




Nhìn Cầm đứng run cầm cập ở đỉnh núi mà 4 cô nàng tuyết nữ chi có thể vô lực đứng nhìn. Các cô biết mình vô pháp thay đổi tình hình.Các cô đã thua triệt để nhưng ức nhất là thua vào tay 1 tên đốn mạt như thế này. thật không biết nói làm sao nữa.

Cầm nhìn thấy thế cũng chỉ có thể thở dài 1 hơi. Khẽ rùng mình nhưng vô lực. để có thể làm như vậy thì anh chàng phải núp dưới tuyết từ khi mà tránh tầm nhìn của mấy tên đó. Không những thế còn cố mà thu lại hơi ấm của cơ thể để mà tránh được chú ý của 4 cô nàng.

Và anh chờ, chờ đợi đến khi 4 cô nàng phát đại chiêu cũng là lúc bọn họ lơ là nhất để có thể chuồn lên trên đỉnh núi

Còn cần có 1 vật thế thân để tránh bị nghi ngờ. Và đó tất nhiên sẽ là chú gà con đáng thương rồi. bị Cầm uy bức lẫn lợi dụ để có thể khiến nó đi vào khuân khổ và có thể làm bia đỡ đạn cho anh chàng.

1 kế hoạch thay mận đổi đào quá đơn giản nhưng lại thành công.

Cầm lấy ý tưởng này từ cái lần ở lưng chừng núi, do có người khác thu hút sự chú ý nên là cô nàng không phát hiện ra sự có mặt của anh chàng. Mà lúc đó Cầm cũng không chú ý che dấu nhiệt độ của cơ thể nên là theo anh chàng đoán. Các cô có thể cảm nhận nhiệt độ nhưng không thể cảm nhận được 360 độ. Và khi mà chú ý đến 1 nơi thì sức chú ý đến những nơi khác sẽ giảm mạnh. Và đó có lẽ chính là cơ hội của anh anh chàng.

Và hiển nhiên, Cầm đã đoán đúng, khả năng của các cô là cảm nhận sự thay đổi nhiệt độ nhưng mà 1 nơi có nhiệt độ chênh lệch cao hơn sẽ có ảnh hưởng đến sự cảm nhận đó.

đó cũng là lý do khiến cho Cầm thành công lên đến đỉnh núi.

tuy nhiên cái giá phải trả không nhỏ chút nào.

Chịu lạnh đến gần 30 phút đồng hồ đó, mà còn phải cố gắng khiến cho nhiệt độ thân thể giảm xuống thấp nhất để tránh bị phát hiện nữa.

nói không ngoa chứ bây giờ anh chàng đang bị đông cứng lại rồi, muốn di chuyển cũng cần 1 chút thời gian vận khí ra đông.

Nếu các cô nàng mà cố đuổi thì Cầm đành chấp nhận số phận thôi. Tuy tiếc thật nhưng chơi ngu thì chết tội tình gì.

May mà dường như các cô nàng cũng cảm thấy hi vọng xa vời nên là cũng không đuổi theo khiến cho Cầm càng có càng nhiều thời gian rã đông.

- 1 chút nữa, 1 chút nữa thôi. 1 chút thời gian nữa thôi.

2 bên gườm gườm nhau không ai động đậy. trong khi Cầm cố làm vẻ ngầu để câu thời gian thì mấy cô nàng cũng cảm thấy có cái gì đó không đúng.

Thủ lĩnh là người nhận ra đầu tiên. Chỉ thấy cô nói:

- Không đúng, hắn không còn run nữa. Hắn dù cho thành công lên đến đinht núi nhưng mà thân thể cũng gần như bị đông cứng rồi. Hắn đang câu thời gian để mà cử động được, Chị em, không thể để như vậy được. Lên thôi.

Và cả 4 người cùng xông lên.

Khoảng cách 1-2 trăm mét chỉ trong chớp mắt. Các cô đã tiếp cận đỉnh núi rồi.

nhưng mà xem ra có chút muộn/ Chỉ thấy Cầm nở 1 nụ cười quỷ dị và nói:

- Cảm ơn đến tiễn ta. ta đi đây.

và anh chàng phi thân vào bên trong ngọn núi dưới sự ngỡ ngàng của mấy cô nàng. Hóa ra các cô bị lừa a.

- Thật đúng là 1 tên khốn mà. Vào không vào còn cố câu chị em chúng ta đi lên. Dù cho hắn lấy được cái gì cũng nhất định không thể cho hắn ra về nguyên vẹn được.

Và Cầm tuy lọt vào thành công nhưng mà xem ra lại câu cho mình thêm vài kẻ thù đáng gờm a.

............

Bên trong ngọn núi là 1 động băng lớn.

Nó không có lạnh như Cầm tưởng, không có gió chút nào. Thậm chí Cầm còn cảm thấy bên dưới có 1 làn dung nham nóng chảy.

Nhưng nơi này vẫn không nóng mà lại lạnh lẽo. dù cho không lạnh như bên ngoài nhưng cái lạnh đó lại như thấm vào ruột gan chúng ta. Nó không lạnh như bên ngoài nhưng cái lạnh cả của nó lại cảng nguy hiểm hơn. KHông cẩn thận 1 chút là đông từ bên trong ra ngoài luôn ấy chứ.

- Xem ra đây chính là sự đáng sợ của tuyết liên vạn năm đi. Không ngờ 4 cô nàng kia không phải là cửa ải cuối mà chính đóa hoa sen này mới là cửa ải cuối a.

- Và có lẽ nó là cửa ải khốc liệt nhất đi.

- Nhưng ai sợ ai chứ.

Cầm khẽ vận khí mà đi vào. từng bước từng bước 1, những bước đi tuy đầy khó khăn nhưng mà vẫn rất vững chắc.

Và bông hoa đã hiện ra trước mắt Cầm.

1 bông tuyết liên màu xanh tuyệt đẹp. Nó tinh khiết và lóng lánh như làm từ băng. Nó mang lại cho con người ta cảm giác thần thánh không thể tả. Cao ngạo như chúa tể của vùng đất này.

Nó dường như có linh trí đang ngo nguẩy mấy cái rễ về phía Cầm như thách thức anh chàng tiến lên. thách thức Cầm chiếm lấy nó.

Hóa ra chính vì vậy mà chúa tể vùng đất này để cho những người thực lực bình thường lên thử thách.

bởi dù có đến mức này thì lấy được 1 chút rễ cũng là thu hoạch nhiều rồi.

Nhưng mà đã đế đây thì Cầm há có thể lấy 1 chút rễ về làm quà được.

- Cái mà anh chàng để ý là ngó sen, hạt sen thậm chí là cả bông tuyết liên này.

Cầm nện từng bước nặng nề tiến lên. Mỗi bước đi, hàn khí càng ngày càng nặng. Nó thâm nhập vào cơ thể Cầm như muốn làm anh chàng đông cứng, như muốn khiến Cầm thấy khó mà lui.

nhưng mà Cầm là loại người dễ dàng mà thoái lui như vậy sao. Chỉ thấy anh chàng cười lạnh mà vẫn bước từng bước nặng nề tiến lên..

hàn khí càng ngày càng nặng khiến cho lục phủ ngũ tạng của Cầm như bị đông cứng lại vậy. rõ ràng, so với việc đóng băng bên ngoài thì đóng băng bên trong còn kinh khủng hơn gấp vạn lần.

nhưng Cầm vẫn tiến lên, vẫn nở nụ cười gằn như thể những thứ này chỉ là muỗi mà thôi.

Từng bước, từng bước 1, Cầm đã tiến đến vị trí cái rễ gần nhất. hàn khí gần như đã đông cứng dạ dày của cậu.

Dạ dày, triệt để phế đi.

Nhưng Cầm vẫn bỏ qua tất cả mà tiến bước.Cầm cũng không biết sao mình lại cố gắng như vậy, chỉ biết nếu giờ anh chàng rút lui thì đó là 1 vết nứt không thể nào hàn gắn của anh chàng. Có thể chết không? tất nhiên là có nhưng trong người Cầm vẫn có 1 cỗ ý chí thúc đẩy anh chàng tiến lên, thúc đẩy anh chàng vững bước. Và nó khiến Cầm có cảm giác như là chỉ cần thu phục được bông tuyết liên kia thì Cầm sẽ có thể tìm lại quá khứ của bản thân.

đến cái rễ gần bông tuyết liên nhất.. gan bị phế.

đến vị trí ngó sen- phổi bị phế. Giờ Cầm đang trong trạng thái ngưng thở nhưng mắt anh chàng vẫn rất sáng mà tiến bước.

Và rồi cuối cùng đã đi đến gần tuyết liên.

Nhìn càng gần Cầm càng cảm thấy nó đẹp đồng thời càng cảm thấy nó nguy hiểm.

Lúc này tâm trí anh chàng đã mờ đi nhưng vẫn còn sót lại 1 chút đủ để nhìn thấy mấy viên hạt sen lơ lửng nơi đó. đây rõ ràng là ý tứ của bông tuyết liên. Những hạt sen này chính là phần thưởng của anh chàng

Nếu Cầm đồng ý lấy hạt sen tức là anh chàng cũng đã thành công rôi và có lẽ cái hàn khí chết dẫm này sẽ biến mất. Cầm sẽ như người chiến thắng mà đi ra.

Nhưng nếu anh chàng vẫn cố mà muốn nắm lấy nó thì.. chuẩn bị mà đón nhận điều tệ hại đi.

Cầm đột nhiên mỉm cười và vươn tay đến mấy hạt sen đó.