Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 622




Nghĩ là làm, Cầm mỉm cười nhìn thực bà:

- Bà có lẽ cũng thắc mắc vì sao mà chúng ta lại có thể làm bạn bình thường với 1 hồn thú hay không. Lý do cũng rất là đơn giản, bởi vì ở nơi chúng ta sống, con người muốn mạnh lên thì cần nhờ hồn thú.

- Ngươi nói như đúng rồi. ở chỗ nào mà con người không mạnh lên nhờ hồn thú? Không phải vì vậy nên mối quan hệ giữa con người và hồn thú mới bết như vậy a

- Không, ý ta không phải vậy. ở chỗ chúng ta muốn mạnh lên cần sự tán đồng của hồn thú, hay nói chính xác ra là hồn thú đồng bạn.

Thực bà cũng như mọi người không nói thêm lời gì nhưng từ vẻ mặt của bọn họ thì rõ ràng là không tin. Dù sao từ rất lâu rồi, con người mạnh lên thì phải liệt sát hồn thú. Càng mạnh thì càng phải liệt sát hồn thú mạnh hơn. Mà càng hồn thú mạnh thì linh trí lại càng lớn. Vì mạng sống của bản thân cũng như sự cường đại của bản thân thì 2 bên không thể không là kẻ thù a.

Cầm cũng biết điều đó. Nói miệng rõ ràng không có sức thuyết phục. Chỉ có nhìn tận mắt mới có thể thuyết phục được bọn họ:

- Mọi người ra đây đi. Lại cần chứng minh thêm rồi.

Từ người Cầm, từng thân ảnh hiện ra, đứng bên cạnh anh.

- Đây chính là những hồn linh trú trong người ta. Bon họ đa phần là hồn thú nhưng vì vài lý do nên đã chấp nhận trở thành hồn linh.

Đám người thực bà tửu ông mở to mắt nhìn, thật không tin được vào mắt mình. Trên đời thật tồn tại dạng tồn tại này a. Đồng thời mắt bọn họ khẽ lóe, nếu như điều này có thể phát triển tại nơi này thì sao nhỉ. Thật là đáng chờ mong mà.

- Giờ có lẽ mọi người cũng tò mò hồn linh là gì nhỉ. Nói đơn giản thì nó là 1 dạng tồn tại đặc biệt trong cơ thể chúng ta. Bọn họ vẫn ý nghĩ riêng của bản thân, có sự tự do nhất định, đồng thời có thể điều động hồn kỹ của bản thân, phụ trợ hồn sư chiến đấu có thể nói là bọn họ có thể chân chính sống thêm 1 đoạn thời gian rất dài nữa. Đối với những hồn thú bình thường thì điều này có lẽ chẳng cần quan tâm nhưng với những hồn thú sắp chết hay là đạt đến kiếp nạn thì đó có thể là cơ hội ngàn năm có 1.

- Ngoài ra, nó còn là cơ hội duy nhất để hồn thú có thể đạt được vĩnh sinh.

- Ngươi nói là thành thần.

- Không sai. Chỉ cần chủ nhân thành thần thì hồn linh đi theo cũng có cơ hội được thành thần.Dù không thành thần thì chắc chắn cũng có thể sống rất lâu a.

- Nhưng mà tiểu tử ngươi chắc cũng biết điều kiện thành thần nó khó khăn như thế nào. Liệu có chọn đúng kẻ có tiềm năng hay không.

- Thế ta mới nói là có khả năng. Tại nơi chúng ta sống thì hồn linh đang được cố gắng nhân rộng. Không chỉ có con người mà còn cả hồn thú nữa. Dù sao thì cả 2 bên đều biết nếu mà cuộc chiến cứ kéo dài như vậy thì chẳng bên nào được lợi cả. Hồn thú nếu bị giết sạch thì con người cũng chẳng thể mạnh hơn. Nhưng dù sao thì mối quan hệ giữa con người và hồn thú cũng bết bát qua bao nhiêu năm. Con người thì có lẽ không sao bởi là hồn sư thì miễn là mạnh lên thì sao cũng được. Nhưng hồn thú thì không như vậy. Dù sao thì trở thành hồn linh vẫn không bằng sống tự do tự tại a. Nên rất cần có những hồn thú đứng ra làm trung gian để điều hòa việc này. Chí ít là đủ cung cấp số lượng hồn thú nhất định. Chí ít đủ để hồn tháp hoạt động được.

- Hồn tháp?

- Ừm, là 1 cơ quan do ta dẫn đầu. Có khế ước biến hồn thú thành hồn linh. Bây giờ nó đang được phát triển tại nơi chúng ta sống.Nhưng do thiếu khuyết rất nhiều tinh thần hệ hồn sư đồng thời chỉ có bộ tộc phỉ thúy thiên nga làm người môi giới rõ ràng là không được. Do đó chúng ta vẫn cần tìm thêm biện pháp để phát triển.

- Được rồi, chúng ta cũng đã hiểu được 1 chút. Nhưng mà ngươi giải thích điều đó với chúng ta làm gì. chẳng lẽ ngươi muốn dựng chi nhánh ở đây.

- Không kém bao nhiêu đâu. Nhưng mục tiêu của ta là cả khu vực này

- Ồ, tiểu tử ngươi có tham vọng lớn đó nha. Chẳng lẽ ngươi muốn nhờ chúng ta giúp sức.

- Không cần. Bởi vì thứ này giúp cho cả hồn thú lẫn hồn sư nên là bọn họ cần chúng ta chứ không phải là chúng ta cần bọn họ. Nhưng mà có 1 bộ tộc có thể giúp chúng ta.

- Ngươi nói là tộc nhân ngư. 

- Không sai, bọn họ có trời phú tinh thần lực đồng thời còn là hồn thú mà địa vị cong không thấp. Là nhân tuyển không thể tốt hơn làm người thực hiện khế ước của hồn tháp. 

- Ngươi còn nói thiếu. Còn là 1 bộ tộc đang đứng trước nguy cơ nữa. Do đó bọn họ chắc chắn sẽ đồng ý điều kiện của ngươi.

- Thì cũng coi như là lợi cả đôi đường thôi. Nếu bọn họ trở thành người quản lý hồn tháp thì chắc chắn sẽ không có hải thú hay là hồn sư nào đến tìm cả. Trăm lợi không 1 hại a.

- Xác thực như vậy. Nhưng mà… trên đời này không bữa cơm trưa nào miễn phí. Chúng ta cũng có chút tò mò không biết vì sao mà ngươi lại vô tư như vậy.

- Cũng coi như có chút tư tâm. Ta muốn biến hồn tháp thành 1 nơi thần thánh, có địa vị siêu nhiên. Đến lúc đó, thân là tháp chủ thì ta dù không mạnh nhưng có thể đi ngang.Hơn nữa đến khi ta cần giúp đỡ thì sức hiệu triệu không phài rất lớn a.

Không sai, Cầm muốn nhanh chóng phát triển hồn tháp chính là chuẩn bị cho trận chiến định mệnh với con quái vật ở Vận Mệnh đại lục. Cầm không thể nào xác định được bản thân liệu có thể chiến thắng được nó không. Nó dù sao cũng là tồn tại mà đến cả thần cũng không giết chết được. Cầm có thể làm được sao.

Có lẽ 1 mình anh thì không làm được. Cầm cần trợ giúp. Nhưng trợ giúp bình thường hiển nhiên là không thể. Chí ít phải đạt đến đấu la thì may ra mới có thể có chút tác dụng. Mà còn cần số lượng không ít để có thể chắc chắn thắng 100%. Và hồn tháp chính là vũ khí để Cầm có thể tụ tập những điều đó.

Tuy bây giờ anh mới đấu la, đạt đến cực hạn đấu la còn cần thời gian không ít, nhanh nhất cũng cần 2 năm nữa đi, nhưng mà chuẩn bị trước không bao giờ là điều thừa thãi cả.

…………

- Được rồi, chúng ta tạm tin ngươi vậy. Mấy ngày nữa ta sẽ cùng đi với các ngươi 1 chuyến bởi nơi đó dù cho các ngươi biết đường cũng không đến được.

Thực bà đột nhiên lên tiếng sau 1 khoảng thời gian so đấu ánh mắt với Cầm. Rõ ràng là hồn linh mang đến cho bà cảm xúc quá lớn. Không thể không nói, đây chính là 1 cơ hội cực kỳ quý giá. Nếu mà để vuột mất thì không chỉ là khu vực này mà là cả vùng biển này sẽ hối hận mất.

Hơn nữa cuộc dao dịch này với tộc nhân ngư rất công bằng, có thể nói là cả 2 bên đều có lợi. 

Không có lý do gì mà bà phải từ chối cả a.

Cầm nghe vậy thì hài lòng mỉm cười. coi như là thu hoạch ngoài ý muốn a. Dù cho Cầm không có ý định ở nơi này lâu, tối đa có lẽ chỉ thêm tầm 4 tháng- nửa năm nữa nhưng bằng đó đã đủ để mọi thứ đi vào quỹ đạo. 

Hi vọng mọi thứ sẽ suôn sẻ đi.