Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 828




Hắn nhìn lên bầu trời mưa như đang thưởng thức 1 cảnh đẹp.

Đột nhiên, sau lưng hắn, 1 lưỡi kiếm chợt lóe khiến hắn giật mình vội lùi lại, nhưng mà lưỡi kiếm cũng đủ để trên áo hắn 1 vết rách.

Nhìn lại thì hóa ra 4 cô gái vẫn còn ở đó với những vết thương thật sâu, Của Mera thì 1 nhát ngang ngực, cô gái thần bí thì bị phế 1 tay, Rino thì bị một vết thương cực sâu ở bụng, còn Kyoka thì bị chém 1 nhát ở mặt.

Nhưng ngoài cô gái thần bí ra, 2 người trong số đều đang tu 1 lo thuốc, các vết thương đều dùng mắt thường mà lành. Hiển nhiên, đây chính là thứ thuốc trong kiểm tra vòng 3. Hóa ra ngoài cô gái thần bí, 3 nhóm còn lại đều chẵn người. Do đó cánh cửa cuối cùng mở ra là cánh cửa tiến vào thuốc hồi phục. Các cô đều trải qua sinh tử, hiển nhiên khắc sâu việc sử dụng tất cả mọi thứ có thể sử dụng. Loại thuốc thần kỳ như vậy hiển nhiên các cô không thể nào bỏ qua.

Cũng chính vì thế, các cô mới còn đứng đây, ngoài cô gái thần bí kịp thời phế tay giữ mạng, cả 3 người còn lại đều chỉ kịp tránh việc chết ngay nhưng vẫn bị thương cực kỳ nặng, đừng nói đến việc đứng và chiến đấu tiếp, các cô ngồi yên thôi cũng đã đủ chết rồi.

4 các cô lại đứng nguyên tại chỗ, cô gái thần bí xé rách váy băng tạm vào cánh tay vẫn đang chảy máu trong khi ánh mắt vẫn nhìn lại tên đeo mặt nạ.

Những người còn lại cũng đều chuẩn bị phòng thủ đứng đằng sau cô ấy. ánh mắt ánh lên tia kiên quyết không có 1 chút lùi bước.

Và công, ngay khi tên này còn sững sờ.

Tên này, dù cho có bị bất ngờ về việc các cô đều còn sống sau khi chịu đòn sát thủ của hắn nhưng không có nghĩa là phản ứng của hắn chậm chạp, rất nhanh, thanh lưỡi hái lại lần nữa hiện ra trong tay hắn. Vẻ mặt hắn âm trầm:

- Rất lâu rồi mới có người chưa chết dưới đòn tất sát của ta. Xem ra các ngươi cần chuẩn bị tâm lý đi.

Nhưng ngay sau đó, hắn lâm vào bị động. Bởi hắn đột nhiên đánh giá sai các cô. So với lúc nãy, thực lực của các cô bây giờ như 1 trời 1 vực. tốc độ,lực lượng sự phản ứng cũng như nắm bắt cơ hội đều là nhất lưu. Đặc biệt là cảm ứng tử vọng, nhiều lần hắn phản công đều bị các cô tránh thoát trong gang tấc, chỉ có thể để lại những vết thương cực sâu. Nhưng đó cũng là sơ hở để những người còn lại tấn công khiến cho hắn phải lui lại.

Thực lực của các cô vẫn kém hắn, nhưng mà đã kém không quá nhiều. Đã bắt đầu có thể gây nên rắc rối cho hắn.

Rồi cái gì đến cũng đến, ngay khi hắn 1 đòn tấn công chém đứt gân mặt tại chân của Kyoka và Meru thì 2 lưỡi kiếm đồng thời đánh đến, bằng 1 cú né, hắn tránh được lưỡi kiếm thứ nhất. Nhưng lưỡi kiếm thứ 2 thì không, dường như người dùng thanh kiếm này đã biết trước hắn sẽ tránh được này mà đâm đến, lưỡi kiếm không đi vào quá sâu nhưng nó đã đủ để lại trên mắt tên này 1 vết rách.

Cả 2 bên lại tránh ra. 2 cô gái bảo vệ 2 đồng bạn không thể di chuyển nữa.

Còn tên kia, nhẹ nhàng đưa tay lên mặt sờ vết thương. Lấy 1 giọt máu đưa lên miệng và nhấm.

- Hahahahaha.

Hắn đột nhiên cười như điên như dại. Dường như cái vết thương này kích thích rất lớn đến hắn.

- Tốt, tốt lắm rất lâu rồi mới lại bị thương thế này. Các ngươi làm tốt lắm. để tưởng thưởng cho các ngươi, ta sẽ ban cho các ngươi cái chết.

Và hắn lại lần nữa công lên, nhưng lần này, tốc độ của hắn đạt đến cực đại, trong mắt các cô chỉ thấy 1 lóe lên và ngay sau đó là cảm giác tử vong ập đến. cái cảm giác này mãnh liệt hơn vừa nãy, khi hắn 1 nháy mắt gần giết cả 4 người.

Hóa ra, tên này vẫn chưa hoàn toàn tung hết sức. Bây giờ, khi bị thương, thì hắn mới lộ ra bản chất dã thú của mình kèm theo đó là thực lực vô cùng khủng bố.

Ánh chớp lóe lên phản ánh và lưỡi đao trước mặt các cô nhưng các cô hoàn toàn không kịp phản ứng. Cái chết đang đến rất gần. 1 bóng tối bao chùm lấy các cô.

- Uy, chơi lớn vậy. Lần này thì chết người thật đó. Dừng lại đi. 1 sát thủ đỉnh cấp mà không kiềm chế được bản thân mình như vậy thật là không đáng mặt mà.

Cái bóng đen bao trùm các cô hồi nãy hóa ra là 1 thân ảnh, 1 thân ảnh không tính quá cao lớn nhưng vô cùng vĩ đại. Chỉ bằng 1 bàn tay nhẹ nhàng, người này đã chặn lấy lưỡi hái tử thần.

Người đó quay lại nhìn 4 người mỉm cười đầy thân thiện nói;

- Có lẽ các em đã hoảng hồn rồi. Thời gian qua chắc các em cảm thấy áp lực to lớn lắm. nhưng các em làm tốt lắm. Vượt qua khỏi dự đoán của ta nữa kìa. Việc còn lại của các em bây giờ là nghỉ ngơi mà thôi.

Cả 4 cô vẫn ngước nhìn, nước mưa hay có thể nói là nước mắt đã tràn đầy mặt. 1 cảm giác vô lực dâng lên trong lòng 3 người, bao sự mệt mỏi, buồn ngủ lại dâng lên. Cả 3 ngã xuống mà không biết gì cả.

Cầm nhìn 3 người mỉm cười trìu mến. Nhẹ nhàng vung trưởng, 1 luông khí tiến vào 4 người khiến cho vết thương của cả 4 lành trong nháy mắt.

Cầm tiến đến vỗ vai cô nàng thần bí, mỉm cười nói;

- Em làm tốt lắm, tránh được 1 kiếm tất sát lúc nãy chứng tỏ em đã sơ bộ nắm được tâm nhãn rồi. cố gắng lên, ta tin 1 đỉnh cấp kiếm sĩ sẽ từ đây mà sinh ra.

Nhưng đáp lại anh là cái cúi đầu:

- Em vẫn còn kém lắm, nếu như không phải người kia tấn công có phân tấc, không muốn lấy mạng bọn em thì em cũng không có cái cơ hội mà lĩnh ngộ ấy chứ. Đòn cuối cùng khiến em nhận ra được sự khác biệt của cả 2 bên. Quả thật con đường em đi còn rất dài

Cầm mỉm cười xoa đầu cô gái này:

- Loài người là loại động vật nhỏ yếu. Bàn về sức mạnh, chúng ta có lẽ chỉ đứng hàng trung trên trái đất chứ đừng nói trong vũ trụ mênh mông. Nhưng chúng ta là loài có trí khôn bậc cao, có tiềm năng vô cùng lớn nhất là những cô gái có thiên phú như các em. Chỉ cần có người nguyện ý đào móc, chỉ cần tận lực khai phát thì ta tin 1 ngày nào đó em cũng có thể đạt đến trình độ này mà thôi. Cố lên, con đường mạnh lên có lẽ rất nhiều chông gai thử thách nhưng em phải biết sẽ luôn có chúng ta, những người thầy người cô mãi mãi ở đằng sau em,là hậu phương cho em

Cô gái cúi đầu không nói nhưng ánh mắt của cô biến ảo không ngừng và sau đó hiện lên vẻ kiên định.

Cũng cùng lúc đó, từ đằng xa, từng chiếc máy bay, không phải là tàu vũ trụ dần dần hiện ra và đáp xuống cái võ đài này. Đó chính là những phi cơ đến đón tất cả mọi người.

Và nó cũng là thứ kết thúc chuyến hành trình đầy mạo hiểm này.

………

Trên chiếc thuyền xa hoa, Cầm ngồi trong 1 căn phòng đầy sang trọng, trước mặt anh là 1 ly cà phê còn bốc hương nghi ngút. Trên tay anh là 1 bản thống kê về cái gì đó. Vẻ mặt anh hiện ra sự nghiền ngẫm.

Đúng lúc đó, cánh cửa mở ra, 1 thân ảnh yểu điệu đi vào, ngồi xuống đối diện Cầm. Nhìn anh thật sâu rồi nói:

- Thế nào, kết quả của đợt thử nghiệm này vẫn được chứ.