"Công chúa Tháng Bảyvà Phấp Phới Hồ Điệp Bay cùng đổi tới bên trái đài cao chuyên thêm trạng tháivà cứu người, Khinh Ca Thủy Việt và Đào Tử Yêu Yêu chuyển ra phía cửa đi."Hiển nhiên Công Tử Tiểu Bạch rất không hài lòng, sự điều động này, chứng mìnhrằng anh không trông cậy Công Chúa Tháng Bảy mấy nàng có tác dụng gì : "Ta trịnh trọng nhắc lại một lần nữa, mọi người nhất định phải đứng vững ở vịtrí của mình, không được tùy tiện ly khai, nếu như có chuyện khẩn cấp, lập tứcnói trước một câu, nếu không có quyền nói thì gõ chữ trong [bang phái]. Đượcrồi, toàn thể chuẩn bị, mỗi người nhớ đứng vững ở vị trí của mình."
Bất kỳ ai nghe được nhữngcâu này đều biết nó châm chích việc Công Chúa Tháng Bảy tự ý rời khỏi vị trí,đến nỗi mọi người bị đối phương xông qua chém giết, đại bộ phận người chơi đềurất phản cảm với cái thái độ tùy hứng vì quen được nuông chiều của nữ bác sĩnày. Công Chúa Tháng Bảy cũng có phần lúng túng, nhưng cũng không dám nổi giậnvới Công Tử Tiểu Bạch. Trong suy nghĩ của nàng, chỉ những kẻ sinh ra trongnhững gia đình giàu có hoặc có quyền thế như nàng mới có quyền chỉ trích ngườikhác, sự giàu có của Công Tử Tiểu Bạch hơn xa nhà nàng, mà xét về mặt huyếtthống lại càng cao quý hơn nhiều, bởi vậy, đối với sự bực bội của Công Tử TiểuBạch, nàng cũng không dám cãi lại, chỉ nhanh chóng giải thích : " Cũngkhông phải ta cố ý ly khai vị trí. Lúc đó ta thấy Tam ca bị kẻ khác vây công,rất nguy hiểm, cho nên ta mới ..."
" Tam ca có ngườicứu, không thuộc thẩm quyền của muội." Công Tử Phù Tô không chút bình tĩnhlập tức ngắt lời nàng : " Được rồi, bây giờ cũng không phải lúc phân trầngiải thích, đều phải chuẩn bị đánh nhau rồi. Thời gian cũng không còn nhiều,không thể để xảy ra bất kỳ sơ xuất nào thêm nữa. Tiểu thầy thuốc đừng có độngthái gì cả, để tránh cho đối phương phát hiện ra ý đồ của mình, đợi sau khitoàn bộ chúng ta qua đó, tiểu thầy thuốc mới tiếp tục đổi tuyến cứungười."
" Lập tức theo sựchỉ đạo của Tứ ca." Công Tử Tiểu Bạch bắt đầu hạ lệnh : " Toàn thểlogout, chuẩn bị đổi tuyến. Ma Giáo, lên, Tử Trúc lên, khống trường... Đượcrồi, Tiêu Dao, Côn Luân, lên ... Tiểu Thầy thuốc, đổi tuyến ..."
Nhất Tiếu Hồng Trần lậptức sign in vào ba nick tiểu thầy thuốc, lúc này tình hình chiến đấu còn kịchliệt hơn vừa nãy rất nhiều, kênh ngữ âm ồn ào hỗn loạn, giống hệt khung cảnh bộchỉ huy trong thời chiến tranh của những bộ phim chiến trận, đồng thời còn cókhông ít người gõ chữ ngay trước mặt hoặc trong [ bang phái], kêu thầy thuốctới cứu mình. Nhất Tiếu Hồng Trần vẫn dõi mắt theo những người thuộc tráchnhiệm của mình trước, sau đó mới lẹ tay lẹ mắt cứu những người khác.
Trận chiến kịch liệt nàykéo dài tới tận 9h 50 phút, rốt cuộc Khải Hoàn Hào Môn đã thành công đánh bậtHuy Hoàng Vương Triều ra, đoạt lại quyền khống chế ở sân bãi nơi Boss xuấthiện.
Công Tử Tiểu Bạch tuyênbố mệnh lệnh mới : " Đội Boss và đội thầy thuốc chuẩn bị cho đủ Tẩy TâmĐan, đứng vững ở vị trí. Đội thích khách chỉ quan tâm tới việc giết người củabên đối phương. Toàn bộ Côn Luân lập tức tới vị trí tự bạo, nghe thấy mệnh lệnhcủa ta lập tức cùng tự bạo một lúc. Chỉ còn có mười phút nữa, nhất định HuyHoàng Vương Triều sẽ đột kích một lần cuối cùng, mọi người tập trung toàn lựcchú ý, không được buông lỏng, nhất định phải kiên quyết bảo vệ thành quả. Chúngta đã đánh nhau ròng rã bốn ngày trời rồi, ngày hôm nay lại khổ cực lâu nhưvậy, bây giờ chỉ còn những giây phút này đây, chiến thắng và thất bại chỉ còntrong gang tấc. Mọi người chỉ cần kiên trì một chút, chúng ta tất sẽ thu đượcthắng lợi."
Trên kênh ngữ âm chỉ códuy nhất thanh âm trầm trầm bình tĩnh của anh, những người khác đều không hérăng, hiển nhiên là hết sức tập trung vào chuẩn bị cho trận huyết chiến tốihậu. Trong những giây phút khẩn trương này, nghe thấy những lời của Công TửTiểu Bạch, Nhất Tiếu Hồng Trần cũng còn có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, nữalà những người trời sinh đã có tính hiếu chiến.
Hai phút sau, quả nhiênHuy Hoàng Vương Triều và những bang phái liên minh cùng đồng loạt tấn công, vôsố nhân mã cùng đồng thời xuất hiện ở Kim Phong Ngọc Lộ Lâu, không quan tâm tớitổn thất, điên cuồng xông tới một cách liều lĩnh. Khải Hoàn Hào Môn và bangphái bạn hữu cùng kiên cường chống cự, tử thủ trong vòng tròn của trận địa.Công Tử Tiểu Bạch không ngừng chỉ huy điều động nhân mã, mọi người kỷ luậtnghiêm minh, đều biết đây là những giây phút khẩn yếu nhất, không thể chấp nhậnnổi bất kỳ sơ sót nào.
Cơ hồ mọi người đều chếtđi sống lại ít nhất một lần, Hồng danh giết nick trắng, nick trắng vây côngHồng danh, hơi hai mươi Côn Luân cấp cao của Khải Hoàn Hào Môn đều đứng ở giữavòng tròn, nghe thấy mệnh lệnh của Công Tử Tiểu Bạch lập tức đồng thời tự bạo,trong khoảnh khắc trên mặt đất phủ đầy những thi thể.
Tiểu thầy thuốc của haibên lập tức xông ra cứu người.
Một số những cao thủ đầubảng của Huy Hoàng Vương Triều đột phá theo hai cánh, đánh thẳng vào chínhgiữa. Những người phòng thủ trên đài cao của Khải Hoàn Hào Môn không thể xôngvào vì sợ quấy rối trận thế. Bọn họ liều mạng chặn đánh, bảo vệ phòng tuyến củamình, những kẻ lọt lưới đều do đội thích khách phụ trách giải quyết nốt. Nơinơi đều là những kỹ năng ngủ trụ tập thể của thầy thuốc, Sấm Vang Chớp Giật củaCôn Luân cũng liên tiếp xuất hiện, người ngã xuống không ngừng, người sống dậyliên tiếp, sau khi uống đủ đại hồng đại lam lập đã lập tức xông vào đánh túibụi.
Chỉ còn một phút đồng hồnữa là tới mười giờ tối, Công Tử Tiểu Bạch lập tức ra lệnh : " Đội Boss vàđội Thầy thuốc lập tức tẩy trắng"
Đội Boss của hai bên đềudo Ma Giáo tạo thành, chỉ vì sự tấn công của bọn họ tạo thành thương tổn cựccao, muốn cướp được Boss hay không đều dựa cả vào bọn họ. Ma Giáo và Tử Trúccủa Khải Hoàn Hào Môn trong nháy mắt đã biến cả thành nick trắng, những ngườibên Huy Hoàng Vương Triều không được phép chuyển sang Hồng danh đương nhiênkhông thể tiếp tục tấn công bọn họ nữa, nhất thời áp lực giảm bớt rất nhiều.
Ngay lúc này, trước mắtNhất Tiếu Hồng Trần đã xuất hiện một người khổng lồ toàn thân lấp lánh kimQuang, trong tay hươ hươ một thanh kiếm khổng lồ bằng đồng, trên đầu có hai chữmàu đỏ tươi : " Xi Vưu"*. Đội Boss của hai bên lập tức xông lên tấncông, người khổng lồ kia đã nhanh chóng bị bao trùm trong vô số kỹ năng loangloáng.
Công Tử Tiểu Bạch vô cùngbình tĩnh : " Tấn công, tấn công, đội Boss không cần quan tâm tới bất kỳthứ gì khác, chỉ quan tâm tới việc tấn công. Đội thầy thuốc chú ý bảo hộ bọnhọ, đội Tiêu Dao và đội Côn Luân tiếp tục giết người."
Lúc này Nhất Tiếu HồngTrần mới thấy lại nhân ảnh của Công Tử Liên Thành thêm một lần nữa. Vừa rồi anhvẫn chỉ chăm chú giết người trong trung tâm của sân, bây giờ mới vọt vào trunggian, chuyên môn giết đội Boss của bên Huy Hoàng Vương Triều, những Tiêu Daokhác chuyên môn giết những thầy thuốc bên đối phương đang mưu đồ ngủ trụ độiBoss bên mình.
Công Tử Phù Tô và KhinhCa Thủy Việt vừa mới tẩy trắng, một lát sau nick đã đổi màu đỏ. Đội thầy thuốcchia làm hai nhóm, một nhóm chuyên phát kỹ năng ngủ quần công bên đội Boss củađối phương, một nhóm chuyên hỗ trợ giết người, đồng thời lại còn kiêm nhiệm cảviệc chú ý cứu những thành viên đội Boss bên phe mình.
Nhất Tiếu Hồng Trần linhhoạt thao tác ba cái nick tiểu thầy thuốc chạy ra chạy vào, cứu được rất nhiềungười, đều là những thành viên trọng yếu của Khải Hoàn Hào Môn. Bốn vị công tử,Khinh Ca Thủy Việt, Đào Tử Yêu Yêu, Ma Hồn Quỷ Cơ đều bị nàng cứu vô số lần.Mỗi lần cứu được một người, nhìn thấy bọn họ nhanh chóng xông vào chiến trường,trong lòng nàng không khỏi dấy lên cảm giác mình cũng đóng góp được gì đó.
Boss này có năng lựcchiến đấy hay không căn bản không quan trọng, những sát thương khổng lồ của bênhọ phần lớn đều do bang phái đối địch tạo ra, mọi người cảm thấy Boss này chẳngkhác gì một tượng đất đã chết, chỉ đứng đó tùy người chém giết. Chỉ trong vòngmười phút ngắn ngủi, dây máu của Boss đã cạn sạch, nặng nề ngã ầm xuống mặtđất.
[Thế giới] lập tức yêntĩnh, trước mặt trống không, mà kênh ngữ âm cũng im bặt, mọi người nín thở chờđợi kết quả, xem ai là người cướp được Boss.
Vài giây sau, Công Tử VôKị lập tức tung ảnh chụp Anh Hùng Thiếp lên [ thế giới], cười nói : " Cámơn mọi người, chúng ta thắng rồi"
Lập tức những người đangở trên Kim Phong Ngọc Lộ Lâu giống như thủy triều lập tức tuôn về hai hướngđông tây của đài cao, nhao nhao nhảy từ trên xuống. Có người trực tiếp cưỡi tọakị nhảy xuống để quay về, có người thi triển khinh công bay ra ngoài, lại cóngười còn bay liệng mấy vòng trên không trung, biểu diễn một vũ điệu hoa lệ, sauđó mới từ từ hạ xuống. Từ xa nhìn lại, phảng phất như có vô vàn những ngôi saobăng từ từ tỏa ra bốn phía trên bầu trời xanh thẳm cao vòi vọi, tựa hồ nhưnhững bậc thần tiên vừa tụ hội xong ở chốn Dao Trì, từ từ đáp mây xuyên qua bầytiên hạc đang chao liệng, chậm rãi bay xuống phía dưới, cực kỳ mỹ lệ.
Nhất Tiếu Hồng Trầnlogout khỏi ba cái nick tiểu thầy thuốc, sign in vào nick của mình. Vừa mớixuất hiện, đã thấy thông cáo của hệ thống
[ Hệ Thống] : Chúc mừngKhải Hoàn Hào Môn chính thức trở thành Long Bang của Thịnh Thế, chuẩn bị xuấtchinh tham dự tranh giải quán quân đại khu của cuộc thi đấu PK, vinh dự chiếnđấu thay mặt cho server này.
[ Hệ Thống] : Chúc mừngHuy Hoàng Vương Triều chính thức trở thành Hổ Bang của Thịnh Thế, chuẩn bị xuấtchinh tham dự tranh giải quán quân đại khu của cuộc thi đấu PK, vinh dự chiếnđấu thay mặt cho server này.
Trên [ thế giới] lại bắtđầu hỗn loạn, hai bang cùng những bang phái liên minh bạn bè cũng cao giọngchúc mừng thắng lợi phe mình, nhân tiện mỉa mai phe đối phương, bằng hữu củabọn họ đều nhiệt tình chúc mừng, những người chơi ở phe trung lập thì đều caogiọng khen ngợi, cổ vũ bọn họ chiến đấu vì Thịnh Thế.
Phong Sinh Khởi Thủyđương nhiên là bang phái trung lập tuyệt đối, Khinh Ca Thủy Việt giúp Khải HoànHào Môn giết người, Thương Hải Hoành Lưu lại thao tác nick tiểu thầy thuốc cứungười của Khải Hoàn Hào Môn, trong khi đó Hắc Điếm Lão Bản và Can Tương BảoKiếm lại giúp Huy Hoàng Vương Triều, ngoài ra cũng có mấy người khác cũng phânbiệt giúp một trong hai bang phái trên, lúc này cùng nhao nhao nghị luận trong[ bang phái], đều thảo luận về trận chiến đặc sắc vừa rồi. Giúp bằng hữu đánhnhau là đúng, Nhất Tiếu Hồng Trần cho rằng cách làm của bọn họ rất hợp lý,trước giờ bang Phong Sinh Khởi Thủy chưa bao giờ quy định chỉ có thể giúp ai,hoặc không cho phép giúp ai, cho nên không khí trong bang luôn rất thoải mãi,không vì cái nguyên nhân có bằng hữu đối địch nhau mà bài xích, công kích hoặckhắc khẩu với những người trong bang, đó cũng là một trong những lý do chính màrất nhiều người chơi mảng sinh hoạt luôn xin được gia nhập vào bang phái củahọ.
Lúc này, Khinh Ca ThủyViệt cũng lên [ thế giới] chúc mừng Khải Hoàn Hào Môn trở thành Long Bang củaThịnh Thế, ngay sau đó là Hắc Điếm Lão Bản cũng lên [ thế giới] chúc mừng HuyHoàng Vương Triều trở thành Hổ Bang của Thịnh Thế. Nhất Tiếu Hồng Trần nhìnthấy cảnh đó cảm thấy cũng thực buồn cười, trên gương mặt lộ rõ vẻ rạng rỡ.
Kênh ngữ âm ồn ào náonhiệt vô cùng, toàn là những thanh âm hò reo vui sướng, mọi người cùng nhaonhao kể lại những tình huống lý thú trong cuộc chiến vừa rồi, dẫn tới hàngtràng cười lớn, sau đó Công Tử Tiểu Bạch liền nói :" Hôm nay người có cônglớn nhất đối với bọn ta chính là đội tiểu thầy thuốc."
" Đúng vậy"Công Tử Phù Tô cũng cười : " Những Tiểu Thầy Thuốc Vô Địch đó phản ứng maulẹ, cứu người đúng lúc, giúp lực chiến đấu của chúng ta không bị suy yếu."
Công Tử Vô Kị cảm thấyrất hưng phấn : " Mấy Tiểu thầy thuốc này quả thực rất lợi hại, ha ha, vềsau chúng ta cần chuẩn bị thêm một ít nữa, tuy không có tác dụng đối với cuộcthi đấu PK sắp tới, nhưng tất có hiệu quả trong những trận dã chiến saunày."
Đúng lúc này chợt cóngười hỏi : " Đại ca, Chiến Thần Côn Luân sắp sửa xuất hiện, hôm nay có đicướp không ?"
" Cướp chứ."Không đợi Công Tử Tiểu Bạch trả lời, đã có rất nhiều người nôn nao muốn đi :" Đi đánh nhau, đi đánh nhau thôi."
" Được, mọi ngườicùng tới Côn Luân ở Tuyến ba, cướp Chiến Thần." Công Tử Tiểu Bạch vừa ralệnh một tiếng, mọi người đã ồ lên hoan hô. Những bang nhân của Khải Hoàn HàoMôn nhanh chóng đổi tuyến, chạy thẳng tới Ngọc Hư Phong ở Côn Luân.
Sau khi Boss này chếtthường tuôn ra vòng cổ Thiên Phạt, có tác dụng tăng bạo kích và độ tổn thươngcủa bạo kích, là một trang bị được tất cả các bang phái mơ tưởng chiếm lấy, mỗilần Boss xuất hiện ở Ngọc Hư Phong tại Côn Luân đều dẫn tới một tràng chiếntranh đẫm máu.
Ngay lúc bọn họ đuổi tớiNgọc Hư Phong, hàng loạt môn nhân của Huy Hoàng Vương Triều cũng đã đuổi tới,song phương lại bắt đầu kịch chiến.
Nhất Tiếu Hồng Trần khôngđi theo, nàng vừa lắng nghe những tiếng trò chuyện trên kênh ngữ âm, vừa mở cửasổ trò chơi.
Công Tử Liên Thành đã gửicho nàng một tin nhắn : " Anh đi đánh nhau trước, sau đó lại về dạy đồ đệlàm nhiệm vụ. Em vừa đi công tác về, cần nghỉ sớm một chút."
" Vâng." NhấtTiếu Hồng Trần cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, quyết định chỉnh lý cửa hàng mộtchút rồi đi ngủ một giấc.
Lúc này, Khinh Ca ThủyViệt đã mở cửa sổ chat chào nàng một câu, sau đó vội vã kể cho nàng nghe vềtình hình đại chiến bốn ngày thi đấu vừa qua. Qua lời kể sinh động của nàng,Nhất Tiếu Hồng Trần cũng hiểu được đại khái tình hình chiến đấu của bốn trậntranh tài trước đó.
Ngày đầu tiên mọi ngườiđều chưa có kinh nghiệm, cũng không đánh nhau, không nghĩ tới việc chiếm sânbãi trước, hai bên đợi tới sát thời gian mới tới chỗ Kim Phong Ngọc Lộ Lâu. Haibang cũng không đủ người, cũng không đánh nhau, đợi Boss xuất hiện mới xông lêntranh cướp, cuối cùng nhờ sức tấn công của Khải Hoàn Hào Môn cao hơn, nên đãlấy được Anh Hùng Thiếp.
Cũng bởi ngày thứ nhấtchiếm được dễ dàng, Khải Hoàn Hào Môn buông lỏng cảnh giác, ngày hôm sau lườibiếng hơn rất nhiều, người online cũng ít, kết quả không cần đoán cũng biết,Anh Hùng Thiếp bị Huy Hoàng Vương Triều lấy được.
Ngày thứ ba tuy người bênKhải Hoàn Hào Môn nhiều, nhưng không có chiến thuật gì cả, Huy Hoàng VươngTriều cùng bang phái liên minh phái những Hồng danh ngăn trở ở cửa Dao Trì, mộtngười tới giết một người, hai người tới giết hai người, bang chúng của KhảiHoàn Hào Môn bị giết nhiều quá, cho nên lúc Boss xuất hiện lực chiến đấu khôngđủ, bị thua.
Lúc này bốn vị công tửcủa Khải Hoàn Hào Môn mới sốt ruột, lập tức họp lại thương lượng đối sách, sắpxếp suốt đêm, phân phối nhiệm vụ rõ ràng, đám Côn Luân liền chia bớt một số rasign in vào những nick tiểu thầy thuốc, đám Tử Trúc tăng thêm điểm kỹ năng chonhững tiểu Thầy Thuốc đó, để có thể sử dụng được kỹ năng phục sinh, Ma Giáo vàTiêu Dao cùng phối hợp bế từng tiểu thầy thuốc đó vào Kim Phong Ngọc Lộ Lâu.Buổi chiều ngày hôm sau dành toàn bộ cho việc diễn luyện chiến thuật, buổi tốilên sớm tận hai giờ đồng hồ liền, chiếm trước địa hình, sau đó luân phiên nhaukịch liệt bồi chiến với Huy Hoàng Vương Triều. Huy Hoàng Vương Triều thắng liềnhai trận, tuy tinh thần lên cao, nhưng cũng có phần khinh địch, chiến thuật lạiquá đơn giản, kết quả Anh Hùng Thiếp đã bị Khải Hoàn Hào Môn lấy được.
Như vậy, bốn ngày trướcmỗi bên đều chiếm được một nửa. Chính vì vậy, ngày hôm nay Khải Hoàn Hào Mônthắng trận chiến mấu chốt này, mọi người mới hưng phấn, mới vui mừng như vậy.
Nhất Tiếu Hồng Trần ngheđược những thông tin thú vị, thỉnh thoảng lại hỏi thêm chút tình tiết, bất tribất giác, đã nhanh chóng tới nửa đêm. Hai mắt nàng díp lại tưởng chừng không mởra được nữa, liền nói : " Mình không cố được nữa rồi, nửa đêm hôm qua mớivề, sáng hôm nay đã dậy sớm, đến giờ còn chưa đi ngủ, cũng mệt quá đimất."
" Được rồi, đượcrồi, cậu nghỉ đi, ngày mai còn phải đi làm" Khinh Ca Thủy Việt lập tức nói: " Ngủ ngon."
Nhất Tiếu Hồng Trần liềnnói cho nàng biết : " Ngày mai mình không đi làm nữa."
" Sao vậy ?"Khinh Ca Thủy Việt vô cùng bất ngờ : " Lại bị thụ thương sao ? Hay cậu lạibị ốm ? "
" Đều khôngphải" Nhất Tiếu Hồng Trần cười khổ : " Hôm nay tới công ty, bị giámđốc sa thải."
" Vì cái gì ?"Khinh Ca Thủy Việt phản ứng rất kịch liệt : " Có chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Nhất Tiếu Hồng Trần kểlại đơn giản những chuyện mới xảy ra, sau đó mới lộ vẻ nghi hoặc : " Cănbản mình không biết ai ở công ty Bất Động Sản Cẩm Tú, nữa là Tổng Giám Đốc bênhọ, có điều lại có một đám người tự nhiên vô duyên vô cớ nói mình là tiểu tìnhnhân của Tổng Giám Đốc nhà họ, bị phòng chính bắt được nhược điểm, nên mới bắtGiám Đốc sa thải mình. Mình thực không hiểu nổi, cho dù có ai thấy mình ngứamắt đi chăng nữa, muốn đẩy mình đi chỗ khác, cũng đừng bôi nhọ danh dự của mìnhnhư thế chứ. Trước giờ mình không tranh chấp với ai bất kỳ cái gì, sao lại cóngười thù hận mình tới mức đó chứ."
" Giám đốc công tychỗ cậu là đồ khốn khiếp." Khinh Ca Thủy Việt không kiềm nổi giận dữ :" Chẳng qua bán đứng cậu vì tiền thôi, vì lý do gì đi chăng nữa cũng chẳngquan trọng, cậu mặc kệ cũng tốt, căn bản cái công ty này không đáng cho cậu bánmạng vì nó."
" Đúng vậy, mìnhcũng nghĩ vậy " Nhất Tiếu Hồng Trần cười nói : " Mình cũng đâu có nổigiận, mình đã quyết định nghỉ ngơi vài ngày rồi sẽ đi tìm việc khác, nếu nhưkhông được, thì tới Australia cậy nhờ anh trai mình thôi."
" Đúng, cây chuyểnthì chết, nhưng người chuyển thì sống, chẳng phải chuyện gì to tát lắm."Khinh Ca Thủy Việt gật đầu " Thôi cậu nhanh đi nghỉ ngơi đi. "
Nhất Tiếu Hồng Trần chàotạm biệt Công Tử Liên Thành xong, liền logout, tắt máy, tắm rửa, sau đó đi ngủ.
Nghỉ việc, thắng trận,trong lòng Nhất Tiếu Hồng Trần cũng buông lỏng hơn rất nhiều, nàng ngủ tớithiên hôn địa ám**, không mộng mị chút nào, cho tới lúc mặt trời lên bằng consào cũng không rời giường, chỉ tới khi có một tiếng chuông cửa vang lên ầm ĩ,mới đánh thức nàng khỏi giấc ngủ say.
Nàng mơ mơ màng màng ngồidậy, nhìn thoáng qua đồng hồ quả lắc trên tường, hoàn toàn không hiểu lại cóngười nào muốn tới tìm mình giờ này. Phí bảo vệ thì nộp tới cuối năm, công tơđo điện nước thì chủ tòa nhà đã đặt ở bên ngoài cửa một máy phụ, bọn họ cũngkhông cần gọi cửa để ghi chép lại số liệu. Nàng vừa nghĩ lung tung vừa đi racửa cầm điện thoại lên nghe.
Trên màn hình nho nhỏxuất hiện một khuôn mặt, đúng là Cố Duệ.
Hứa Nhược Thần giật mình: “ Anh… Vì sao anh lại tới ?”
Cố Duệ quay lưng về phíaánh sáng, nên không thể nhìn rõ được ánh mắt và gương mặt của anh, nhưng thanhâm vẫn ôn nhu như cũ : “ Anh tới gặp em, mở cửa đi.”
Hứa Nhược Thần nhanhchóng mở cửa ngoài, sau đó lại mở hé cửa phòng, rồi vội vội vàng vàng vọt vàophòng ngủ khoác vội một chiếc áo khoác ngoài vào, lại nhào vào phòng tắm súcmiệng rửa mặt, nhất thời cuống quýt, có phần giống như tâm trạng của nhữngngười lính trong lúc giải ngũ.
Cố Duệ kéo cửa ra bướcvào, không thấy người đâu, chỉ nghe thấy có tiếng nước vọng ra từ phía phòngtắm, đoán là nàng mới rời giường. Anh liền đứng im ở cửa nhìn qua căn phòng mộtchút, thấy trên sàn nhà bằng gỗ màu sáng không có một ai, anh cũng không tùytiện tiến vào, mà vẫn đứng chờ ở cửa phòng.
Hứa Nhược Thần nhanhchóng chỉnh trang lại đầu tóc quần áo, sau đó hít một hơi thật sâu, kéo cửaphòng tắm đi ra, lại thấy Cố Duệ vẫn đang đứng ở trước bậc chờ trước cửa. Nànghơi ngẩn người ra, nhưng sau đó đã kịp phản ứng, lập tức chạy tới tủ giày bêncạnh, lấy ra đôi dép lê đi trong nhà cũ của phụ thân cúi xuống đặt trước mặtanh, sau đó ngượng ngùng đứng dậy nhìn anh.
Cố Duệ mỉm cười nói :“Cám ơn” . Anh tháo giày, đổi sang đôi dép lê, sau đó mới đi vào trong phòngkhách. Anh xách theo một chiếc túi du lịch nho nhỏ, nhìn qua không giống nhưmới vượt ngàn dặm tới, mà giống như nhất thời quyết định ra ngoại thành du lịchmà thôi.
Hứa Nhược Thần cảm thấytay chân luống cuống, thấy Cố Duệ ngồi vào ghế sofa, lại không biết phải nói gìhay làm gì tiếp theo.
Cố Duệ nhìn qua đánh giácăn phòng nhỏ này một chút, diện tích không lớn, nhưng cũng có ba buồng, mộtphòng khách nho nhỏ, lại có một góc được ngăn lại làm nhà ăn, tựa như một conchim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đủ cả. Anh hỏi một cách thoải mái : “ Căn phòngnày là do em mua sao ?”
“ Không, là cha mẹ emmua.” Hứa Nhược Thần nhanh chóng đáp lại : “ Cũng bởi vì em và anh trai đềulớn, không thể ở chung một phòng, nên mới mua một căn có ba phòng ngủ. Hiện giờmọi người đều ở Australia, chỉ mình em ở đây.”
“ Ừm, điều kiện cũngkhông tệ.” Nghĩ lại chí ít nàng cũng không phải chịu khổ lắm, Cố Duệ cũng thoảimái hơn một chút. “ Chắc em vừa mới dậy, anh cũng chưa kịp ăn sáng, có muốn điăn điểm tâm với anh không ?”
“ Vâng, vâng, được ạ.”Hứa Nhược Thần cũng chưa kịp tỉnh táo lại, chỉ nghe lời anh theo quán tính, saukhi vâng một tiếng lập tức quay lại phòng ngủ, thay áo sơmi, quần jean, lạikhoác thêm một chiếc áo len rộng thùng thình.
Cố Duệ biết nàng vẫn chưatỉnh ngủ hẳn, lòng không kiềm nổi càng thêm yêu thương nàng hơn, thấy nàngkhông chút phấn son, khuôn mặt thanh nhã vui vẻ bước tới, anh cảm giác có chúthơi thở thanh thuần thoáng phảng qua, đột nhiên thấy trước mắt sáng ngời, khôngkiềm nổi liền đứng dậy, nắm lấy tay nàng.
Hứa Nhược Thần để anh kéora khỏi cửa, xuống lầu đi ra khỏi đại khu, cho tới lúc anh vẫy tay định gọitaxi, mới tỉnh táo lại vội vàng ngăn cản : “ Gần đây có một cái quán ăn QuảngĐông, có đồ điểm tâm, chỉ đi bộ vài phút là tới nơi thôi ạ.”
“ Được, vậy thì tốt,chúng ta cùng qua đó.” Cố Duệ cũng không có ý kiến, nhàn nhã cùng nàng tản bộtới đó trên con đường giành cho người đi bộ.
Lúc này Hứa Nhược Thầnmới nhớ ra hỏi lại : “ Anh tới đây công tác sao ? Đêm qua không nghe anh nói gìhết vậy ?”
“ Ừ, vừa mới quyết địnhtức thời.” Nụ cười trên mặt Cố Duệ tiêu thất, khẽ hỏi lại : “ Công việc của emcó vấn đề, vì sao không nói cho anh biết ?”
“ A ?” Hứa Nhược Thầnkhông chú tâm, nhất thời không phản ứng kịp, hồi lâu mới hiểu được ý của câunày : “ A, hôm qua em vừa lên mạng thì đã tham gia chiến đấu luôn, lúc emlogout mọi người vẫn còn đánh nhau, lúc đó em cũng quá mệt, cảm thấy đây cũngkhông phải chuyện gì lớn cho lắm, sau này nói cũng không muộn, vì thế mới đi ngủtrước.”
Cố Duệ thấy nàng cũngchẳng phải cố tình giả bộ cho qua, mà đúng là không có chút gì bực bội hay phẫnnộ, cũng thả lỏng hơn một chút, mỉm cười nói : “ Đêm hôm qua lúc bọn anh đánhxong, Khinh Ca Thủy Việt liền chất vấn anh, hỏi anh có phải là người đã có vợhay không, làm anh không hiểu gì cả, sau đó mới biết chuyện của em.”
Hứa Nhược Thần “ A” mộttiếng, đầu óc đột nhiên sáng suốt, buột miệng nói : “ Chẳng lẽ vì thế mà anhlại bay tới đây ?”
Cố Duệ thấy nàng bỗngnhiên thông minh lên như vậy, không khỏi hơi xấu hổ, cầm khăn ăn lên lau quamặt một cái, điều chỉnh lại tâm trạng cho tốt, rồi mới trả lời một cách sảngkhoái : “ Đúng.”
Hứa Nhược Thần kinh ngạcnhưng cũng có phần cảm động : “ Anh…, anh tới đây làm gì vậy ? Đã ảnh hưởng tớicông việc, lại còn tốn tiền vô ích, vé máy bay khứ hồi rất đắt đó.” Nói tớicuối, nàng tự nhiên dùng ngôn ngữ hay dùng trong game online : “ Anh đúng làphá gia!”
Bốn chữ này như được thốtra với giọng điệu đau xót tiếc của, Cố Duệ nghe thấy vậy cũng không nhịn được cười.Thấy người con gái trẻ tuổi ngồi bên cạnh đang mở to hai mắt chỉ trích mình rấtthật tình, anh nhanh chóng gật đầu : “ Đúng, là anh phá gia, anh chấp nhận.Nhưng chuyện phát sinh thế này, nếu không tới ngay lập tức, anh cảm thấy tộilỗi của mình còn nặng hơn phá gia rất nhiều.”
Hứa Nhược Thần càng khônghiểu ra sao cả : “Giám đốc buộc em thôi việc thì liên quan gì tới anh đâu ?”
“ Điều này…” Cố Duệ honhẹ hai tiếng, chần chừ một chút rồi mới nói : “ Phụ thân của Tháng Bảy chínhlà Tổng Giám Đốc của công ty bất động sản Cẩm tú, đương nhiên mẫu thân của nàngchính là phu nhân giám đốc.”
Hứa Nhược Thần há hốcmồm, hồi lâu mới nói : “ Thế nào lại như thế được ? Nàng… Tháng Bảy kia … nàngkhông hiểu biết gì, chẳng lẽ phụ thân mẫu thân nàng cũng hỗ trợ nàng làm xằnglàm bậy như thế sao ?”
“ Chắc không phải phụthân nàng làm đâu, phân nửa là nàng làm nũng với mẫu thân của nàng, đơm đặt sựtình, mẫu thân nàng sợ con gái đau lòng, mới giật dây phụ thân nàng, nên mớibắt công ty của em làm chuyện này.” Khuôn mặt Cố Duệ không còn vẻ tươi cườinữa, khẽ nói : “ Làm em phải chịu thiệt thòi, thật xin lỗi.”
Hứa Nhược Thần cũng rấthiểu biết ân oán phân minh “ Không liên quan tới anh… Thật em không nghĩ, nànglại hận em như vậy.”
“ Đúng là em vô duyên vôcớ gặp phải tai bay vạ gió.” Thanh âm của Cố Duệ trầm trầm ấm áp, kèm theo cảmgiác bất lực không nói nên lời : “ Kỳ thực căn bản anh chưa làm gì để nàng từnghiểu lầm, chỉ cần nàng thoáng lộ chút ý tứ, anh đều cự tuyệt rất rõ ràng. Lầntrước lúc nàng lên [ thế giới] mắng em, anh vô cùng tức giận, đã nói là tuyệtgiao với nàng, đây cũng không phải chỉ nói chơi. Bây giờ ngoài hiện thực anhcũng không nhận điện thoại của nàng, nàng tới công ty tìm anh cũng kiên quyếtkhông gặp, nàng cố tình tới nhà anh cũng không mở cửa, tuyệt đối đã nói là làm.Vốn cho rằng nàng chỉ là một người con gái trẻ tuổi, anh đã tuyệt tình như vậy,tất nàng phải hết hy vọng, không ngờ là nàng lại nghĩ ra biện pháp để đối phóvới em.”
Vừa nói, họ đã tới chỗhàng ăn, sau khi ngồi vào bàn liền gọi một bình trà Bích Loa Xuân, thêm mấy mónđiểm tâm nhanh, thức ăn. Hứa Nhược Thần xúc mấy thìa cháo trứng thịt nóng bỏnglưỡi, cảm thấy người thoải mái hơn hẳn, bất giác trên mặt ánh lên vẻ vui vẻ. CốDuệ nhìn nàng, nói một cách ôn hòa : “ Mùa đông sắp tới rồi, chỗ này vừa ẩm ướtvừa lạnh, còn không có hệ thống sưởi ấm, không bằng tới chỗ anh ở một thời gianđi.”
Hứa Nhược Thần vô cùngsửng sốt : “ Tới chỗ của anh sao ?”
“ Đúng vậy.” Cố Duệ mỉmcười “ Tới giúp anh đi, đến công ty của anh, có được không ?”
Hứa Nhược Thần thoáng đỏmặt : “ Vậy…. cũng không được lắm. Em có hiểu gì về công việc của bên anh đâu.”
“ Không biết thì học,công việc bên anh rất đơn giản, so với những việc em đã làm còn dễ dàng hơn rấtnhiều đấy” Cố Duệ rất thành khẩn : “Nhân tài về quản lý lúc nào cũng thiếu,chẳng lẽ em không muốn tới giúp anh sao ?”
" A... cái này" Hứa Nhược Thần chỉ dưới một chiêu như vậy đã đầu hàng ngay lập tức :" Vậy được rồi, em liền đi theo anh học tập."
Cố Duệ lập tức hành độngnhanh chóng như sấm vang chớp giật : " Vậy thì được rồi, đợi ăn sáng xong,em về nhà thu thập một chút, anh đi đặt vé máy bay, chiều nay ta đi luôn."
" Nhanh vậy sao anh?" Hứa Nhược Thần có phần giật mình
"Bạn bè và người nhàem đều không ở đây, lưu thêm mấy ngày thì cũng có ý nghĩa gì đâu ?" Cố Duệliền thương lượng : " Nếu em còn chuyện gì cần xử lý, chúng ta ở lại đâythêm vài ngày cũng không có vấn đề gì cả, anh sẽ ở đây cùng em."
Chiếu theo ý của anh, thìnếu nàng không đi, anh sẽ lưu lại luôn, Hứa Nhược Thần cũng thực hiểu ý liềnlắc đầu : " Không cần, anh nói đúng, em ở thêm vài ngày lại đây cũng chẳngcó ý nghĩa gì, hôm nay đi liền thôi."
Cố Duệ nhìn nàng, trongmắt dần rạng rỡ nét cười. Hứa Nhược Thần có phần ngượng ngùng hơi cúi đầu, cầmcái thìa trộn đều cháo trong chén, đột nhiên không hiểu sao cháo mặn lại ngọtngào vô cùng.
Cố Duệ làm về ngành dulịch, nên rất quen thuộc với mấy công ty hàng không, đặt vé cũng rất dễ dàng.Hứa Nhược Thần rút sạch quần áo đang phơi, lại tiếp tục bọc kín gia cụ, đồđiện, khóa van nước, tắt cầu dao, sau đó lấy những thứ trong tủ lạnh ra bỏ vàomột cái túi nilon lớn, mang ra cửa chung cu tặng cho mấy chú bảo vệ khu. Trướckia nàng cũng thường làm như vậy, mấy chú bảo vệ biết là nàng chuẩn bị đi côngtác tiếp, chắc sẽ đi rất lâu, nên cảm ơn nàng xong thì nhận lấy luôn.
Cố Duệ nhìn nàng đi tớiđi lui, thấy nàng làm từng việc vụn vặt như thế thật gọn gàng ngăn nắp, tronglòng thấy đặc biệt thư thái. Anh vốn chẳng thể quan tâm xử lý được những việclặt vặt trong nhà như thế, sau này có thể giao hết vào tay người con gái cẩnthận tỉ mỉ này, rốt cuộc không cần quan tâm nữa.
Chạng vạng, rốt cuộc HứaNhược Thần đã tới Tân Hải Thành trứ danh ven bờ Đông Hải.
Ngồi trên xe taxi, Cố Duệnói một cách tự nhiên : " Tới Đông Hải Quốc Tế Tân Thành."
Lúc này Hứa Nhược Thầnmới có chút ý thức, có vẻ như tới nhà anh đang ở, nhất thời trong lòng bất an,khẽ nói : " Chúng... chúng ta sẽ đi tới chỗ nào vậy ?"
Cố Duệ cũng hiểu rõ suynghĩ của nàng, liền nhấc tay lên nhẹ vuốt tóc nàng, cười khẽ nói : " Chamẹ anh không ở cùng anh, anh chỉ ở nhà một mình, phòng khách cũng có hai gian,em cứ yên tâm đi."
Hứa Nhược Thần gật gậtđầu, không biết phải thế nào, dù sao chỉ cần anh nói như vậy, nàng lập tức tinngay, anh nói nàng yên tâm, nàng lập tức an tâm.
Đi hết đường cao tốc củasân bay đã tới trong nội thành phồn hoa, Cố Duệ khe khẽ giới thiệu cho nàng mộtsố kiến trúc cơ bản của nơi này. Xe taxi chạy như bay trên con đường rộng rãitrong Tân Hải, tiến vào một khu chung cư hoa lệ.
Cố Duệ ở tầng mười sáu,là một căn hộ bốn phòng chính, hai sảnh, ba phòng khách, phương hướng và kếtcấu rất đẹp, mỗi phòng đều có thể nhìn ra biển. Anh an bài cho Hứa Nhược Thầnvào ở trong một phòng dành cho khách có nhà vệ sinh khép kín, lại dẫn nàng tớithăm quan những phòng khác, bao gồm cả phòng ngủ của mình, sau đó nói rất nhẹnhàng : " Em sắp xếp lại hành lý đi, rồi nghỉ ngơi một lát. Nếu đói khát,trong tủ lạnh có đồ ăn thức uống, ngoài phòng khách có máy nước nóng và tràmạn, em cứ coi đây là nhà mình, có gì cứ chủ động, đừng quá rụt rè."
" Dạ vâng." HứaNhược Thần cũng rất dễ chịu với sự an bài như vậy, chỉ biết gật đầu.
Cố Duệ càng nhìn càng cảmthấy nàng giống như một đứa trẻ khả ái, không kiềm nổi liền nhẹ nhàng vuốt tócnàng, rồi mới vào thư phòng.
Hứa Nhược Thần mở vali,cầm quần áo sắp xếp vào trong tủ quần áo, đồ dùng vệ sinh cá nhân thì bỏ vàophòng tắm. Chẳng bao lâu, Cố Duệ đẩy cửa bước vào, cầm cái laptop mà Hứa NhượcThần đã từng dùng qua đặt lên bàn, cười nhẹ nói : " Em dùng tạm cái nàyđi, mai anh mua thêm một bộ máy tính nữa"
Laptop của Hứa Nhược Thầnđã trả lại công ty, desktop đương nhiên không thể chuyển tới đây. Người đô thịhiện đại nếu không có máy tính, đương nhiên không thể sống nổi, bởi vậy nàngcũng không khách khí từ chối, gật đầu rất tự nhiên : " Vâng ạ"
" Hôm nay là ngàycông thành, anh phải tới thủ thành trước, sau đó nếu em không bận, chúng ta sẽtrò chuyện tiếp, được không ?" Thanh âm của Cố Duệ càng lúc càng nhẹ nhàng: " Đương nhiên, nếu em thích xem cho vui, thì online, chúng ta sẽ gặpnhau trong game."
" Vâng" HứaNhược Thần không bao giờ thắc mắc những lời anh nói : " Đợi em sắp xếp lạicác thứ một chút. Ngày mai anh còn phải đi làm, nếu như đã muộn quá, thì nghỉngơi trước đã. Dù sao em đã tới đây rồi, muốn nói chuyện gì đi chăng nữa, cũngkhông cần ngay lập tức."
" Được" Cố Duệnghe trong lời nàng còn có ý tứ " ngày sau còn dài", trong lòng càngthêm cao hứng, nên cũng không nói thêm nữa, trở lại thư phòng đăng nhập Gameonline, truyền tống tới Vân Trung Thành, cùng với người trong bang cùng nghênhchiến những địch nhân công thành.
Hứa Nhược Thần sắp xếpmọi thứ ổn cả, rồi mới bưng một chén trà nóng đi ra phía ban công, dựa lan cannhìn về phía biển khơi xa xăm.
Trời đã tối đen, gió đêmmang theo hơi hướng mùa thu thổi ào tới, hàm chứa hơi nước ẩm ướt mát mẻ. Trênmặt biển thấp thoáng những đốm đèn của nhà chài, cảm giác như có một bánh xekhổng lồ đang chạy ngang qua ở đằng xa, một chiếc thuyền đang chậm rãi đi từđông qua tây. Không biết ở đâu đó chợt vang lên một tiếng ca, luẩn quẩn vấnvít, lại không nghe được rõ ràng.
Trong bóng đêm, Hứa NhượcThần thoáng buông lỏng, cảm thấy trong không khí tràn ngập những hương vị ngọtngào, lẳng lặng nở một nụ cười.
------
* Truyền thuyết về Xuy Vưu
Trong thời đại viễn cổ vào hơn 5000năm trước, có khá nhiều thị tộc và bộ lạc cư trú tại TQ, giữa họcó sự ảnh hưởng và đấu tranh với nhau trong một thời gian dài, saucó một số đi đến hòa hợp với nhau và dần dần phát triển lên. Trongđó có một bộ lạc đứng đầu là Viêm Đế, cư trú tại vùng lân cậnKhương Thủy miền tây bắc TQ, do đó mới đặt là họ Khương ( jiang), họlà một chi của dân tộc Khương (qiang)Tây Nhung, đã trước tiên từ phươngtây du mục vào miền trung. Nghe nói họ có quan hệ họ hàng với bộlạc Hoàng Đế sau đó cũng di nhập vào miền trung.
Bộ lạc của Hoàng Đế ban đầu cư trútại vùng lân cận Cơ Thủy, nên mới đặt là họ Cơ, Hoàng Đế đặt hiệuHiên Viên Thị, còn gọi là Hùng Thị. sau đó mới di dời đến Trác Lộccủa tỉnh Hà Bắc ngày nay, họ sống bằng nghề chăn nuôi và làm ruộng,rồi dần dần trở nên lớn mạnh.
Bấy giờ tại khu vực miền nam TQ códân tộc Cửu Lê cũng rất lớn mạnh, dân tộc này do 9 bộ lạc liên hợplại với nhau, mỗi bộ lạc lại có 9 thị tộc anh em, tổng cộng là 81thị tộc, do Xuy Vưu là thủ lĩnh. Trong truyền thuyết có nói Xuy Vưuvai hổ lưng gấu, các thành viên trong thị tộc đều có thân hình như dãthú, hàng ngày chỉ ăn sỏi đá, đầu đồng trán sắt, tai mọc lông sắcnhư kiếm, bộ tộc Cửu Lê dũng mãnh thiện chiến, vẫn thường cướp bóccác bộ tộc khác, những người bị áp bức không đủ sức chống cự, nêncuộc sống rất khổ cực.
Xuy Vưu thường thường dẫn đầu dân tộcCửu Lê xâm lấn bộ lạc của Viêm Đế, Viêm Đế bị thua phải chạy sangTrác Lộc cầu cứu với bộ lạc Hoàng Đế. Hoàng Đế vì suy xét tớilợi ích của mình, bèn cùng Viêm Đế liên kết với nhiều thị tộckhác, rồi mở một trận kịch chiến với bộ tộc Xuy Vưu ở đồng nộiTrác Lộc.
Về cuộc chiến tranh này đã có khánhiều truyền thuyết. Hoàng Đế cùng Viêm Đế không những liên hợp cácbộ lạc cùng chiến đấu, mà còn thả 6 loài mãnh thú được thuầndưỡng như gấu, hổ, báo v v vào trận đánh, binh sĩ của Xuy Vưu tuydũng mãnh, nhưng vẫn không sao chống đỡ nổi, phải bỏ chạy tán loạn.
Trên đường chạy trốn, Xuy Vưu đànhphải mời "Phong bá vũ sư" đến trợ giúp. Trời đất bỗng chốctối tăm, mây mù che phủ, cát sỏi bay mù mịt, mưa dồn chớp giật.Hoàng Đế cũng không chịu thua kém, một mặt dùng xe chỉ nam do bộ lạcphát minh ra, hướng dẫn quân sĩ đuổi giết tàn quân của Xuy Vưu trongmù mưa, một mặt mời thiên nữ "Bạt" xuống trần gian xua tanmưa gió, tức thì trời quang mây tạnh, bộ tộc Cửu Lê bị đánh bại, XuyVưu bị bắt rồi bị giết chết. Truyện thần thoại tuy hoang đường, nhưngqua đó đã phần nào phản ánh được sự tàn khốc của cuộc chiến tranhnày.
Bộ tộc Cửu Lê bị thất bại, nhữngngười còn lại một số chạy xuống phía nam, một số khác thì bị bắtlàm tù binh lưu lại ở miền bắc trở thành "Lê Dân". CònHoàng Đế được nhiều bộ lạc ở khu vực miền trung ủng hộ, uy tínngày càng cao. Ít lâu sau, giữa Hoàng Đế và Viêm Đế xảy ra xung đột,rồi qua ba lần kịch chiến ở Bản Tuyền, bộ tộc Viêm Đế bị thất bại,Hoàng Đế trở thành thủ lĩnh thống trị Trung Nguyên.
** Thiên hôn địa ám :trời đất mịt mù.