Công Tử Liên Thành

Chương 5: Khăng khít




Cuối cùng hoạt động hônlễ thất tịch kết thúc vô cùng náo nhiệt, có hơn ba trăm đôi tân nhân hoàn thànhnhiệm vụ, cuối cùng đã lấy được lễ vật của Thiên Đình, hỉ kết lương duyên,trong đó có rất nhiều người nổi danh, mà khiến người khác chú mục nhất chính làhai đôi tân nhân, một đôi là Công Tử Vô Kị và Ma Hồn Quỷ Cơ của Khải Hoàn HàoMôn, đôi còn lại chính là Diệt Thiên Tru Ma và Đạp Vân Phi Vũ Phồn Hoa Lạc củaHuy Hoàng Vương Triều, tên bốn người này đều nằm trong danh sách hai mươi ngườiđứng đầu của khu này, đồng thời cũng thuộc hai bang phái đối đầu tới chết. Bấtquá hai đại bang phái đứng thứ nhất thứ hai này cũng rất có phong độ, trong lúchai đôi tân nhân này kết hôn, lúc bạn bè người thân của bọn họ lên box chat[thế giới] chúc mừng cũng không chửi rủa, đều bảo trì trầm mặc, giúp bọn họ vuivẻ trọn vẹn khi kết hôn.

Sau khi hai đôi vợ chồngdanh nhân đó cử hành hôn lễ tại Thiên Đình xong, lại trở lại phàm trần tổ chứchôn lễ thêm một lần nữa, cũng bởi vì số người lên Thiên Đình bị hạn chế, màphàm thế thì không bị chướng ngại như thế. Bọn họ có quá nhiều bằng hữu, đươngnhiên phải tổ chức lại một lần nữa.

Nhất Tiếu Hồng Trần đangở trong địa cung "Kính Hoa Thủy Nguyệt" thì nhận được thiếp mời củaCông Tử Vô Kị và Ma Hồn Quỷ Cơ, hy vọng nàng có thể tới tham dự hôn lễ của bọnhọ. Lúc này nàng đã chạy tới chỗ Chân trời góc biển, thấy một NPC, đó là mộtbóng dáng mờ mịt nhìn không rõ mặt mày, cũng không thể đoán được giới tính, chỉcảm thấy người này áo trắng phiêu phiêu, nhìn qua rất tiêu sái. Nàng tới đốithoại với hắn, có vẻ như người này đầy một bụng oán khí, chỉ nói một câu :"Nhân loại bọn ngươi là những kẻ yếu ớt ích kỷ, cho nên bây giờ mới xuấthiện nhiều yêu ma quỷ quái như vậy, làm những kẻ vô tội mất đi người nhà, thậmchí ngay cả sinh mệnh của mình cũng không giữ lại được."

Nhất Tiếu Hồng Trần clickvào hắn tỏ vẻ khuyên giải : " Cũng không phải hết thảy mọi người đều nhưvậy, nhân loại cũng có những kẻ đại trí đại dũng."

Kẻ đó nổi giận đáp :" Ta không tin, nếu thực như thế, trước hết ngươi giết sạch quái nơi đâyđi rồi nói tiếp."

Hắn vừa dứt lời, trongđịa cung trống trải đột nhiên xuất hiện vô số quái thú. Nhất Tiếu Hồng Trầnđứng bên cạnh NPC, mấy quái kia cách nàng khá xa, cũng không chủ động tới tấncông nàng.

Nhất Tiếu Hồng Trần thấymấy quái kia tên đều màu đỏ thẫm, chứng tỏ cấp bậc phải cao hơn nàng ít nhấtmười lăm cấp, căn bản nàng không thể giết nổi. Những quái cao cấp này, đánhnhau với một con còn miễn cưỡng có thể, với hai con rất nguy hiểm, còn nếu bacon trở lên cùng nhào vào tấn công nàng, nàng chỉ còn nước chết. Nàng click vàophần thuyết minh nhiệm vụ, hóa ra quái nàng cần giết không phải ở chỗ này, mà ởnơi cổng vào của địa cung, đoán rằng quái ở bên kia có cấp bậc tương đương vớinàng, có điều muốn xuyên qua đám quái cao cấp này tới chỗ cửa vào, căn bảnkhông thể làm được. Nàng nhảy xuống khỏi tọa kỵ, muốn cưỡi phi kiếm, có điềutất cả địa cung trong trò chơi này đều không cho phép sử dụng phi kiếm, chỗ nàycũng tương tự. Nàng thầm mắng công ty quản lý trò chơi biến thái, cuối cùng cắnrăng một cái, hạ quyết tâm, cưỡi lên Bạch Kỳ Lân xông ra ngoài.

Cái NPC tiếp đón tân nhânlúc thuyết minh nhiệm vụ cho nàng đã nói, nếu đã vào nơi này, không hoàn thànhnhiệm vụ thì không thể ra được, hiện tại mới phát hiện nhiệm vụ này quá biếnthái, nếu nàng đơn thương độc mã, chỉ sợ cả đời cũng không làm nổi, chẳng lẽchết già ở chỗ này. Nàng cũng muốn thử chết một lần, xem có khả năng chết hồithành hay không ?

Nàng vừa đi ra ngoài, đámquái thú kia lập tức xúm lại vây công, còn chưa kịp chống lại một chiêu, đãchết luôn tại chỗ. Nàng không chút do dự điểm kích "Hồi thành", sauđó hình ảnh thay đổi, một lát sau, xuất hiện trước mặt nàng chính là NPC tiếpđón tân nhân đang mỉm cười rạng rỡ, trên đầu vẫn đính lên cái đèn tuyên bốnhiệm vụ. Điểm kinh nghiệm của nàng hao hụt 10%, tuy rằng đau lòng, nhưng cókhả năng chết hồi thành, không bị khốn ở cái địa phương không ai hay biết kia,vẫn cảm thấy rất vui mừng.

Điều chỉnh lại tâm trạng,nàng liền chạy về Kim Đài Thành, quyết định đi tham dự hôn lễ giữa Công Tử VôKị và Ma Hồn Quỷ Cơ.

Hai người này đều thuộc MaGiáo, đương nhiên địa điểm kết hôn đã định tại Ma Vực, lại không tổ chức ở khuvực an toàn, mà trên Phi Long Tháp ở trung tâm Ma Vực. Những người level caođương nhiên coi như chuyện nhỏ, trực tiếp chạy xuyên qua đống quái, coi sự tấncông của chúng chỉ như gãi ngứa, có điều những người có level thấp hơn 125 đềuthực nguy hiểm, không cẩn thận sẽ bị bầy quái giết chết.

Nhất Tiếu Hồng Trần đãtới Phi Long tháp một lần, lúc đó vì cần giao nhiệm vụ, trên đường cửu tử nhấtsinh, phải dùng rất nhiều thuốc hỗ trợ mới may mắn không chết, cuối cùng cũngqua được. Công tử Vô Kị đã thông báo địa điểm kết hôn trên box chat [thế giới],sau khi nhìn thấy Nhất Tiếu Hồng Trần cũng hơi do dự, cuối cùng liền PM cho MaHồn Quỷ Cơ : " Ta có lễ vật tặng cho nàng, nàng đang ở đâu ?"

Ma Hồn Quỷ Cơ rất nhiệttình : "Ta đang ở tại thành Ma Vực. Nàng cũng đừng khách khí quá, có thểtới tham dự hôn lễ là ta đã vui lắm rồi, không cần tặng gì cả."

Nhất Tiếu Hồng Trần liềntruyền tống qua đó, quả nhiên thấy nàng đang đứng chờ gần chỗ truyền tống, liềnlập tức tiến hành giao dịch với nàng.

Ma Hồn Quỷ Cơ vừa thấynhững thứ nàng chuyển sang thì kích động vô cùng. Đó là một bộ Thiên Vũ Hàn Ti,một vương miện kim cương hình hoa hồng, một đôi giày thủy tinh, mỗi thứ đều lànhững thứ vô giá, cho dù tìm khắp server cũng không thấy cái thứ hai. Nàng xemxong liền hủy bỏ giao dịch, nói với Nhất Tiếu Hồng Trần : "Ta không thểnhận không được, phải trả tiền mới được."

Nhất Tiếu Hồng Trần cườiđáp : "Nói vậy thì nàng không coi ta là bạn bè rồi."

Ma Hồn Quỷ Cơ nhanh chóngđáp : "Đương nhiên ta vẫn coi nàng là bạn tốt, có điều mấy thứ này quá quýgiá, ta không thể nhận không được."

Nhất Tiếu Hồng Trần đangmuốn khuyên nàng nhận lấy, Công Tử Vô Kị đã chạy tới, cùng kéo Nhất Tiếu HồngTrần vào chung đội với hai người, sau đó nói : " Hồng Trần, bán cho ta mấythứ này đi. Ta tặng lão bà của ta làm lễ vật kết hôn, không phải càng có ýnghĩa hơn sao?"

Ma Hồn Quỷ Cơ lập tứcđồng ý lia lịa : "Đúng đúng đúng, nàng bán cho lão công của ta đi, khôngcần khách khí, cứ việc chém giết thoải mái." Công Tử Vô Kị toát mồ hôi :" Lão bà, nàng, nàng, nàng ..."

Nhất Tiếu Hồng Trần cảmthấy buồn cười, cũng không kiên trì nữa : "Vậy được rồi, Vô Ki, ta bán choanh đi, tổng cộng trả ta 1 vạn đồng vàng là được. Ta sẽ giữ lại đôi bông tailàm lễ vật tặng tân nương."

Ma Hồn Quỷ Cơ vô cùngmừng rỡ : "Được được, cái này ta nhận."

Công tử Vô Kị cũng biếtrõ giá trị của ba món đồ này, lúc thanh toán giao dịch liền trả hai vạn đồng,Nhất Tiếu Hồng Trần nhìn thông báo tiền trang của đối phương, do dự một chút,liền xác nhận giao dịch.

Một lát sau, Ma Hồn QuỷCơ thay đổi váy áo, đội vương miện kim cương, đi giày thủy tinh, nhất thời cảngười rực rỡ hẳn lên, vừa thuần khiết vừa xinh đẹp, cao quý như công chúa ngựgiá dạo chơi, tươi mát như tiên tử xuống trần. Chính Ma Hồn Quỷ Cơ cũng thấygiật mình, hồi lâu không thốt nên lời, mà Công tử Vô Kị tựa hồ cũng ngẩn ngườira nhìn, cũng không nói năng gì cả.

Nhất Tiếu Hồng Trần mờiMa Hồn Quỷ Cơ giao dịch, một lúc sau mới được chấp nhận. Nàng chuyển tới mộtđôi bông tai kim cương hình cánh hoa có gia tăng phong ngự, Ma Hồn Quỷ Cơ cũng không từ chối, lập tức nhận lấy rồi đeo lênluôn. Vương miện kim cương mà Nhất Tiếu Hồng Trần làm kia được tạo thành từ rấtnhiều hoa hồng trắng nhỏ đính vào, đôi bông tai này cũng cực kỳ phù hợp, đúnglà dệt hoa trên gấm.

Những người chơi xungquanh đều bị hấp dẫn vội chạy lại, thỉnh thoảng lại có người than thở :

"Quá đẹp"

"Tân nương tử, gảcho ta đi, ta nguyện ý trả giá hết thảy vì nàng"

" Y phục này là aichế tác ra vậy ? Ta cũng muốn đặt làm một bộ."

"Bao nhiêu tiền đây? Chắc rất đắt phải không ?"

Lúc này Ma Hồn Quỷ Cơ mớihồi phục tinh thần, vui sướng nói với bọn họ : " Là phu quân của ta tặngđó"

Mọi người đều nhao nhaotán thưởng, cùng khâm phục sự đa tình và hào sảng của Công Tử Vô Ki, cũng hâmmộ phúc khí của Ma Hồn Thủy Cơ.

Nhất Tiếu Hồng Trần biếtrằng lúc kết hôn hai vợ chồng phải cùng tổ đội hai người, không thể có thêmngười thứ ba trong đội ngũ của bọn họ, liền tự động rời khỏi, lẳng lặng tránhsang một bên, tránh trở thành mục tiêu chú ý của mọi người.

Đứng ở đó chưa tới mộtphút đồng hồ, nàng thấy trước mặt có một cái invite tổ đội, liền click mở ra,hóa ra là Công Tử Liên Thành gửi sang, đương nhiên nàng lập tức chấp nhận.

Trong đội không có ai cả,Công tử Liên Thành mỉm cười nói với nàng : "Đúng là xảo đoạt thiên công,những y phục đẹp như vậy, đi tới chỗ nào cũng hấp dẫn ánh mắt của vạn người,chỉ sợ Quỷ Cơ vui tới phát khóc"

Nhất Tiếu Hồng Trần mỉmcười nói : "Nàng vui vẻ là tốt rồi"

Công tử Liên Thành bỗngnhiên yêu cầu nàng giao dịch, nàng thấy anh phát ra một cái pháp bảo, ngơ ngẩnhồi lâu mới đóng cửa sổ giao dịch, thành khẩn cự tuyệt : "Ta không thểnhận được"

Đó là một cái khóa CànKhôn cao cấp, mỗi thuộc tính đều cực kỳ hoàn mỹ, là vô thượng chí bảo của CônLuân kiếm phái, nếu bán ra trên thị trường ít nhất cũng phải ba vạn đồng, thứquý giá như vậy, làm sao Nhất Tiếu Hồng Trần có thể vô duyên vô cớ nhận được ?

Công Tử Liên Thành nhẹnhàng giải thích : "Xế chiều hôm nay nàng gặp cảnh ta bị bọn họvây công, kỳ thực là muốn cướp thứ này về. Nói ra cũng buồn cười, hôm nay tavốn quyết định đi giúp Vô Kị làm nhiệm vụ, cũng không biết Hồng danh muốn vàoPhó Bản có cấm kỵ gì không, liền đi tẩy trắng nick. Lúc ấy vẫn còn sớm, tatranh thủ đi làm một nhiệm vụ khác, ai biết vừa đi tới Phổ Đà, lại thấy sát thủtrứ danh của Huy Hoàng là Ta Đại Biểu Ánh Trăng Trừng Phạt Ngươi đang giết mộtcái nick level thấp. Tuy người mà hắn giết cũng không thuộc bang của ta, bấtquá ta không vừa mắt thái độ kiêu ngạo của hắn, khi phụ bằng hữu level thấp thìcó gì mà huênh hoang ? Ta liền lập tức chạy qua đó giết hắn. Lúc ấy hắn là đãlà Hồng danh, đại khái không mang Kim Thiền, hoặc sử dụng hết chưa kịp về lấy,bị ta giết xong thì rơi ra pháp bảo này, đương nhiên bị ta nhặt được. Sau đó tatiếp tục làm nhiệm vụ, chưa kịp hồi thành, bọn chúng đã kéo cả đống nhân mãtới, bắt ta trả lại pháp bảo. Bang phái đối địch thì cần gì khách khí ? Ta liềnđánh nhau với bọn chúng, giết xong mấy cái nick trắng, liền biến thành nick đỏ."

Lúc này Nhất Tiếu HồngTrần mới rõ ngọn ngành, không khỏi thấy buồn cười : " Giết hồng danh thìcũng chẳng đáng ngạc nhiên, điều ngạc nhiên nhất chính là công tử đang là nicktrắng lại đi giết hồng danh, đúng là một sự kiện trọng đại ngàn năm một thuở."

Công Tử Liên Thành bịnàng chọc cười, cười to đáp : " Đúng vậy, chính ta cũng cảm thấy điều nàykhó thể xảy ra được. Mấy thứ này cũng không tệ lắm, nàng lại có thể dùng được,dù sao cũng là nhặt được không, không tốn tiền, nàng cầm đi"

Nhất Tiếu Hồng Trần suynghĩ một chút, liền nói với anh : " Ta nhận cũng được, có điều có một điềukiện. Về sau nếu ta muốn tặng công tử thứ gì, công tử không thể cự tuyệt."

Công tử Liên Thành lậptức đáp ứng : " Được" lập tức lại mở lại giao dịch.

Nhất Tiếu Hồng Trần liềnchấp nhận. Nàng cũng rất cẩn thận, cũng không lập tức dùng, mà lại đem cất vàokho hàng.

Công Tử Liên Thành thấynàng chạy tới một kho hàng ở gần đây, cũng biết rõ là nàng đang làm gì, cũngkhông nói năng gì, chỉ đứng chờ nàng chạy tới về, rồi mới đề nghị : "Chúngta cùng tới Phi Long Tháp thôi."

Có anh hộ vệ, mấy quáikia cũng không đáng quan tâm, đương nhiên Nhất Tiếu Hồng Trần sẽ không cự tuyệthảo ý của anh, sảng khoái đáp : " Được nha, bây giờ ta liền dựa hơi hàoquang đại thần của công tử nha." Công Tử Liên Thành vui vẻ cười lớn. Lúcnày, nguyên bản trong thành người chen chúc kín mít đã không còn đông đúc nhưvậy nữa, một đôi tân nhân cùng với những người chơi tham gia hôn lễ đã lục tụcxuất phát. Công Tử Liên Thành liền nói với Nhất Tiếu Hồng Trần : "Chúng tađi thôi" rồi cùng tiến về cửa thành.

Nhất Tiếu Hồng Trần đisát bên cạnh anh, cùng cưỡi tọa ky sóng vai ra khỏi thành.

Một đôi Bạch Kỳ Lân cùng tỏa ra ngân quang mỹ lệ, chạythành một đường bụi mù vọt ngang qua sa mạc mênh mông rộng lớn, trở thành khungcảnh mỹ lệ nhất giữa bầu trời mù mịt khói bụi bao la.

2.

Phi Long Tháp nằm trongrừng Vạn Cốt, ở trung tâm của Ma Vực, xung quanh xương trắng rải đầy, nhìn quađáng sợ vô cùng, bản thân tòa tháp này khí thế cực kỳ oai hùng, từ tầng cuốicùng xoay vòng hướng thẳng lên trời cao, đỉnh tháp giống như một sợi râu dàinhư đang múa lượn, đầu rồng ngậm một hạt long châu, cả tòa tháp như một conrồng khổng lồ đang muốn bay thẳng lên trời, dưới sự bao trùm của mây đen lạicàng có vẻ khí phách anh hùng.

Chung quanh tháp tập hợpđầy quái thú, hơn nữa đều là những quái cực kỳ cao cấp trong khu vực này, nhữngngười chơi chưa phi thăng muốn đối phó phải dùng hết sức, cho dù đã phi thăng,nếu không tới level 135, đi qua chỗ này cũng nguy hiểm tới tính mạng. Cưỡi phikiếm cũng phải bay trong trạng thái chiến đấu, nếu như bị quái công kích, ngườichơi cũng vĩnh viễn không có khả năng đạp chân lên phi kiếm. Huống hồ, cho dùđặt chân lên phi kiếm, cũng không thể bay thẳng tới đỉnh tháp, chỉ có thể tớigiữa tháp, sau đó chạy bộ trên cầu thang xoắn ốc tới thẳng ngọn tháp, rất dễrơi xuống xuống giữa bầy quái, tính ra còn nguy hiểm hơn, bởi vậy có người thửcưỡi phi kiếm bay lên lại rơi xuống chân tháp, bị quái quần ẩu mà chết, nênchẳng có mấy người tiếp tục cưỡi phi kiếm bay lên, mà đều trực tiếp xông vàotrong tháp.

Lúc Nhất Tiếu Hồng Trầnvà Công Tử Liên Thành chạy tới nơi này, đại bộ phận người chơi đã đi theo CôngTử Liên Thành và Ma Hồn Quỷ Cơ mở đường chạy vào trong tháp, chỉ còn sót lạihơn mười người, kết quả đang bị bầy quái vây quanh, dậm chân tại chỗ, mấy ngườilevel thấp đang mấp mé tử vong. Công Tử Liên Thành không nói thêm một câu, lậptức xông tới phóng ra kỹ năng quần công duy nhất của Tiêu Dao là Đoàn Tụ SumVầy, hấp dẫn hết tất cả quái xung quanh, lúc này mới phát một chiêu giết sạchtại chỗ.

Mấy người chơi kia cùngnhao nhao cảm ơn Công Tử Liên Thành đã ứng cứu, trong lúc bận rộn mà anh vẫn cóthể trả lời một cách khách khí : " Không cần cảm ơn, chờ chút rồi mọingười đi vào cùng ta", mấy người đó vô cùng vui vẻ, chộn rộn chạy lên,giúp đỡ anh giết sạch quái xung quanh, sau đó cùng anh chạy vào trong tháp

Từ đầu tới cuối Nhất TiếuHồng Trần không nói một câu, đợi anh lôi kéo sự chú ý của đám quái xong, liềnchạy tới giết, chờ quái bị giết xong, liền tiến tháp cùng anh.

Quái trong tháp lại cànghung mãnh hơn, có điều tất cả những công kích đó đều không chạm nổi vào vạt áocủa Công Tử Liên Thành, mười lần thì có chín lần trượt, có một lần duy nhấttrúng thì chỉ mất mỗi một giọt máu. Anh sợ có người bị tụt lại phía sau, nên đitương đối chậm, vẫn thu hút sự tấn công của quái lên mình, như vậy những ngườichơi đi phía sau anh an toàn hơn.

Cứ như vậy lên trên đỉnhtháp, anh kéo theo mình một chuỗi dài đủ các loại quái, đại bộ phận những ngườitới đỉnh tháp trước đó đều thuộc Khải Hoàn Hào Môn, level rất cao, nhìn thấycảnh này cùng cười ầm ĩ lên, đồng thời xông tới chém giết một hồi, giết sạchđống quái, còn kêu rằng chưa đã thèm.

Công Tử Liên Thành cẩnthận giới thiệu với Nhất Tiếu Hồng Trần một chút: "Đại bộ phận người nơinày đều là bang chúng của bọn ta, để ta giới thiệu cho nàng một chút."

Nhất Tiếu Hồng Trần lậptức đáp ứng : " Vâng."

Người thứ nhất tiến lạichính là Yến Ngữ, ngày xưa hai người đã từng có giao dịch đối thoại với nhau,phần lớn giao dịch đều thông qua kênh thông tin của trò chơi, lúc này mới gặpmặt lần đầu tiên. Yến Ngữ là nữ Tử Trúc, level 124, chưa phi thăng, người cólevel thấp như thế thật hiếm thấy ở Khải Hoàn Hào Môn, Nhất Tiếu Hồng Trần đoánrằng nàng bận lo xử lý công việc trong bang nên không có thời gian luyện cấp.Lúc trước hai người đã hợp tác rất thoải mái, cảm giác tính cách cũng khôngkhác nhau lắm, lúc này liền vui vẻ hàn huyên mấy câu.

Bên cạnh có người khôngkềm nén được chạy tới đùa giỡn trêu chọc.

Đừng Kêu Ta Bảo Bối :" Vị này chính là lão bà của tam ca đi, thật hạnh ngộ, hạnh ngộ."

Ta Không Phải Thiên Sứ :" Ai dza, là vị tỷ tỷ nhà giàu nha, cửu ngưỡng, cửu ngưỡng."

Công Tử Liên Thành cườinói : " Bảo Bối, Thiên Sứ, đừng có quậy, Hồng Trần là bạn của tathôi."

Đừng Kêu Ta Bảo Bối là MaGiáo nhập Phật, Ta Không Phải Thiên Sứ là Côn Luân nhập Ma, không đi theo lộtuyến truyền thống, có thể thấy hai người này là những kẻ không thích đi theotrào lưu của đại bộ phận người chơi, lúc này cùng sóng vai đứng trước mặt NhấtTiếu Hồng Trần, vui vẻ chọc ghẹo.

Đừng Kêu Ta Bảo Bối cườihì hì nói : "Hồng Trần bang chủ, nàng gả cho Tam ca nhà chúng ta đi, nhưvậy chúng ta mới có phúc"

Ta Không Phải Thiên Sứliền lập tức hùa theo : "Đúng vậy, đợi nhị ca thành hôn xong, hai ngườicũng kết hôn đi, cái này gọi là song hỷ lâm môn, vui mừng gấp bội. Tỷ tỷ nhàgiàu, hai người mà kết hôn, tiền lì xì nhất định phải thật nhiều nha."

Mấy người đứng bên cạnhliền phát ra mấy cái icon chảy nước miếng thèm thuồng, cùng ồn ào xen vào :"Đúng vậy, đúng vậy, vì tiền lì xì, hai người liền kết hôn đi."

Công tử Liên Thành giả vờnổi giận : "Thiên Sứ, Bảo Bối, hai tiểu tử bọn ngươi muốn tìm chết sao ?Ta lập tức đạp bọn ngươi xuống, cho bọn ngươi bị quái quần ẩu chết giờ"

Nhất Tiếu Hồng Trần cườihì hì bồi thêm một câu : " Trước khi đá xuống nhớ tặng cho bọn họ cái bùacấm thực, vậy mới thỏa đáng"

Ta Không Phải Thiên Sứtoát mồ hôi : "Tỷ tỷ nhà giàu, nàng thật độc ác nha."

Đừng Kêu Ta Bảo Bối mặtđen xì : "Hai người cùng cấu kết làm việc xấu nha, khi phụ chúng ta nha,huhuhuhuhuhu"

Người bên cạnh cùng lănra cười : "Hai kẻ bọn ngươi vẫn không sợ trời, không sợ đất, bây giờ mớigặp khắc tinh, xem về sau các ngươi còn dám nói lung tung nữa không."

Giữa lúc đang đùa giỡn ầmĩ, Đào Tử Yêu Yêu đã đi lại gần, nói với Nhất Tiếu Hồng Trần : "Hôm nayQuỷ Cơ thật xinh đẹp nha, mấy tỷ muội trong bang đều hâm mộ gần chết. HồngTrần, ta cũng muốn làm một bộ trang sức và giày đồng bộ với y phục, nàng khôngthể nhất bên trọng nhất bên khinh nhá."

Nhất Tiếu Hồng Trần cườithoải mái đáp : " Được rồi, ta sẽ cân nhắc, cân nhắc. Nàng cũng biết rồiđấy, muốn làm ra được những tinh phẩm như vậy cũng cần phải có cơ duyên, látnữa về ta sẽ kiểm tra lại tài liệu, sẽ nghĩ cách làm cho nàng."

Các nàng vừa nói như vậy,mấy nữ hài tử lập tức xúm lại, líu ríu bàn luận về y phục và đồ trang sức. Mấyvị nam nhân lập tức cam bái hạ phong, nhanh chóng lùi ra, nhường vị trí cho cácnàng. Nhất Tiếu Hồng Trần tươi cười rạng rỡ cùng thảo luận với các nàng, lại cóĐào Tử Yêu Yêu và Ma Hồn Quỷ Cơ rút kinh nghiệm từ bản thân ra để thuyết giáocác nàng, mấy nữ hài tử kia liền nhao nhao cầu khẩn nàng giúp họ chế tác ra mộtít quần áo và đồ trang sức thật đẹp, trong khoảnh khắc nàng tiếp nhận liên tiếpmấy đơn đặt hàng liền.

Một lát sau, Yến Ngữ liềntriệu tập mọi người : "Hôn lễ sắp bắt đầu, thỉnh mọi người cất vũ khí,pháp bảo, chia thành hai bên, nam bên trái, nữ bên phải, nhân yêu* đứng ởgiữa." Rất nhiều người đang đứng đó cùng cười ồ lên, nhao nhao gọi tên mấycái nick nữ, muốn các nàng đứng ở giữa. Mấy vị nữ đó cũng không kém chút nào,hùng hồn đáp : " Nhân yêu thì sao ? Người ta không thể yêu cái đẹp sao ?Xí."

Vừa cười vừa đùa như vậy,mọi người vừa cất vũ khí, pháp bảo vào túi, chia làm hai bên đứng nghiêm chỉnh,Công Tử Vô Kị và Ma Hồn Quỷ Cơ đứng ở giữa, trông càng nổi bật.

Yến Ngữ nói tiếp :"Ta là người đứng ra cử hành hôn lễ, chủ hôn là bang chủ Công Tử Tiểu Bạchcủa chúng ta, người làm chứng là Công Tử Liên Thành, phù rể là Công Tử Phù Tô,phù dâu là Đào Tử Yêu Yêu, xin mời bốn người ra đứng cạnh tân nhân", bốnnhân vật đại danh đỉnh đỉnh lập tức đứng lên bên cạnh.

Có nhiều người không kiênnhẫn nổi, liền nhao nhao dùng kỹ năng chúc phúc, ném về phía đôi tân nhân, từngquầng sáng màu vàng đầy hoa lệ bay chung quanh bọn họ, có người lại phóng ngaybên mình, nhìn qua giống như pháo hoa bắn lên rực rỡ, hoặc giống như ánh saobắn tung ra bốn phía, làm khung cảnh xung quanh càng đặc biệt hoa lệ.

Nhất Tiếu Hồng Trần nhìncảnh tượng xung quanh mỉm cười liên tục. Tuy rằng chỉ là trò chơi, nhưng khôngkhí của buổi hôn lễ này không kém sự thật chút nào. Nàng cũng giống như nhữngvị khách khác, liên tục sử dụng kỹ năng chúc phúc, dùng những biểu tượng mỹ lệchói lọi để biểu đạt lời chúc mừng của mình đối với tân nhân.

Yến Ngữ đợi mọi người sửdụng hết kỹ năng, tiến vào giai đoạn chờ, không có khả năng tiếp tục ầm ĩ, mớitrịnh trọng tuyên bố trên [thế giới] : "Bây giờ hôn lễ chính thức bắtđầu."

Tất cả mọi người đều cùngyên tĩnh trở lại.

Yến Ngữ tiếp tục phátngôn trên [thế giới] : "Công tử Vô Kị, ngươi có đồng ý cưới Ma Hồn Quỷ Cơlàm vợ, cho dù là nghèo hèn hay giàu có, bệnh tật hay khỏe mạnh, vẫn nguyện ýkhông rời, bên nhau cho tới cuối cuộc đời không ?"

Công tử Vô Kị cũng trảlời trên [thế giới] : " Ta nguyện ý"

Yến Ngữ lại hỏi :"Ma Hồn Quỷ Cơ, ngươi có đồng ý gả cho Công tử Vô Kị, cho dù là nghèo hènhay giàu có, bệnh tật hay khỏe mạnh, vẫn nguyện ý không rời, bên nhau cho tớicuối cuộc đời không ?"

Ma Hồn Quỷ Cơ lập tức đáp: " Ta nguyện ý."

Yến Ngữ nói tiếp : "Dưới sự chứng kiến của toàn cộng đồng trên thế giới, Công Tử Vô Kị và Ma HồnQuỷ Cơ chính thức trở thành vợ chồng, chúc hai người bên nhau tới bạc đầu, vĩnhkết đồng tâm. Các vị bằng hữu, xin hãy chúc phúc cho họ"

Trong giây lát, nhữngthân bằng hảo hữu dù có mặt trong hôn lễ hay không cũng đều chạy lên [thế giới]chúc mừng bọn họ, từng câu chúc phúc liên tiếp xuất hiện, như thủy triều nhấnchìm hết thảy những người khác trên thế giới, mọi người đành dừng lại, đứng xemsự náo nhiệt của bọn họ.

Tiết mục truyền thống kếtiếp chính là phát lì xì, Công Tử Vô Kị và Ma Hồn Quỷ Cơ cực kỳ hào phóng, tặngcho mỗi người một bình đại hồng đại lam vô cùng quý giá, mọi người nhận đượcđều vô cùng vui vẻ, những người nhận được lì xì lại chạy lên [thế giới], cám ơnsự rộng rãi của hai vị tân nhân.

Những người chơi khácnhìn thấy đều không khỏi cảm thán : "Đúng là có tiền có khác"

Náo loạn hơn nửa canhgiờ, mọi người mới nhao nhao rời khỏi [thế giới], lại vẫn chưa thỏa mãn, liềntiếp tục bàn luận xem nên tiến hành hoạt động gì tiếp theo để chúc mừng.

Ta Không Phải Thiên Sứ :" Bang chiến đi, kiếm một bang phái bạn bè nào đó tiến hành thi đấu hữunghị thôi."

Đừng Kêu Ta Bảo Bối :" Rõ ràng là đi chuyển hồng danh giết người, hôn lễ mà, bỏ lụa hồng treolụa màu trước cửa mới vui vẻ"

Bốn vị công tử thươnglượng một chút, Công Tử Tiểu Bạch liền nói : " Bang chiến thì bỏ qua, mấybang khác cũng có đầy người kết hôn, hôm nay người ta cũng không nguyện ý đánhnhau. Giết người cũng bỏ qua, hôm nay Vô Kị và Quỷ Cơ kết hôn, chúng ta buôngbỏ đồ đao, đêm nay không giết người"

Mọi người cùng cười hahả, Đao Đao Kiến Huyết nói giỡn : " Nghe lời lão đại, tối nay chúng tabuông bỏ đồ đao lập tức thành Phật."

Có mấy người cũng giỡntheo : " A Di Đà Phật."

Công tử Tiểu Bạch cườinói : "Vậy đi, chúng ta tới chiến trường, ta với Phù Tô ở nước Sở, LiênThành ở nước Hán, các ngươi phân thành hai đội, một đội theo ta, một đội theoLiên Thành, tới chiến trường đánh một trận. Vô Kị, Quỷ Cơ, hai người đi hưởngtuần trăng mật đi, đừng vào chiến trường làm gì."

Trong trò chơi có mấy cáichiến trường, trong đó chiến trường Hán Sở tranh hùng là cao cấp nhất, bêntrong nguy hiểm trùng trùng, người chơi vừa phải ứng phó các loại cạm bẫy, sựcông kích của các loại binh tướng NPC, lại còn phải đề phòng người chơi bên đốiphương tập kích, đồng thời tấn công người chơi bên đối phương, cuối cùng phảinghĩ biện pháp cướp lấy thủ cấp chủ tướng đối phương, mới tính là thắng lợi.Trên chiến trường giết người không bị thành Hồng danh, không bị mất trang bị,cũng không rớt kinh nghiệm, nếu giết người chơi đối diện còn có thể tăng điểmtrung thành của mình, tích lũy đến một mức nào đó còn có phần thưởng nữa, chonên rất nhiều người chơi tranh nhau tham dự, mỗi lần muốn tới chiến trường cònphải tranh cướp vị trí báo danh, thậm chí vì thế mà nhảy cả lên [thế giới] chửinhau.

Vừa nghe Công Tử TiểuBạch đề nghị, rất nhiều người chơi đều trầm trồ khen ngợi, chỉ muốn lập tức rờikhỏi tháp, chạy thẳng tới NPC ở chiến trường đó giành chỗ.

Công tử Liên Thành PM choNhất Tiếu Hồng Trần, cười hỏi nàng : " Muốn đi xem thử hay không ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngthấy động lòng. Cấp bậc của nàng thấp, lại là Côn Luân, phần lớn mọi người đềukhông muốn cùng tổ đội với nàng, nàng mới vào chiến trường có hai lần đã rấtbực mình, mất thời gian mà chẳng được gì cả, rốt cuộc cũng không vào nữa. Có CôngTử Liên Thành dẫn đội, đương nhiên sẽ không gặp tình trạng này, có điều, nàngnghĩ một chút, vẫn thăm dò một chút : " Level của ta quá thấp, cho dù cóvào cũng chỉ có tác dụng tặng điểm trung thành cho đối phương, ta chết vài lầncũng không sao, chỉ sợ liên lụy tới đội ngũ của công tử"

Công tử Liên Thành hàosảng nói : " Thua thì thua, dù sao chỉ chơi cho vui thôi mà, cứ điđi"

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngkhông cố từ chối, cười nói : " Vậy ta tới đây."

Công tử Liên Thành tổnàng, sau đó lại tổ những người khác. Mọi người đang thương lượng xem ai về phenào, liền nghe thấy Ma Hồn Quỷ Cơ và Công Tử Vô Kị cùng náo loạn lên :"Thế là có ý gì hả ? Chuyện vui náo nhiệt như vậy mà không cho chúng tatham gia sao, không được. Nơi hưởng tuần trăng mật của bọn ta là chiến trường,ai dám không cho chúng ta tham gia, ta sẽ trở mặt gấp."

Mọi người cùng cười ầm ĩ,trêu chọc hai người bọn họ một lúc, cuối cùng mới đồng ý cho bọn họ tham dự.

Sau khi phân chia đội ngũxong, cả đám người lập tức ùn ùn kéo nhau ra khỏi tháp, muốn nhanh chóng chạytới chiến trường.

Mấy người chơi đi đầu vừara khỏi tháp, chỉ thấy có vô số kỹ năng loang loáng đập thẳng vào mặt, làm bọnhọ hoa cả mắt, nhất thời không phản ứng kịp, chỉ cảm thấy máu tươi bay đầytrời, mới phát hiện ra mình đang bị công kích. Bọn họ chưa kịp nhìn rõ địchnhân là ai, đã nằm chết trên mặt đất.

Mấy người vội vàng lêntiếng cảnh báo : "Ngoài tháp có kẻ đánh lén, mọi người chú ý."

Công tử Vô Kị la lên giậndữ : " Ai dám tới phá hôn lễ của ta ? Ta sẽ lập tức làm thịt bọn họ."Nói xong lập tức nhảy ra.

Ma Hồn Quỷ Cơ theo sátanh cùng lao ra cửa tháp. Công Tử Phù Tô cũng vội vàng bay theo, cung cấp trợgiúp cho bọn họ. Công Tử Tiểu Bạch lập tức nói : " Không phải bằng hữu bảnbang xin thỉnh hồi thành ngay lập tức, tránh bị ngộ thương. Huynh đệ trongbang, cùng xông lên cho ta.”

Khải Hoàn Hào Môn vô luậnlà nam hay nữ, ý chí nhất thời đều dâng lên hừng hực, nhanh chóng bổ nhào ra.

Công Tử Liên Thành cũngkhông dẫn đầu lao ra như ngày xưa, mà lại đứng lại dặn dò Nhất Tiếu Hồng Trần :"Nàng mau hồi thành đi, đừng để bị thương."

Nhất Tiếu Hồng Trần biếtcấp bậc của mình thấp, có ở đây cũng chẳng có ích gì, liền đáp ứng một tiếng,lập tức click vào hồi thành, trực tiếp trở lại chủ thành Ma Vực. Nàng đứng tạichỗ loanh quanh hai vòng, rốt cuộc vẫn không thể yên lòng, liền nhảy lên phikiếm, bay thẳng về Phi Long tháp. Cho tới khi có thể nhìn thấy khung cảnh chiếnđấu bên ngoài tháp, nàng mới dừng lại, đứng giữa không trung tập trung đứngxem.

Trong đám mây đen thỉnh thoảng có tia chớp xoẹt qua,trên mặt đất cát bụi bay mù mịt, sát khí càng nồng nặc. Trong không khí bàngbạc trước cửa Phi Long tháp, những kỹ năng hiệu quả hoa lệ không ngừng xuấthiện loang loáng, có cả loại mỹ cảm bình thường cũng như đặc biệt khiến ngườita phải hoa mắt, làm người xem càng cảm thấy kinh tâm động phách.

3.

Cuộc chiến đấu phát sinhvào đêm Thất tịch ở dưới chân tháp Phi Long kéo dài ròng rã năm giờ liền, cuốicùng Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không chịu nổi, đành phải logout đi ngủ trước.Hôm sau nàng tỉnh giấc tương đối muộn, đúng là thân thể vẫn đang trong giaiđoạn hồi phục, không thể thức thâu đêm được. Giống như mọi ngày, nàng vẫn tiếptục xuống sân chạy một vòng, sau đó lên ăn điểm tâm. Sau khi dọn dẹp mọi thứxong xuôi, lúc đó nàng mới bắt đầu rảnh rỗi ngồi xuống, bật máy tính, online.

Cuộc chiến đêm qua nàngcũng không lo lắng cho lắm, Khải Hoàn Hào Môn có tứ đại công tử ở đó, mấy ngườichơi chủ lực cũng ở đó, đương nhiên không có vấn đề gì. Sau khi online, nàngxem danh sách friend, lần lượt click vào từng cái, xem bọn họ đang ở chỗ nào,chỉ thấy Khinh Ca Thủy Việt và Công Tử Liên Thành đang ở Tiên Giới, cũng hiểulà họ đang treo máy, phân nửa là người không ngồi đó. Có khả năng là Khinh CaThủy Việt đang đi làm, còn Công Tử Liên Thành đang nghỉ ngơi.

Trước tiên nàng vào chỉnhlý hai cửa hàng của mình, sau đó mang theo đầy đủ thuốc, chạy về chỗ ngoàithành nơi người mới sinh ra, tìm NPC tiếp đón tiếp nhận nhiệm vụ thêm một lầnnữa, sau đó lập tức bị truyền tống tới Kính Hoa Thủy Nguyệt**

Sau khi vào trong địacung, nàng xem xét cẩn thận, phát hiện suy nghĩ ngày hôm qua của mình là chínhxác. Quái ở chỗ này nhìn thoáng qua là màu hồng, không phải màu đỏ tươi, rõràng level chỉ cao hơn nàng từ ba tới năm cấp, nàng có khả năng ứng phó. Nàngđã từng có nhiều kinh nghiệm đánh quái trong Phó Bản, liền thả con hổ sủng vậtcủa mình ra, lại tự mình tăng thêm trạng thái bằng những kỹ năng phòng ngự ĐạoPháp Khôn Cùng, Tam Hoa Tụ Đỉnh, sau đó bắt đầu chạy tới, tìm kiếm thật cẩnthận một vị trí an toàn ở chỗ giáp ranh bầy quái, chỗ này chỉ có hai quái đứngchung một chỗ, hơn nữa đúng là quái do nhiệm vụ của nàng yêu cầu, lại cách kháxa so với bầy quái kia, không sợ bị vây công. Nàng treo máy bên cạnh hai quáiđó, vừa đánh vừa quan sát, xác định là không có khả năng chết, lúc này mới đilàm việc.

Trưởng phòng nhân sự củacông ty gọi điện cho nàng, tỏ vẻ quan tâm hỏi thăm thương thế của nàng như thếnào, sau đó thương lượng ngày đi làm với nàng. Thấy công ty không có ý sa thảimình, trong lòng nàng cũng thoải mái hơn. Bác sĩ đã từng đề nghị nàng nên làmviệc trong văn phòng một thời gian, không nên vội vã tiếp nhận những công việcngoài trời như trước, cũng không thể tiếp nhận những việc quá vất vả, nàng traođổi lại nguyên xi những dặn dò này của bác sĩ, sau đó hỏi tiếp tình hình hiệntại của công ty, xem có thể trở về cương vị cũ hay không, trưởng phòng nhân sựtỏ ý cần thương lượng lại với tổng giám đốc rồi sẽ quyết định sau. Nàng cũngkhông nói thêm gì nữa, gác máy, tiếp tục giặt quần áo, dọn dẹp phòng ốc.

Sau khi làm xong hết thảymọi việc, nàng có cảm giác cũng hơi mỏi mệt, không khỏi hơi thất vọng đối vớisự hồi phục chậm chạp của thân thể mình, có điều đây không phải là việc cứ gấplà được, đành phải ngồi trước máy vi tính nghỉ ngơi, thuận tiện xem qua tìnhhình đánh quái trên trò chơi một chút.

Hết thảy đều bình thường,nơi này ngoài nàng ra không còn một ai khác, cũng không có người nào kéo nàngđi chỗ khác, từ đầu tới cuối nàng chỉ ở đây đánh hai quái kia, nhiệm vụ đã hoànthành, có điều NPC để giao nhiệm vụ lại ở chỗ Chân Trời Góc Biển, nàng có muốntới cũng gặp phải trở ngại, đành tạm thời không nghĩ tới nữa. Dù sao đánh quáinơi đây điểm kinh nghiệm rất cao, một quái tương đương với nàng đánh hai quái ởđịa ngục, với bốn quái ở bên ngoài, quả thực làm người ta thèm rỏ dãi.

Nàng hài lòng nhìn sốđiểm kinh nghiệm có được sau một lúc đánh quái, rồi mới click bọc đồ, để kiểmtra xem có thêm được những gì. Trong bọc rực rỡ muôn màu, phần lớn những tàiliệu đó nàng chưa gặp bao giờ, nàng click vào một cái xem thử, thấy thuyết minhtính chất của vật phẩm, bắt đầu ngồi tưởng tượng xem có thể dùng những vật nàyvào việc gì. Những thứ khác không nói, còn có một tấm độ điệp hình thù kì lạ,hình như là một vật có thể giúp người chơi trực tiếp truyền tống tới nơi này,làm nàng vô cùng vui sướng. Điều này có nghĩa là từ nay về sau, nàng có thể hẹnmấy người Công Tử Liên Thành cùng vào đây, hộ tống nàng tới chỗ Chân Trời GócBiển để giao nhiệm vụ.

Thế giới vẫn náo nhiệtnhư cũ, buôn bán, chửi nhau, cầu hôn, ly hôn, kết minh, phản bội, vẫn y hệt nhưnhững ngày khác trong quá khứ, không có gì khác thường.

Bỗng nhiên, Khinh Ca ThủyViệt mở cửa sổ chat nói chuyện với nàng : "Cậu có biết đêm hôm qua có kẻtới đại náo hôn lễ của Công Tử Vô Kị hay không ?"

Nhất Tiếu Hồng Trần bìnhtĩnh đáp : " Mình cũng biết có chuyện này, nhưng không biết là kẻ nào tớigây rối"

Khinh Ca Thủy Việt nóimột cách say sưa : " Mình nghe Tiểu Đao nói, chủ mưu là Vương Giả Càn Khônvốn là hữu bang của Huynh Đệ Long Hổ Đường, có thêm một số kẻ khác theo đuôi.Đánh được một lúc, Huynh Đệ Long Hổ Đường, Thiết Huyết Đại Kỳ Minh cũng tới gópmặt, đánh từ Ma Vực tới Côn Luân, sau đó lại từ Côn Luân quay lại Ma Vực, kinhthiên động địa, máu chảy thành sông. Ngày hôm nay Công tử Tiểu Bạch hạ Sát Lệnhtrong bang, người chơi thuộc bang bọn họ chia tổ tới từng khu vực mở rộng tìmkiếm khắp trò chơi, không quản là cấp bậc gì, nghề nghiệp gì, chỉ cần thuộcbang Vương Giả Càn Khôn sẽ giết ngay lập tức. Khắp nơi thây nằm ngổn ngang, máuchảy thành sông."

Nhất Tiếu Hồng Trần kinh ngạchỏi : "Vì sao không có kẻ nào chạy lên [thế giới] chửi mắng ?"

Khinh Ca Thủy Việt sảngkhoái cười lớn : " Ban đầu cũng có kẻ chửi mắng, về sau bị giết không thểlàm được gì, cũng không còn người nào chửi bới nữa. Có kẻ giải thích, có kẻ rờibang, sau này Vương Giả Càn Khôn coi như tan thành mây khói."

Nhất Tiếu Hồng Trần càngkinh ngạc hơn : "Chỉ có nửa ngày thôi sao ? Nhanh vậy sao?"

Khinh Ca Thủy Việt cườinói : " Đúng vậy, nhanh như vậy thôi, cũng chẳng mấy ai tin nổi, có thểthấy thực lực của Khải Hoàn Hào Môn mạnh mẽ biết bao"

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngđồng ý, nghĩ một chút, mới ngạc nhiên hỏi : " Huynh Đệ Long Hổ Đường,Thiết Huyết Đại Minh Kỳ không tới giúp đỡ sao ?"

"Có chứ" KhinhCa Thủy Việc tường thuật sinh động như thật : "Nhưng lần này Khải Hoàn HàoMôn xuất động toàn lực, đánh toàn diện, đánh giết ở mọi nơi, bọn họ cũng khôngthể cứu nổi. Có một số kẻ đi cứu người bị giết nhiều quá, cũng không chịu rakhỏi thành nữa. Rốt cuộc cũng chẳng phải huynh đệ đồng bang, nhiều người cũngkhông nguyện ý trả giá lớn như vậy.”

" Ừm cũng đúng,Khoái ý ân cừu, anh hùng bản sắc." Nhất Tiếu Hồng Trần mỉm cười "Bấtquá, vì vậy mà những người hận bọn họ càng nhiều hơn."

"Trước giờ Khải HoànHào Môn có sợ ai đâu, cứ để cho bọn chúng hận đi." Khinh Ca Thủy Việt tỏvẻ căm phẫn : "Ai bảo bọn chúng dám tới quấy rối lúc người ta kết hôn ?Như vậy đáng phải gặp sét đánh.”

"Ừm đúng" NhấtTiếu Hồng Trần cũng cười vui vẻ.

Hai người tiếp tục nóimột số chuyện trong bang, hàn huyên một chút về sản lượng buôn bán hai ngày qua,thảo luận một chút khả năng thay đổi của thị trường sau khi trò chơi đổi mới,xem có cần tạo ra một số mặt hàng mới không, có cần tiến hành chuẩn bị gì trướchay không. Những chuyện đó thoạt nhìn không có gì, nhưng kỳ thật cũng còn rấtnhiều tình tiết cần nghiên cứu, hai người nói hồi lâu, rồi mới chia tay đi làmnhiệm vụ.

Dù sao Nhất Tiếu HồngTrần cũng treo máy, không có việc gì cả, liền hỏi thăm Thương Hải Hoành Lưu :"Tiểu Thương Hải, dạo này kiếm được nhiều tài liệu không ?"

Thương Thảo Hoành Lưu thànhthật trả lời : " Cũng không nhiều lắm, đệ đang làm nhiệm vụ, đang muốnthăng cấp."

"Vậy thì tốtrồi." Đương nhiên Nhất Tiếu Hồng Trần sẽ ủng hộ : "Có cần ta giúp gìkhông ? Nếu cần quần công quái gì đó có thể kêu ta."

"Vâng" ThươngHải Hoành Lưu cũng không lợi dụng cơ hội này để yêu cầu nàng giúp đỡ này nọ,chỉ tiếp tục trả lời rất thành thật : "Hiện tại đệ treo máy level tăngcũng rất nhanh, tạm thời cũng không cần phiền tới lão đại."

Nhất Tiếu Hồng Trần rấtthích tính tình trung hậu kiên định của hài tử này, nhân tiện đáp : "Vậyđi, để ta giúp đệ chế tạo mấy thứ trang bị cho tốt. Ma Giáo máu nhiều phòng thủcao, đệ muốn đánh quái vượt cấp, thì thăng cũng nhanh."

"Vâng ạ."Thương Hải Hoành Lưu thật cao hứng : "Lão đại chế tạo giúp đệ đi, đệ sẽtrả tiền."

"Không cần tiền,tặng cho đệ thôi." Nhất Tiếu Hồng Trần đáp một cách thoải mái : "Đệmau thăng cấp nhanh lên, sau này trở thành chủ lực cho bang chúng ta là tốtrồi."

Người trong bang cũngnhao nhao theo.

Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen :" Đúng đó, về sau Tiểu Thương Hải trở thành tay đấm chuyên dụng của bangta. Đúng rồi, ta có một đôi nhẫn có thể tăng thêm phòng ngự rất phù hợp với đệ,lát nữa sẽ chuyển cho đệ. Mấy thứ này trên thị trường cũng khá khó tìm, coi nhưcũng có tác dụng."

Diêm Bán Cô Bé : "Bình thường ngươi không mở miệng mà ? Không biết nói gì thì đừng mở miệng,không ai bảo ngươi bị câm điếc cả. Cái gì mà tay đấm chuyên dụng chứ ? Nói khónghe như vậy. Tương lai Tiểu Thương Hải là trụ cột của bang chúng ta, nếu có kẻnào dám khi phụ chúng ta, đệ ấy sẽ tới chém sạch những loại rác rưởi đó. TiểuThiên Hải, chờ lát nữa tỷ tỷ sẽ chạy tới kho hàng, tìm thứ gì đó có tác dụngtặng cho đệ nhé."

Tay Trái Ước Định :" Tiểu Diêm nói đúng. Tiểu Thương Hải, mau thăng cấp nhanh lên, ta sẽ tặngđệ một pháp bảo cao cấp. Đệ là người do bang chúng ta bồi dưỡng lên, chắc khôngdễ bỏ đi đâu nhỉ?"

Tay Phải Đồng Ý : "Đúng vậy, chung quy mấy kẻ qua đường cũng không đáng tin cậy, giống như cái tênKiếm Tẩu Thiên Phong kia, mới tới được vài ngày đã ly khai, chẳng được cái gìcả, đúng là hài tử do chúng ta nuôi dậy vẫn đáng tin hơn."

Nhất Tiếu Hồng Trần lậptức giải thích : " Kỳ thật Kiếm Tẩu Thiên Phong cũng không phải không tốt,cấp bậc của hắn cao, ở chỗ này của chúng ta giống như anh hùng không có đấtdụng võ, muốn đi bang phái khác cũng là chuyện dễ hiểu."

"Đúng vậy, đi thì đithôi, cũng không phải chuyện gì to tát cho lắm, về sau gặp lại vẫn là bằng hữumà." Khinh Ca Thủy Việt cười nói : "Tiểu Thương Hải đúng là hài tửngoan, để tỷ tỷ giúp đệ nuôi dưỡng một sủng vật cao cấp, hai ngày sau sẽ tặngcho đệ."

Thương Hải Hoành Lưu đãquen với sự trêu chọc của bọn họ, nghe thấy mọi người muốn tặng cho hắn đủ thứtốt, liền cảm kích nói : " Cám ơn, cám ơn, bất quá ta không thể lấy khôngcủa mọi người được, vẫn phải trả tiền."

Nhất Tiếu Hồng Trần ônhòa nói : "Thăng level tốn rất nhiều tiền, tiền đệ khổ cực kiếm được dùngđể mua dược đi. Đệ phòng thủ cao, hồng dược dùng rất nhiều, đệ lại không có kỹnăng tự hồi nội lực, nên dùng lam dược như uống nước, tiêu hao rất nhiều. Dù saobọn họ cũng lắm tiền, cắt của đại địa chủ một vài phân đất cũng chẳngsao."

Mấy người kia vội vàngkêu oan : "Lão đại, bọn ta đâu có giàu có như tỷ đâu ? Tỷ tỷ mới đúng làkẻ có tiền, bọn ta chỉ đủ ăn."

Nhất Tiếu Hồng Trần liềnphát ra nụ cười âm hiểm : " Đừng khiêm tốn, bây giờ muốn giấu cũng muộnrồi, bộ mặt thực sự của bọn ngươi đã sớm bại lộ rồi"

Mấy người kia liền thanthở : "Lão đại thật gian trá."

Cười đùa một lúc, HứaNhược Thần nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo lên, liền bỏ đấy ra nghe.

Vẫn là trưởng phòng nhânsự, "Nhược Thần, tôi đã báo cáo tình huống của cô với tổng giám đốc, theoý của tổng giám đốc thì thân thể của cô vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, tạm thờikhông thể làm những hạng mục thuộc công trình. Hiện tại công ty của chúng tachủ yếu hướng vào những hạng mục vườn cây, bên B thường yêu cầu chúng ta khithiết kế phương án phải kèm theo bản dự toán công trình, cho nên giám đốc muốnthành lập một phòng dự toán, muốn giao cho cô phụ trách, cô thấy sao ?"

Hứa Nhược Thần nghĩ mộtlát, mới nói : "Tôi cũng thấy hứng thú, có điều trước kia chưa từng làm,sợ làm không tốt."

Vị trưởng phòng nhân sựkia cũng là một nam tử trung niên, bình thường đối với người ngoài rất ôn hòa,cũng có lòng cổ vũ đối với những người trẻ tuổi, liền cười nói : "Nhữngnăm gần đây, năng lực của cô thế nào tôi cũng tận mắt nhìn thấy, tổng giám đốccũng hiểu rất rõ, chúng tôi tin tưởng cô có thể làm tốt."

Hứa Nhược Thần liền thoảimái đáp : "Nếu vậy thì tốt, xin cho tôi làm thử."

Trưởng phòng nhân sự cũngthực vui vẻ : "Nếu thân thể của cô đã tốt hơn một chút, thì bớt chút thờigian tới công ty, tổng giám đốc muốn thảo luận với cô một chút về kế hoạchthành lập phòng dự toán. Sau đó cô có thể tiếp tục nghỉ ngơi, có thể mang vềnhà làm một chút, cho tới khi khôi phục hoàn toàn, thì tới công ty thành lậpphòng."

Hứa Nhược Thần nhìn đồnghồ đáp : " Vậy tôi qua liền đây."

Đặt điện thoại xuống, nàng mở máy tính, tiếp tục treomáy ở địa cung, sau đó mới lái xe tới công ty.

4.

Cuộc trao đổi với tổnggiám đốc cũng hết sức thuận lợi, Hứa Nhược Thần đã công tác ở công ty tới vàinăm, ông ấy cũng nắm rõ được sự xuất sắc của nàng, cũng rất tán thưởng nghịlực, tinh thần làm việc chuyên nghiệp cũng như thái độ luôn mạnh dạn đi đầu củanàng, cho nên mới có thể tiếp nhận nàng trở lại làm việc sau một thời giandưỡng thương dài như vậy, hơn nữa lại giao vị trí trưởng phòng dự toán rấttrọng yếu này cho nàng.

Sau khi Hứa Nhược Thần vàTổng Giám Đốc đạt tới sự thỏa thuận chung xong liền về nhà, lập tức tìm kiếm tưliệu, lại gọi điện thỉnh giáo một số bạn học cũ cũng làm về dự toán, sau đó bắtđầu lập đề cương sơ lược về công việc này.

Hai ngày thoáng cái đãtrôi qua, lúc online nàng cũng chỉ chỉnh lý cửa hàng, sau đó tới "Kính hoathủy nguyệt” treo máy. Cũng bởi vì nàng chỉ muốn lấy được Bồ Đề Xá Lợi, cho nênnàng cũng không hé răng cho bất kỳ ai về cái địa phương này. Cấp bậc của nàngkhông cao, lại thuộc môn phái Côn Luân đánh đơn rất kém, nếu như bị người khácphát hiện ra phương pháp vào đây, thì nàng cũng khó có thể treo máy ở đây nữa,khẳng định là nếu không bị người khác cướp quái, thì cũng là bị kẻ khác giếtcho bằng được. Chính vì vậy, từ đầu tới cuối cũng chỉ có mình nàng treo máy ởđây, điểm kinh nghiệm tăng vù vù, mỗi ngày thăng một level, làm nàng cảm thấyrất vui vẻ.

Ngoại trừ việc chế tạocho Thương Hải Hoành Lưu một bộ trang bị cao cấp, nàng cũng không làm thêm bấtkỳ đơn đặt hàng nào, thật sự không có thời gian rảnh, cũng may mấy nữ hài tửkia đều biết tài liệu khó tìm, cần nhiều thời gian, nên cũng không thúc giụcnàng. Phần lớn thời gian hàng ngày nàng đều thu thập tài liệu soạn đề cương,online cũng chỉ treo máy, cũng không quan tâm tới chuyện khác.

Cuối tuần, lại là ngàycông thành. Lần này, mặc dù Khải Hoàn Hào Môn vây đuổi chặn đường, cướp Boss,cướp đá, nhưng Huy Hoàng Vương Triều và mấy bang phái liên minh dựa vào nghịlực kiên cường, cuối cùng cũng hoàn thành đủ những điều kiện để có thể báo danhcông thành, chạy tới báo danh vào những giây phút cuối cùng.

Hết thảy người chơi trêntoàn thế giới đều chú ý tới tin tức về thành chiến, trên bảng thông cáo thỉnhthoảng mới phát sinh về thông tin thành chiến, thủ thành đương nhiên không cầnnói, chính là Khải Hoàn Hào Môn, công thành là Huy Hoàng Vương Triều, hiệp trợcông thành có hai bang, đương nhiên là Thiết Huyết Đại Kỳ Minh và Huynh Đệ LongHổ Đường. Hai bên đã sẵn sàng ra trận, một bên ý chí chiến đấu ngất trời, mộtbên tinh thần nhiệt huyết sôi sục, trên [thế giới] không ngừng xuất hiện nhữngtiếng hoan hô chúc tụng, có người thuộc phe cánh của bọn họ cũng có người chơithuộc bang phái trung lập, không khí cực kỳ náo nhiệt.

Tới lúc bắt đầu côngthành, cuối cùng Hứa Nhược Thần cũng tạm gác công việc lại, mở cửa sổ trò chơi,chú ý tới tin tức của hệ thống về thành chiến.

Khinh Ca Thủy Việt PMnàng : "Dạo gần đây cậu bận rộn lắm hả, chẳng thấy mặt đâu cả."

Nhất Tiếu Hồng Trần cườinói : "Đúng vậy, bắt đầu đi làm trở lại rồi, nên cũng khá bận rộn."

Hai người liền treo máynói chuyện phiếm, ngẫu nhiên đùa giỡn với những người trong bang, sau đó ngạcnhiên phát hiện, chỉ trong hai ngày mà Thương Hải Hoành Lưu đã tăng mười level,không kìm được đều chạy ra tán thưởng cậu.

Vừa nói vừa cười, bấtgiác đã qua hai giờ đồng hồ. Bỗng nhiên, có một người đột nhiên chạy lên [thếgiới] nói : " Khải Hoàn Hào Môn làm mất thành rồi."

Sau đó, lại có kẻ gióngtrống khua chiêng trên [thế giới] chúc mừng : "Chúc mừng Huy Hoàng VươngTriều thành công chiếm được Vân Trung Thành, quả nhiên là thực lực bất phàm,vừa ra tay đã chém tướng đoạt thành"

Cả server đều sôi trào,những câu nói trên [thế giới] như thác lũ không ngừng trôi qua loang loáng, đềulà bằng hữu của kẻ thắng chạy lên chúc mừng, đương nhiên, cũng không thiếu kẻchạy lên giễu cợt Khải Hoàn Hào Môn.

Phong Sinh Khởi Thủy làbang phái trung lập, trước giờ không liên quan tới ân oán giang hồ, lúc này cũngchỉ gọi là đứng nhìn bình luận suông, có điều, Khải Hoàn Hào Môn có thực lựcsiêu cường như vậy mà chỉ trong một trận chiến đã đánh mất thành, làm bọn họthực bất ngờ, mọi người đều nhao nhao nghị luận trong bang, đểu cảm thấy nghihoặc vô cùng.

Nhất Tiếu Hồng Trần cũngcó phần mờ mờ mịt mịt, nên cũng không nhiều lời trong [ bang phái] nữa, chatriêng với Khinh Ca Thủy Việt : " Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, cậu có biếtkhông ?"

Khinh Ca Thủy Việt imlặng một lúc rồi mới đáp : " Mình đã hỏi Tiểu Đao rồi, nhưng hình như tâmtrạng của hắn rất khó chịu, cũng không chịu nói gì, cuối cùng chỉ nói có bachữ, có nội gián. Mình đã kêu hắn nói cho rõ, nhưng hắn cũng không chịu nóitiếp. Nếu không, cậu thử hỏi mấy vị công tử xem."

"Thế cũng khônghay." Nhất Tiếu Hồng Trần nghĩ tới lui một hồi, cũng cảm thấy không thỏađáng : "Trong bang của họ có chuyện, mình cũng không tiện hỏi kỹ, khôngbiết đứng trên góc độ nào để hỏi"

"Sao lại không cóquan hệ gì ? Mấy người không phải bạn bè sao ?" Khinh Ca Thủy Việt cũngkhông cho thế là đúng : " Bạn bè quan tâm lẫn nhau, chuyện rất bình thườngmà."

"Thôi bỏ đi."Nhất Tiếu Hồng Trần tỉnh táo trở lại : "Bọn họ bị mất thành, khẳng định làcòn phải giải quyết rất nhiều việc phía sau, mình cũng không tiện gây thêmphiền hà cho họ. Thắng bại là chuyện bình thường của nhà binh, lần này mấtthành, lần sau đoạt lại, cũng không phải cái chuyện gì quá nghiêm trọng, nếumình cố tình hỏi han, có khi lại làm họ thấy không thoải mái ấy chứ."

"Vậy cũngphải." Khinh Ca Thủy Việt tỏ vẻ đồng ý : "Được rồi, bọn mình khônghỏi nữa, đợi cuối tuần sau xem họ công thành lại như thế nào."

" Ừ." Tuy rằngNhất Tiếu Hồng Trần nói như vậy, nhưng cũng không yên lòng chút nào, vẫn clickvào bùa hồi thành, trực tiếp trở lại Kim Đài, chạy tới điểm truyền tống tới VânTrung Thành.

Kỳ thật nàng cũng khôngbiết từ Vân Trung Thành truyền tống ra, sẽ ra chỗ nào, chỉ biết chỗ này là điểmđể truyền tống vào thành, cũng không chắc là ra khỏi thành cũng ở chỗ này. Nàngchỉ cảm thấy trong lòng có chút bất an, nghĩ lại cũng không biết vì lý do gì,đành phải yên lặng đứng đó nhìn. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nơi đócũng không xuất hiện bất kỳ người nào. Cho tới lúc thành chiến đã kết thúc đượcmột giờ đồng hồ rồi, nàng cũng hiểu rằng nơi này không phải là nơi truyền tốngra khỏi thành, đành quay về cửa hàng của mình, vừa lơ mơ vừa sắp xếp hàng hóa,bổ sung những thứ đã bị bán bớt, sau đó tiếp tục tới Kính Hoa Thủy Nguyệt treomáy.

Lúc truyền tới chỗ đó, sựbất an trong lòng nàng càng thêm mãnh liệt, lại không biết vì lý do gì. Nàngcảm thấy tâm phiền ý loạn, nhìn thấy những quái thú kì dị đang đứng trước mặtđây, bỗng nhiên hạ quyết tâm, tăng thêm trạng thái phòng ngự rồi vọt tới. Mộttay nàng cố gắng thêm hồng dược, một tay click chạy thật nhanh về phía Chân TrờiGóc Biển. Uống đại hồng liên tục, rốt cuộc cũng không bị ngã chết giữa đường,có thể thành công tiến tới trước mặt NPC nhanh chóng giao nhiệm vụ.

Quái tiếp theo phải đánhkhông nằm ở cửa động, mà nằm ở giữa địa cung, muốn hoàn thành nhiệm vụ tất phảinguy hiểm tới tính mạng, Nhất Tiếu Hồng Trần xem lại số lượng dược và Hoàn HồnĐan trong bọc, quyết định tiếp tục nhiệm vụ đánh quái. Một lần nữa nàng cài đặtkỹ năng treo máy, xen lẫn kỹ năng phòng ngự và kỹ năng quần công, lại thả cảcon hổ sủng vật ra, sau đó mới phóng tới giữa địa cung.

Đường ra ngoài nguy hiểmhơn đường vào rất nhiều, nàng cũng không dám dừng lại chút nào, chỉ uống đạihồng liên tục, tự cổ vũ tinh thần một cái cho thêm phần phấn chấn, rốt cuộccũng bỏ rơi được đám quái cao cấp ở nơi Chân Trời Góc Biển, sau đó dùng kỹ năngquần công giết được một số quái cố tình bám riết lấy nàng, lúc đi tới cửa độngchỉ còn có hơn mười quái tiến lên vây công, lúc này mới thở phào một hơi. Nàngdùng lam dược bổ đầy nội lực, điều chỉnh trạng thái cho tốt, cuối cùng mới tiếptục xuyên qua bầy quái, đi tới chỗ quái mà nhiệm vụ chỉ định, vừa đánh vừachạy, cũng không dễ gì mới tìm được một chỗ tương đối tốt để treo máy, mới dừnglại.

Nơi này có bốn con yêuthú, đối với nàng mà nói vẫn tiếp tục nguy hiểm, có điều nàng đã điều chỉnhtoàn bộ kỹ năng thành quần công, nên cũng không phải vấn đề gì lớn. Mất hơn haigiờ đồng hồ mới đánh xong năm trăm quái, trong lúc đó cũng không thu được bấtkỳ tin tức gì, nhưng nàng vẫn không thể bình tĩnh trở lại, ngược lại càng bất anhơn, cảm thấy có chuyện gì đó rất xấu chuẩn bị phát sinh, nhưng lại không pháthiện ra bất kỳ manh mối nào, cho nên cũng không giữ lại trong lòng.

Miễn cưỡng lắm mới có thểkhống chế được tâm trạng của mình, nàng lại vọt tới chỗ Chân Trời Góc Biển đểgiao nhiệm vụ. Vừa mới nói với NPC được một câu, tiếp nhận nhiệm vụ tiếp theo,khung cửa sổ chat chợt nhảy vọt lên, nàng nóng lòng xem tin tức, không kịp đểý, đã bị đống quái cao cấp đuổi theo tới quần ẩu chết. Bất chấp bực bội, cũngkhông kịp hồi thành, nàng vội vàng click vào cửa sổ chat xem thử.

Là Khinh Ca Thủy Việtđang kêu nàng : "Mau tới, mau, mau, bọn họ quá đáng quá."

Trước giờ Nhất Tiếu HồngTrần chưa thấy Khinh Ca Thủy Việt nói mấy câu gấp gáp mà nhát gừng như thế,hiển nhiên tình huống khá khẩn cấp, nàng nhanh chóng trả lời : "Có chuyệngì vậy ? Cậu đang ở đâu thế ?"

“Trong Khe bên cạnh địangục." Khinh Ca Thủy Việt khóc ầm ĩ : " Bọn chúng dẫn Công Tử LiênThành tới nơi này vây khốn, muốn luân bạch công tử."

Nhất Tiếu Hồng Trần kinhhãi, vội vàng chết hồi thành, cũng không quan tâm tới việc mất nhiều hay ítđiểm kinh nghiệm, vội vàng truyền tống tới Ma Vực, chạy thẳng tới địa ngục.

Trên Ma Vực nơi nơi đềulà sa mạc, thực ra về mặt địa hình cũng chẳng có gì là bí hiểm, chủ yếu toàn lànhững cồn cát nhấp nhấp nhô, độ dốc không đều, cũng không có cái gì gọi là Khecả, cái "khe" mà người chơi vẫn gọi này kỳ thực là một BUG của tròchơi, cứ đi tới nơi này sẽ bị kẹt, đi không được, nhảy không lên, cũng khôngthể cưỡi phi kiếm được. Nếu có bùa hồi thành hoặc bùa xác định vị trí thì cóthể bay đi, nếu không có, thì chỉ có chết mới có thể trở về. Đáng ghét nhấtchính là, ở nơi này cũng không có quái, có muốn bị quái đánh chết để hồi thànhcũng không được. Rất nhiều người chơi bị mắc kẹt đều nhảy lên [thế giới] chửimắng công ty trò chơi, sau đó đau khổ cầu xin người nào hảo tâm chạy tới giếthắn, hắn mới có thể hồi thành. Tám chín phần mười người chơi phải tới địa ngụclàm nhiệm vụ hoặc treo máy, đều đã bị treo tại chỗ này rồi, cho dù chưa bị treoở đây bao giờ, thì cũng không thiếu lần phải chạy tới giết bằng hữu, để giúphắn hồi thành. Bởi vậy cái "Khe" ở địa ngục này tương đối nổi danh,rất nhiều người chơi coi đấy là trò đùa, nhắc tới liền chọc ghẹo lẫn nhau,không ngờ bây giờ lại có kẻ lợi dụng nó để hại người, thực là tính toán vô cùngtường tận.

Khu vực Ma Vực này rấtlớn, trước giờ Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không như bây giờ, cảm thấy con đườngnày dài như thế, tựa như vĩnh viễn không đi tới điểm cuối. Nàng vừa chạy vừahỏi : "Không có người nào ở Khải Hoàn Hào Môn tới trợ giúp hay sao ?"

"Không có, khôngthấy một ai cả." Khinh Ca Thủy Việt vừa khóc vừa nói : " Mình muốnmách Tiểu Đao, để hắn gọi người trong bang tới, có điều không thấy Tiểu Đaoonline. Sau khi bọn họ bị chiếm thành, phần lớn mọi người tâm trạng không dễchịu, rất nhiều người logout, những người mình quen đều không online."

Nhất Tiếu Hồng Trần mởlist friend, quả nhiên, mấy người bạn ở Khải Hoàn Hào Môn của nàng khôngonline, bao gồm cả ba vị công tử và Đào Tử Yêu Yêu, Ma Hồn Quỷ Cơ, hết thảynick đều xám xịt, đều biểu hiện là không online.

Khinh Ca Thủy Việt bỗngnhiên nhắc nhở nàng : "Bên ngoài chỗ này có rất nhiều kẻ chặn đường, cậucưỡi phi kiếm bay vào, bằng không sẽ bị bọn họ giết ngay lập tức."

"Cậu đang ở đâu?" Nhất Tiếu Hồng Trần tỏ vẻ quan tâm hỏi : " Cậu đang ở chỗ nào,đang như thế nào ?"

Khinh Ca Thủy Việt khôngcòn lời nào để nói : "Bị thầy thuốc của bọn họ cho ngủ rồi, không động đậyđược. Bọn họ dẫn theo rất nhiều thầy thuốc, một mực cưỡng chế Công tử phụcsinh."

Cái hành động gọi là luânbạch, mặc dù mọi người đều biết là có thể làm như vậy, có điều từ lúc trò chơibắt đầu mở cửa tới giờ chưa có người nào thực sự trải nghiệm. Cũng không có cáigì gọi là huyết hải thâm cừu, bình thường giết để đối phương rớt một hai levelđã dừng tay, nếu cố tình giết cho một người chơi cao cấp rơi xuống cấp bậcngười chơi mới, làm thế cũng thực khát máu, cũng dễ khiến cho người người côngphẫn, có thể dẫn tới sự trả thù hung mãnh, cho nên người chơi bình thường saukhi cân nhắc lợi hại, đều không bao giờ nghĩ tới việc áp dụng biện pháp đó.Không nghĩ tới, hành động luân bạch phát sinh đầu tiên lại xảy ra đúng trênngười Công Tử Liên Thành.

Từ xa xa Nhất Tiếu HồngTrần đã thấy kỹ năng loang loáng, liền lập tức nhảy khỏi Bạch Kỳ Lân, giẫm lênphi kiếm, phóng lên không trung, sau đó mới bay tới nơi.

Lúc này nàng đã có thểthấy trên bản đồ có hai chấm sáng màu lam rực rỡ, ghi rõ có hai friend đang ởđó, nàng xem thử, quả nhiên một cái ghi là Công Tử Liên Thành, một cái ghi làKhinh Ca Thủy Việt, hai người đều ở sát gần nhau. Nàng có thể thấy bọn họ,đương nhiên bọn họ cũng có thể thấy nàng.

Công Tử Liên Thành lậptức chat với nàng : "Đừng tới nữa, cũng kêu phó bang của nàng trở về thànhngay đi, đừng ở đây làm gì nữa."

Nhất Tiếu Hồng Trần nói :"Ta tới đây”, sau đó nhảy từ trên phi kiếm xuống.

Chỗ này có quá nhiềungười, kỹ năng liên tiếp phát ra những tia sáng chói mắt, đám đông chen chúcđông đảo, mặt đất không ngừng chấn động, lần đầu tiên Nhất Tiếu Hồng Trần rơivào giữa chiến trường như thế này, nhất thời không thể thích ứng, căn bản khôngthể nhìn rõ ai với ai. Không đợi nàng kịp phản ứng, chỉ thấy trước mắt kimquang chớp động, nàng đã bị thầy thuốc làm ngủ vùi, đành đứng im bất động ở đó.

Phía trước chợt có kẻ kêulên : " Đừng giết nàng"

Nhất Tiếu Hồng Trần vừanhìn thấy danh tự của người vừa thốt lên, quả thật không dám tin vào mắt mìnhnữa.

Trong chốc lát, có mộtngười đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. Hắn mặc một bộ đồ kỵ sĩ màu trắng bạcrất anh tuấn, trên đầu là bốn chữ "Kiếm Tẩu Thiên Phong" màu đỏ rựcchói mắt, tên bang phái lại càng chói mắt hơn : "Huy Hoàng VươngTriều"

Hắn không cưỡi tọa kỵ, màtiêu sái rảo bước tới trước mặt Nhất Tiếu Hồng Trần, nói với nàng : " HồngTrần Bang chủ, nàng không nên tới nơi này.”