Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1015: “Anh là ai?”  




Khí tức này mặc dù không rõ ràng, nhưng cực kỳ cường mạnh, người thường không thể cảm nhận được, nhưng với cảnh giới hiện tại của Lục Hi, cảm nhận khí tức đã vô cùng mãnh liệt, đặc biệt vô cùng mẫn cảm với sức mạnh cường mạnh.



Khí tức này dường như đang đối chọi với thứ gì đó, chỉ là sơ ý để lộ ra một chút, nhưng Lục Hi nhận định người này nhất định phải ở cảnh giới trên tông sư.





Có thể gặp được cao nhân, Lục Hi cũng cực kỳ cao hứng, muốn đi xem xem rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì, đây là sức hút giữa kẻ mạnh với nhau, ngay lập tức, Lục Hi gia tăng tốc độ chạy thẳng về phía đỉnh núi Ngọc Tuyền.



Đi qua một sơn trang cực lớn dưới chân núi, Lục Hi cũng không dừng lại mà chạy như bay lên vách núi cao dựng đứng.



Thôi Cảnh Ba chính là đang ở trong sơn trang này, Lục Hi đã khóa chặt khí tức của ông ta, cũng không sợ ông ta chạy mất.



Sau nửa giờ, Lục Hi cuối cùng cũng lên đến đỉnh núi Ngọc Tuyền.



Mặc dù bây giờ mới là mùa thu nhưng đỉnh núi Ngọc Tuyền đã phủ đầy tuyết trắng xóa.



Lúc này, trên đỉnh chính của núi Ngọc Tuyền có một đài lộ thiên phạm vi bán kính một trăm mét, một nửa đài lộ thiên nhô ra ngoài đỉnh núi, trông cực kỳ nguy hiểm.



Phần nhô ra khỏi vách núi có một ngôi nhà trúc không lớn, lúc này, trên đài lộ thiên cùng ngôi nhà trúc đã phủ đầy tuyết trắng, trắng xóa mịt mờ, mà cỗ khí tức không rõ ràng đó chính là từ trong ngôi nhà trúc truyền ra.



Lục Hi vừa định tiến lên chào hỏi, đúng vào lúc này, một cỗ khí tức mạnh mẽ đột ngột xông ra, ngôi nhà trúc bỗng nổ tung, sức mạnh cuồng bạo cuộn tung, tuyết rơi khắp trời, bay múa trên không trung.



Lục Hi nhíu mày, trên người hiện lên một lớp chắn bảo vệ, ngăn cản gió tuyết cuồng bạo.



Lúc này, chỉ thấy ngôi nhà trúc bị nổ tung thành từng mảnh, văng tung tóe, một cô gái nhìn khoảng hơn hai mươi tuổi, mặc một chiếc áo choàng trắng như tuyết, “ọe” một tiếng phun ra một ngụm máu, cả người ngã trong tuyết.



Lục Hi thấy vậy, bước nhanh tới, đến bên cạnh người cô gái hỏi: “Cô gái, cô không sao chứ?”



Cô gái ngẩng đầu lên nhìn, lộ ra khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, khóe miệng có vết máu, lông mày thanh tú nhíu chặt, vẻ mặt lạnh lùng hỏi: “Anh là ai?”



“Tôi là Lục Thiên Hành, đi ngang qua đây, không cố ý quấy rầy cô tu hành, xin đừng lo lắng”, Lục Hi nói.



Cô gái này ngoài dung mạo xinh đẹp, hơn hai mươi tuổi đã có tu vi trên cả tông sư, Lục Hi cũng rất khâm phục. Chỉ là, cô gái này giống như bị tẩu hỏa nhập ma, nội tạng đã bị thương nặng, Lục Hi bắt đầu có chút lo lắng cho cô ta.



Nếu không nhanh chóng cứu chữa, e rằng sau này muốn hồi phục sẽ rất khó.

Lúc này, cô gái lạnh lùng, bày ra dáng vẻ cách xa ngàn dặm cự tuyệt người khác đến gần: “Anh đi đi”.