Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1217: “Anh xem tin động đất chưa?”  




Lục Hi bất lực lắc đầu, nhớ lại mấy người ở cổng Royal Hunting Ground, hẳn là do họ quay, xem ra lần này anh nổi tiếng rồi.



Lại một đề xuất mới thu hút sự chú ý của anh.



Là tin tức thời sự, một trận động đất mạnh 7 độ richter xảy ra tại quận Tân Vị, thành phố Cát Phong khiến hơn 300 ngàn người bị ảnh hưởng. Chính phủ lập tức huy động quân đội để bắt đầu công việc cứu trợ thiên tai.





Lục Hi kinh ngạc không thôi.



Khu vực Tây Bắc, có dãy Tần Lĩnh vắt ngang, rất ít khi xảy ra động đất chứ đừng nói là động đất lớn như vậy, đây có lẽ là trận động đất lớn nhất 1000 năm trở lại ở Tây Bắc.



Hơn nữa, quận Tân Vị thuộc vùng núi, diện tích cực lớn, cư dân đông đúc, theo báo cáo, trận động đất là do ảnh hưởng của thiên tai, dẫn đến sạt lở đất, may là xảy ra ban ngày, phần lớn người dân đang đi làm, thương vong không quá nghiêm trọng.



Nghe nói do sạt lở đất đá, khiến cho nhà cửa ruộng đồng bị thiệt hại nặng nề.



Lục Hi thở dài, thiên nhiên vô tình, con người chỉ như hạt cát trước sức mạnh của nó, dù là anh cũng không cách nào chống lại.



Lục Hi mất hứng vứt điện thoại xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ.



Không đến một tiếng sau, điện thoại anh đột nhiên đổ chuông, là Hoắc Tư Duệ gọi, anh nhanh chóng bắt máy.



“Tư Duệ”.



“Vâng, anh Lục, tôi có chuyện này muốn nói với anh”.



“Cô nói đi”.



“Anh xem tin động đất chưa?”



“Xem rồi, sao thế?”



“Là như này, vừa xảy ra động đất, tập đoàn Giai Mĩ liền mở cuộc họp bàn tổ chức công tác từ thiện, kêu gọi tất cả doanh nghiệp ở Tây Bắc đóng góp, anh thấy có được không?”



Lục Hi lập tức đáp.



“Không vấn đề, rất tốt, vừa kiếm được tiền, vừa giúp cho dân, Giai Mĩ giờ là doanh nghiệp lớn, cô cũng là doanh nhân có tiếng, nên đảm đương trách nhiệm xã hội, tôi rất ủng hộ chuyện này, tôi sẽ giúp một tay, quyết định xong thì gửi địa chỉ và thời gian cho tôi, tôi sắp về nước rồi”.



“Được, anh đợi một chút”.



Hoắc Tư Duệ cúp máy, Lục Hi có thể nghe thấy tiếng không ít người đang thảo luận.



Lục Hi cảm thấy rất hài lòng với hành động này của Hoắc Tư Duệ, anh quả là có mắt nhìn người.



Con người không thể chỉ chăm chăm kiếm tiền, kiếm quá nhiều cũng không tiêu hết, giữ lại chẳng để làm gì, không bằng trả lại xã hội, như vậy tiền mới có giá trị.



Một lát sau Hoắc Tư Duệ gọi lại, gửi địa chỉ và thời gian cho anh.