Cự Long Thức Tỉnh

Chương 144: 144: Công Pháp Hại Thân




Vừa rồi trên chiếc du thuyền trong nước đó, Nhan Phi Hoa hoảng hốt lo sợ nên cũng không nhìn rõ hắn ta là ai, bây giờ vừa nghe thấy hắn ta giới thiệu bản thân, lúc này cô mới đột nhiên nhớ ra Phùng Tích Phạm này không phải là con trai của Phùng Anh Tài sao?



Cái tên Phùng Anh Tài này thường xuyên đăng nhiều ảnh trên mạng, con chó ông ta nuôi trên người cũng đủ các loại hàng xa xỉ.



Vây quanh ông ta đều là nữ minh tinh tuyến một, mỗi ngày người hầu hạ cuộc sống thường ngày cho ông ta đều là nhóm các thiếu nữ xinh đẹp và người đẹp nổi tiếng trên mạng gần như thay đổi hàng ngày.



Đắc tội với một người như vậy, Nhan Phi Hoa gần như có thể nghĩ đến sự nghiệp nghệ thuật sau này của cô bao phủ một tầng khói mù.





Nếu ông ta muốn phong sát mình thì quả thật quá đơn giản, một câu nói thôi cũng có thể khiến bản thân vĩnh viễn không ngóc đầu lên được.



Trong lòng Nhan Phi Hoa bao phủ một tầng bi thương.



Người có tiền thật sự có thể hoành hành ngang ngược?



Vận mệnh của cô thảm hại vậy sao?



Lẽ nào cô phải buông bỏ ranh giới cuối cùng của mình thì mới có thể sống sót trong thế giới bẩn thỉu này?



Một loạt câu hỏi xuất hiện trong lòng, trực tiếp đánh vào linh hồn cô.



Nhan Phi Hoa lắc đầu một cái, cô nhìn sang Lục Hi ở bên cạnh đang cau mày, đáy lòng liền than thở một tiếng.



Cho dù anh có một chút thần kỳ, nhưng cuối cùng cũng không phải đối thủ của đồng tiền, cô không thể liên lụy đến anh.



“Anh Lục, cảm ơn anh đã cứu tôi, chúng ta từ biệt tại đây”.



Nhan Phi Hoa đứng dậy, chuẩn bị rời đi.



Sức mạnh của Phùng Tích Phạm lớn đến mức khó có thể tưởng tượng nổi, đối mặt với hắn ta, mình chỉ có hai lựa chọn, hoặc là chết, hoặc là chịu khuất phục.



Nhan Phi Hoa đã quyết định rời khỏi nơi này, lặng lẽ chết đi.



Bởi vì cô nhớ đến một câu anh Lục đã nói với cô.



“Chúng ta kiên trì, không phải bởi vì kiên trì sẽ có kết quả, mà là vì chúng ta chắc chắn tin rằng làm như vậy là đúng”.



Chẳng qua chỉ là chết thêm một lần nữa mà thôi, vậy thì ngại gì.



Nếu tiếp tục ở đây thì cái tên Phùng Tích Phạm này chắc chắc sẽ không bỏ qua cho anh Lục, một mình cô lên đường cũng được, không thể liên lụy đến ân nhân cứu mạng của mình.



Mà lúc này, trên mặt Phùng Tích Phạm lộ ra nụ cười đắc ý.



Lúc hắn ta nói ra tên họ, người đàn ông phách lối đối diện lập tức ngậm miệng không nói gì, còn Nhan Phi Hoa mặt đầy kinh hoàng.



Hắn ta thấy Nhan Phi Hoa đứng dậy sắp rời khỏi đây.



Chỉ cần cô rời khời đại sảnh này, hắn ta sẽ lập tức sai thuộc hạ kéo cô vào phòng khách VIP của mình, hắn ta mang theo đồ tốt cho cô gái này dùng trước đã.



Đến lúc đó xem cô ta có ngang ngược giống như vừa nãy không.



Chính lúc này, Lục Hi đột nhiên giống như tỉnh ngủ, anh nói với Phùng Tích Phạm.



“Xin lỗi, vừa rồi còn đang suy nghĩ chuyện đấu giá, nãy anh nói cái gì thế?”



Phùng Tích Phạm nhất thời giận dữ, con mẹ nó, nói hồi lâu mà tên này lại mất hồn?



“Mẹ kiếp mày đang đùa tao à, mày biết chọc giận tao phải trả giá thế nào không?”, Phùng Tích Phạm phẫn nộ nói.