Cự Long Thức Tỉnh

Chương 225: 225: Cút Sang Một Bên!








Lục Hi sở hữu sức mạnh cự long, thể chất mạnh mẽ, lại có Long Tinh chống đỡ, đối phó với phạm vi cực lạnh thì chẳng mất chút sức nào.



Lục Hi khởi động mắt xuyên thấu, dùng thuật cận chiến thần quan để chiến đấu với Lâm Phong.





Bây giờ anh nhận ra thứ đồ mà con rồng kia đưa cho anh thật sự rất hữu dụng.



Mắt xuyên thấu phối hợp thuật cận chiến thần quan thì đúng là cặp đôi hoàn hảo.



Những hướng tấn công của Lâm Phong đều được hiện rõ trước mắt xuyên thấu, bao gồm cả chân khí chuyển động, quỹ đạo chiêu số. Anh đều nhìn rõ hết thảy mà chiến cứ lấy tiên cơ.



Thuật cận chiến thần quan thiên biến vạn hóa, vô cùng vô tận, cũng chỉ có thể dựa vào ý thức thứ hai mà không ngừng thôi đẩy mới có thể tịnh tiến liên tục.



Đại Thần Quan, mắt xuyên thấu, thuật cận chiến thần quan, ý thức thứ hai, xem ra đây là một món quà hoàn chỉnh mà lão rồng đó chuẩn bị cho Đại Thần Quan Môn của anh.



Dưới sự giúp đỡ của bộ thần kỹ này, võ kỹ của Lục Hi có thể nói đã trở nên vô cùng kỳ diệu.



Lục Hi cảm thấy bản thân càng ra chiêu càng thuần thục, càng đánh càng thoải mái. Chỉ thấy anh cười khà khà, không ngừng công kích Lâm Phong.



Khó khăn lắm mới gặp một cao thủ tông sư, miễn cưỡng có thể đấu với thuật cận chiến thần quan của anh, đúng là lúc để mài giũa võ kỹ. Lục Hi cũng không vội đánh bại mà giữ lại đường sống cho ông ta để so chiêu.



Võ kỹ của Lục Hi làm đám Viêm Long xem cực kỳ mê say, nhìn biểu hiện của Lục Hi, bọn họ mới dần dần lĩnh ngộ được đôi chút về thuật cận chiến này, cũng dần dần nhận được chút tâm đắc.



Mà Lâm Phong lúc này càng đánh lại càng kinh hãi. Lục Hi ở trong phạm vi của ông ta, chân khí không yếu đi chút nào mà còn có xu thế càng đánh càng hăng, không có tư thế suy yếu.



Lâm Phong thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ rằng chân khí của mình sẽ suy kiệt trước cả Lục Hi nữa. Suy cho cùng thì duy trì phạm vi cực lạnh sẽ cần tiêu hao rất nhiều chân khí.



Lâm Phong biết mình phải ra đòn sát thủ rồi, cứ như vậy thì ông ta sẽ thua mất.



Là một tông sư, ông ta không thể thua được, nếu không, ông ta sẽ trở thành nỗi nhục trong nhóm tông sư.



Bởi vì trước nay chưa từng có chuyện tông sư thua trong tay người khác.







Giữa tông sư với nhau sẽ không nảy sinh chiến đấu, bởi tu vi của họ đã tới một cảnh giới nhất định, nếu đánh nhau sẽ là anh chết tôi sống, rất khó khống chế, cho nên nếu không có thù hận gì sâu đậm thì các tông sư sẽ không đánh nhau.



Mà cấp bậc dưới tông sư, bởi tông sư đã lĩnh ngộ được “đạo”, cho nên dù có là cao thủ tiên thiên đi nữa thì cũng chẳng thể là đối thủ của tông sư được. Cho nên, mãi đến giờ mà vẫn chưa có tông sư nào bị thua. Lâm Phong cũng không cho phép chuyện này xảy ra.



Lúc này, chỉ thấy kiếm của Lâm Phong căng lại, ép lui Lục Hi. Bỗng nhiên, một tiếng hét dài vang lên, ông ta vung kiếm về phía Lục Hi.



Phạm vi cực lạnh của ông ta bỗng nhiên biến mất, thay vào đó là một sự lạnh lẽo như núi băng ập tới chỗ Lâm Hi.



Lúc này, mọi người giật mình căng thẳng.



Chỉ thấy Lục Hi bỗng nhiên bị một lớp băng thật dày đè lên.