Biết càng nhiều thì sẽ càng cảm thấy mình biết ít.
Lục Hi cảm giác thế giới này có quá nhiều người và việc khó tin. Nếu có thể khiêm tốn thì tốt nhất nên khiêm tốn, cho dù anh có gặp được kỳ ngộ thế này thì ai dám đảm bảo anh là người vô địch thiên hạ chứ.
Anh có được kỳ ngộ thì người khác không có chắc?
Nội đan của Dương Quân là một ví dụ.
Đây mới là điều anh đang lo.
Nghe được câu trả lời của Dương Quân, Lục Hi gật đầu.
Sau đó anh chọn ra một bộ công pháp tên “Bát Môn Luyện Thể Thuật”, dùng lực tinh thần in vào trong đầu Dương Quân.
Dương Quân chỉ cảm thấy đầu hơi váng, sau đó liền nhận được một loạt thông tin.
Hắn ta lập tức xem thông tin này.
Đến lúc hắn ta đọc hết Bát Môn Luyện Thể Thuật thì không khỏi thở dài kinh hãi.
Lúc này, Lục Hi chậm rãi nói.
“Thân thể con người chia làm Khai Môn, Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn, Đỗ Môn, Cảnh Môn, Kinh Môn, Tử Môn. Thông thường, bát môn của con người đều đóng kín. Nhưng Bát Môn Luyện Thể Thuật này có thể giúp cậu mở ra bát môn, một khi mở hết toàn bộ thì cậu sẽ học được Bát Thức Cứu Cực Thể Thuật. Thứ này có uy lực di sơn đáo hải, cậu phải tu luyện cho tốt vào”.
Dương Quân nghe xong thì cảm ngộ Bát Môn Luyện Thể Thuật trong đầu, càng thêm sùng bái Lục Hi.
Uy lực của thuật luyện thể này thực sự quá mạnh mẽ, không giống thứ mà thế giới này có.
Công pháp có giới thiệu rằng khi tu luyện tới cuối cùng, mở hết bát môn sẽ sở hữu một uy lực có thể đánh ma diệt thần.
Dương Quân đã bị môn công phu này chấn động đến mức không nói nên lời, nếu thật sự tu luyện được công pháp này thì Dương Quân cho rằng bản thân sẽ có năng lực xoay chuyển địa cầu.
Lúc này, Lục Hi nhìn Dương Quân đang sững sờ tại chỗ.
“Tôi nghĩ cậu cũng đã cảm nhận được uy lực của công pháp này rồi đúng không. Tu luyện thật tốt vào. Với thiên phú của cậu thì sau này sẽ có thành tựu rất khủng bố. Chỉ cần cậu tu luyện Bát Môn Luyện Thể Thuật đến một mức độ thành công nhỏ thôi, trở thành chiến thần là điều hoàn toàn có thể”.
“Chiến thần!”
Nghe đến hai từ này, Dương Quân mới tình táo lại.
Chiến thần là danh xưng vinh dự nhất của quân nhân. Từ khi Tân Hoa Hạ được thành lập cho đến nay, cũng chỉ có một vị chiến thần xuất hiện. Đó là thần tượng của tất cả quân nhân, là một truyền kỳ.
Quay lại lúc Tân Hoa Hạ mới thành lập, toàn bộ khu vực Hoa Hạ bị một kẻ địch xâm lược, sinh linh đồ thán, khói lửa chiến tranh ở khắp nơi.
Người dân đất nước không chịu sự chèn ép của kẻ địch, bắt đầu phản kháng ở mọi nơi.
Lúc ấy có một người trẻ tuổi tên là Tần Húc gia nhập đội ngũ chống địch của Hoa Hạ.