Cự Long Thức Tỉnh

Chương 233: 233: Cút Về Nhà Bú Sữa Mẹ Đi




Nói xong, Lục Hi ngoắc tay bảo mười người bọn họ cùng lên.



Chín người lính đặc chủng lo lắng nhìn Dương Quân.



Bọn họ đều tận mắt thấy được thân pháp của Lục Hi. Cho dù bảy mươi người bọn họ tập hợp lại thì e là cũng không đủ cho giáo quan Lục nhét kẽ răng. Đây không phải là đì chết bọn họ hay sao.





Lục Hi nhìn qua, cười gian: “Yên tâm, tôi sẽ khống chế sức mạnh cho tương đồng với các cậu”.



Đám người nghe vậy thì mới hơi hơi thả lỏng.



Có điều bọn họ vẫn không dám ra tay mà chỉ luôn lén nhìn Dương Quân, xem ý của hắn ta thế nào.



Lúc này, chỉ nghe thấy Dương Quân lớn tiếng nói: “Làm theo lệnh của giáo quan Lục”.



“Rõ”.



Dương Quân đã lên tiếng thì mọi người bèn tản ra, vây quanh Lục Hi.



“Giáo quan Lục, anh nói là sẽ giữ cho sức mạnh tương đương với chúng tôi đấy nhé”.



Một trong số đó run rẩy nói.



Lục Hi mỉm cười đáp: “Yên tâm, tôi nói lời giữ lời”.



Đám người nhận được sự khẳng định của Lục Hi thì mới có được tự tin.



Lục Hi có mạnh đến mấy đi nữa mà giữ cho sức mạnh bằng bọn họ, mười người họ mà không đánh bại nổi thì nên đi ăn shit là vừa.



Lúc này, chỉ thấy Lục Hi vẫy tay một cái, ý bảo có thể tấn công.



Dương Quân không chút do dự mà xông lên đầu tiên.



Nhưng lần này hắn ta cũng duy trì sức mạnh cho bằng với đám lính đặc chủng Viêm Long.



Chín người khác nhìn qua, cũng lập tức ùa tới.



Kỹ thuật cận chiến của Lục Hi đã được mọi người chứng kiến, vô cùng đáng sợ. Bọn họ mà không xông lên một lúc thì chắc chắn sẽ không khác gì đám nhóc hồ lô đi cứu ông nội, lên đứa nào chết đứa đấy.



Chỉ một thoáng, mười một người tiến hành chiến đấu.



Lục Hi tuân thủ lời hứa là giữ cho sức mạnh bằng với lính đặc chủng Viêm Long, chiến đấu với họ.



Nhưng đến năm phút sau, đám người này đã bầm dập mặt mũi mà nằm bẹp dí dưới đất, bao gồm cả Dương Quân.



Lục Hi thấy thế thì cười khà khà, đắc ý đi về nhà ăn.