Cự Long Thức Tỉnh

Chương 266: 266: Đúng Là Đồ Khoác Lác








Tông sư cũng không phải đối thủ của con mãng xà khổng lồ, anh lại còn dám nói khoác mà không biết ngượng, có phải thèm tiền phát điên rồi không?



Vương Thế Tân ở cách đó không xa cũng kinh ngạc nhìn Lục Hi, thực lực của con mãng xà này đang bày ra đó, không phải đùa đâu, với thực lực của anh, đi lên đó cũng thành một mâm thức ăn thôi.



Nhưng Lâm Tiêu đã sức cùng lực kiệt, ông ta đang khổ sở chống đỡ thì nghe có người muốn cứu mình, lúc này cũng không quan tâm rốt cuộc Lục Hi có cách gì, ông ta liền vội vàng đồng ý.





“Cậu cứu tôi đi, tiền không là vấn đề”.



Nghe thấy lời này của Lâm Tiêu, Lục Hi cười ha ha một tiếng, vọt ra chạy như điên về phía con mãng xà khổng lồ, trên đường đi, người anh cháy lên một tầng lửa màu vàng.



Chạy như điên đến bên cạnh mãng xà khổng lồ chừng ba trượng, Lục Hi vươn người bay lên đá một cước vào đầu con mãng xà.



Mãng xà liếc nhìn, một con kiến hôi cũng dám phát động công kích với nó, nó há miệng to cắn xuống, cái miệng chảy máu đầm đìa và hàm răng cưa đan chéo nhau cũng khiến người ta kinh hãi một trận.



Nhìn thấy Lục Hi như sắp bị con mãng xà nuốt vào bụng, nhưng Lục Hi lại né người đầy quỷ dị, một cước đá vào cằm con mãng xà.



Một tiếng “Ầm”, mãng xà hí lên, cả đầu nó ngửa ra sau rồi nặng nề té xuống đất, bắn bụi đầy trời. Sức mạnh Cự Long của Lục Hi không phải chuyện đùa, mãng xà bị đau, cái đuôi cũng thả lỏng. Lục Hi thuận tay túm lấy Lâm Tiêu ném về phía đám con cháu nhà họ Lâm.



Bây giờ tất cả mọi người đều bị một cảnh này làm cho kinh ngạc đến ngây người, họ ngơ ngác nhìn Lục Hi.



Thậm chí ngay cả Lâm Tiêu ngã xuống đất cũng không ai đi đỡ.



Đây là tình huống gì vậy?



Chàng thanh niên này một cước liền đá bay con mãng xà khổng lồ, chỉ đơn giản như vậy thôi?



Nhưng hai người Miwa Nozaki và Phù Đồ lại rất bình tĩnh, coi như chuyện này là điều đương nhiên.



Đám người còn chưa tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ thì thấy con mãng xà khổng lồ xoay người, thân trên ngẩng cao, nó thè ra lưỡi đỏ tươi, dùng đôi mắt như bóng đèn từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Lục Hi.



Lục Hi ngẩng đầu nhìn mãng xà, anh mỉm cười.



Lúc anh vừa thấy con mãng xà khổng lồ này, trong trí nhớ đã tìm được lai lịch của nó.



Con mãng xà này vốn là một con rắn, nhưng cơ duyên đúng dịp, ăn thiên tài địa bảo gì đó nên có chút linh trí, vì vậy nó đã biết hấp thu linh khí thiên địa.



Nó có linh trí liền ẩn náu, bắt đầu từ từ tu luyện.



Nó cũng không biết công pháp hay tâm pháp gì, chỉ là dựa vào bản năng của mình, từ từ tiến hóa.



Theo năm tháng trôi đi, nó ngày một lớn ra, thân thể cũng biến thành cứng rắn như sắt, dần dần trở nên kinh khủng.



Chỉ cần nó tiếp tục sống, dựa vào ăn thiên tài địa bảo kia, nó hoàn toàn có thể tiến hóa thành một loại sinh mạng siêu cấp thuộc nhánh rồng, Á Long!



Sau khi trở thành Á Long, nếu nó có thêm cơ hội thì có thể tiến hóa một lần nữa để thành rồng chân chính, gần như có tuổi thọ vô hạn.