Cự Long Thức Tỉnh

Chương 370: 370: Quyết Định Của Lục Hi








Nghe xong, Hoắc Tư Duệ lập tức nổi giận.



Mặc dù cô là tổng giám đốc của Giai Mỹ nhưng trong lòng Hoắc Tư Duệ luôn cho rằng Giai Mỹ là sản nghiệp của Lục Hi. Ấy thế mà hiện giờ, Lục Hi gặp phải chuyện như vậy ngay tại siêu thị của mình, đúng là không thể nhịn được.



Hơn nữa cô cũng biết tên Viên Thành này. Khi ấy, Giai Mỹ phát triển quá nhanh, phần lớn đều là người của tập đoàn Mỹ Liên cũ.





Giai Mỹ tiếp quản gần như toàn bộ nhân viên và cửa hàng của Mỹ Liên. Thông qua một khoảng thời gian tập huấn ở tổng bộ, các nhân viên lập tức đến quản lý các chi nhánh ở khắp nơi trên đất nước.



Hoắc Tư Duệ còn đích thân gặp mặt từng quản lý và nhắc nhở, nên khi Lục Hi vừa nói, cô biết ngay đó là ai.



Hoắc Tư Duệ nói qua điện thoại: “Anh Lục, anh đưa điện thoại cho tên cặn bã kia đi”.



Lục Hi đi tới chỗ Viên Thành, đưa điện thoại đến trước mặt hắn: “Quản lý Viên, nghe máy đi”.



“Tôi còn cần nghe điện thoại của cậu sao? Cậu cho rằng mình là ai chứ, đúng là nực cười”, Viên Thành ngồi vắt chéo chân, bình thản nói.



Một thằng nhà quê cũng dám để tao nghe điện thoại, đúng là nực cười.



Lục Hi bất lực, chỉ đành nói với Hoắc Tư Duệ: “Người ta không nghe!"



Hoắc Tư Duệ sắp tức đến xì khói, nói: “Anh Lục, anh tắt máy đi đã, tôi gọi vào điện thoại phòng làm việc của hắn”.



“Ừm”.



Lục Hi ừ một tiếng rồi tắt điện thoại.



Lúc này, Viên Thành cười nói: “Còn mánh khoé gì nữa, mau lôi ra hết để tôi xem xem!”



Lục Hi cười nhạt, kéo A Đoá ngồi xuống chiếc sofa ở bên cạnh, châm một điếu thuốc: “Anh được biết ngay thôi”.



Viên Thành cười khinh khỉnh, chuẩn bị gọi bảo vệ.



Để bảo vệ dạy cho thằng ranh này một bài học đã, xem nó còn dám ngông cuồng nữa không.



Ngay lúc đó, chiếc điện thoại trên bàn làm việc của hắn reo lên.



Viên Thành lập tức nhấc máy.



“Viên Thành, bây giờ tôi sẽ tạm đình chỉ mọi chức vụ của anh, đồng thời sẽ cử người tới kiểm tra sổ sách ở Đô Thành. Nếu sổ sách không có vấn đề gì thì coi như anh may mắn, còn nếu có vấn đề… anh cứ đợi ngồi tù đi!”



Nghe thấy giọng nói nghiêm túc của Hoắc Tư Duệ, Viên Thành lập tức cảm thấy như trong đầu mình vang lên tiếng nổ.



“Tổng… tổng giám đốc Hoắc, chuyện này là sao vậy?”, Viên Thành lắp bắp hỏi.



Hắn không hiểu, sao tổng giám đốc Hoắc đột nhiên lại gọi điện cho mình, còn tạm đình chỉ chức vụ của hắn, kiểm tra cả sổ sách nữa.



Sổ sách của hắn đâu thể để kiểm tra được. Vận hành một siêu thị lớn, kẻ làm quản lý như hắn chắc chắn sẽ có chút thu nhập bất chính. Mặc dù hắn làm rất cẩn thận nhưng một khi bị kiểm tra thì sẽ khó tránh khỏi xảy ra chuyện, đây là việc liên quan đến mạng sống đó!



Lúc này, Hoắc Tư Duệ chỉ nói qua điện thoại: “Chuyện gì? Anh dám trêu ghẹo cả bạn của anh Lục, còn hỏi tôi là có chuyện gì. Tôi nói cho anh biết, loại người to gan lớn mật như anh không nhiều đâu. Anh ở yên phòng làm việc đợi đó cho tôi, có người đến xử lý mọi chuyện ngay thôi”.