Cự Long Thức Tỉnh

Chương 38: "Sao lại là cô?"  




"Nếu như anh có thể đánh bại tôi thì cuộn giấy này sẽ thuộc về anh".



Khi Hoàng Chân biến mất, hắn ta còn nói vọng lại một câu.



Lục Hi lắc đầu, ngã xuống ghế liền ngủ thiếp đi, dường như anh không hề để ý đến lời khiêu chiến của Hoàng Chân.





Lục Hi vừa nằm xuống một chút thì lại nghe thấy tiếng bước chân đi vào tiệm tạp hóa.



Lục Hi khó chịu đứng dậy nói: "Không cho người ta ngủ sao?"



Hoắc Tư Duệ nghe Lục Hi đột nhiên quát lên thì giật mình.



"Sao lại là cô?"



Lục Hi lúc này mới phát hiện người tới là Hoắc Tư Duệ.



“Tôi có chút việc tìm anh, sao anh lại tức giận như vậy?”, Hoắc Tư Duệ hỏi.



Lục Hi lắc đầu nói: "Tôi vừa mới gặp một người bị bệnh thần kinh, không sao".



"Vừa rồi tôi cũng gặp một người ăn mặc rất kỳ lạ nhưng gương mặt lại trông rất mê người. Tôi không thể phân biệt được đó là đàn ông hay phụ nữ. Người đó còn cười với tôi, nhưng nụ cười lại có chút đáng sợ", Hoắc Tư Duệ nhíu mày nói.



“Dạo gần đây người bị bệnh thần kinh đúng là không ít”, Lục Hi nói xong liền ngã xuống ghế sô pha.



Hoắc Tư Duệ đi tới bên cạnh Lục Hi ngồi xuống, thấy Lục Hi sắp ngủ thì cau mày nói.



"Anh Lục, em gái tôi mất tích mấy ngày nay, chúng tôi không liên lạc được. Anh có thể giúp tôi tìm nó được không?"



Kể từ lần trước khi Hoắc Ngọc Phụng đùng đùng chạy tới đây rồi rời đi với tâm trạng không tốt, ban đầu lái xe đi theo cô ta nhưng đến tối thì mất dấu, đến bây giờ cũng không liên lạc được, lúc này Hoắc Tư Duệ bắt đầu lo lắng.



Nhưng cô đã cố gắng hết sức mà vẫn không tìm được cô em gái ngỗ ngược này, trong lúc tuyệt vọng, cô đành phải đến gặp Lục Hi để xem anh có thể làm được gì không.



Nghe vậy, Lục Hi thở dài, tỏ vẻ thông cảm cho việc Hoắc Tư Duệ có một người em gái như vậy.



Anh lấy điện thoại ra gọi ngay cho Phù Đồ.



Một lúc sau, cuộc gọi đã được kết nối.







"Hãy giúp tôi tìm một người tên là Hoắc Ngọc Phụng mười tám tuổi, tìm được thì gọi cho tôi".



Nói chuyện điện thoại xong anh liền tiếp tục ngã người xuống ngủ.



Phù Đồ bây giờ đã là đại ca của thế giới ngầm Tây Kinh, đã thu phục được vô số thế lực lớn nhỏ ở Tây Kinh, chỉ cần Hoắc Ngọc Phụng còn ở Tây Kinh thì hắn ta nhất định sẽ tìm được.



Nhìn thấy Lục Hi có lòng giúp đỡ, Hoắc Tư Duệ cũng an tâm rất nhiều.



Nhìn thấy Lục Hi ngủ say, Hoắc Tư Duệ không hiểu tại sao anh lại hay buồn ngủ đến như vậy, kể từ lần đầu cô gặp anh thì anh luôn luôn ở trong trạng thái vừa nằm xuống là ngủ.



Hoắc Tư Duệ bất lực nhìn thấy đống hỗn độn trong tiệm tạp hóa, lắc đầu rồi lại bắt đầu âm thầm dọn dẹp.