Cự Long Thức Tỉnh

Chương 42: 42: Một Lão Đại Bất Mãn







Nhưng gần đến ngày trả nợ thì Lý Vi mới phát hiện ra mình không thể liên lạc được với bạn trai, lúc này cô ta mới bắt đầu hoảng hốt.



Bất luận là cô ta gọi điện thoại hay nhắn tin thì vẫn không thể nào liên lạc được với Lý Dật Phàm cho đến tận lúc mấy người đòi nợ đã chạy đến cửa nhà mình.





Nhìn thấy Tiết Đông Ni vì mình mà ra mặt, Lý Vi như được tiếp thêm can đảm, lại dám nói với tên tóc vàng kia.



“Tiền là do bạn trai tôi dùng để ổn định công ty, sau khi ổn định công ty thì anh ấy sẽ sớm trả cho mấy người thôi, mấy người đừng có mà đến trường tìm tôi nữa, tôi còn phải học”.



Tên tóc vàng cười gằn nói.



“Ai thiếu tiền thì người đó trả, mày dùng tiền hay bạn trai mày dùng tiền không phải là chuyện của tao, ai vay tao thì tao đến tìm người đó! Mày đừng quên ảnh khỏa thân của mày còn nằm trong tay của bọn tao, nếu như mày dám không trả tiền thì mày cũng có thể tưởng tượng được hậu quả rồi đó”.



Nghe vậy Lý Vi suýt chút nữa là đã òa khóc, cô ta vẫn còn là sinh viên, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, nhưng nếu như không trả tiền thì đám người này nhất định sẽ phát tán ảnh khỏa thân của cô ta ra ngoài, lúc đó cô ta cũng không thể sống nổi.



“Tôi không có nhiều tiền như vậy, làm ơn, chờ bạn trai của tôi quay lại thì sẽ trả thêm lãi cho các người”, Lý Vi cầu xin.



Tên tóc vàng cầm đầu nghe vậy thì lại cười gằn nói: “Tao không biết, mày đã quá hạn một tuần rồi, nếu như hôm nay mày còn không trả tiền thì tao sẽ phát tán ảnh khỏa thân của mày, mày tự liệu mà làm”.



Ngay khi từ "khỏa thân" phát ra thì sắc mặt Lý Vi ngay lập tức trở nên tái nhợt, Tiết Đông Ni cũng rất kinh ngạc, hiển nhiên là cô không hề biết chuyện này.



"Sao lại thế này?"



Tiết Đông Ni hỏi Lý Vi.



Lý Vi né tránh không trả lời nhưng nhìn thấy đám tóc vàng không chịu từ bỏ ý đồ cô ta đành nhỏ giọng nói với Tiết Đông Ni: “Lúc đó tớ dùng ảnh khỏa thân của mình mượn nợ giúp cho Dật Phàm có tiền”.



Tiết Đông Ni đau đầu, bạn cùng phòng của cô sao lại ngu ngốc đến như vậy, lại còn làm ra chuyện hồ đồ thế này.



Nhưng chuyện đã đến nước này, việc cần làm chính là phải trả nợ trước, nếu không sau này Lý Vi biết sống làm sao?



Sau một lúc suy nghĩ, Tiết Đông Ni nói: "Được rồi, tớ sẽ trả tiền cho bọn họ, không sao".



Tên tóc vàng nghe xong thì nhếch miệng cười nói: “Tất nhiên là không thành vấn đề, cả gốc lẫn lại là bảy trăm năm mươi ngàn, mày trả tiền mặt hay thẻ?”



“Cái gì bảy trăm năm mươi ngàn, không phải chỉ vay có năm trăm ngàn thôi sao?”, Tiết Đông Ni tức giận nói.



Sắc mặt của tên tóc vàng ngay lập tức thay đổi, hắn ta nói: “Bộ vay không lấy lãi hay sao? Tụi mày đã nợ quá hạn, không bị đòi thêm phí đã là may rồi, bảy trăm năm mươi ngàn vẫn là đã tính thiếu cho tụi mày rồi đó”.



“Các người rõ ràng đang cho vay cắt cổ”, Tiết Đông Ni đỏ bừng mặt nói.







Cô có một số tiền, nhưng số tiền đó được đổi từ tính mạng của anh trai cô, cô muốn giữ nó lại, dự định sau này ra trường sẽ mở một công ty đứng tên anh trai, xem như cùng anh trai lập nghiệp.