Cự Long Thức Tỉnh

Chương 470







Là một trong những đại thiên sứ của giáo hội Light, bây giờ thứ ông ta sử dụng chính là thần lực. Bất luận sức mạnh nào cũng không thể nào bằng thần lực.



Ông ta vung kiếm lớn trong tay lên, mảnh vụn của lửa thánh rơi đầy trời, tung bay giống như ánh sao.





“Giáo đồ khác, chuẩn bị gào khóc trong lửa thánh đi”, Gonzalez lạnh lùng nói.



Lục Hi nghe xong liền cười to một trận nói: “Xem ra trong mắt các ông người không thờ phục thần ánh sáng thì xem như là giáo đồ khác, ông đây vẫn không tin thần ánh sáng sẽ lợi hại hơn lão Long kia”.



Gonzalez mặt đầy lạnh lùng, trong lòng càng giận dữ với mấy lời xằng bậy của Lục Hi, ông ta không nói hai lời giơ cao kiếm lớn.



Lửa thánh trên kiếm lớn phóng lên cao chót vót, từ trên xuống dưới dường như cắt ngang trời, muốn chém vào Lục Hi.



Nhìn thấy uy thế của Gonzalez, tim mọi người cũng dâng đến cổ họng, một kiếm như muốn cắt ngang bầu trời quả thực cũng khiến người ta quá kinh hãi.



Đúng lúc đó, Lục Hi hừ lạnh một tiếng, uy thế của giáo dài trong tay quá mạnh, Long Tinh trong cơ thể bắt đầu chuyển động điên cuồng, sức mạnh Cự Long cộng thêm pháp lực Long Đằng quyết tu luyện được, toàn bộ đều được đặt trên cây giáo dài anh trong tay.



Ngọn lửa trên giáo dài từ màu vàng biến thành vàng sậm, ngọn lửa dường như cũng nhỏ lại, nhưng xung quanh giáo lại nứt ra từng vết nứt màu đen, ngay cả không gian cũng suýt chút nữa bị xé rách.



Lúc này, lửa thánh cắt ngang trời sắp rơi xuống, còn Lục Hi quát lớn một tiếng, cây giáo dài lửa vàng sậm liền rời tay.



Nơi cây giáo dài này đi qua không ngừng lóe lên vết nứt màu đen.



Trong nháy mắt, giáo dài và lửa thánh màu trắng sữa đụng nhau, vết nứt màu đen xung quanh cây giáo dài nuốt sạch lửa thánh.



Lập tức Gonzalez kinh hãi, lửa thánh vô địch lại bị khắc chế, ông ta hoàn toàn không ngờ tới.



Nhưng cây giáo dài màu vàng sậm vẫn không giảm khí thế, nó đã đến trước mặt Gonzalez khiến ông ta không thể tránh né.



Ông ta gầm lớn khản cả giọng, hai tay ôm trước ngực, một tấm khiên được hình thành bởi lửa thánh ngưng tụ trong nháy mắt, nhưng giáo dài của Lục Hi lại xuyên qua tấm khiên không một chút trở ngại, đồng thời đâm xuyên qua ngực Gonzalez.



Gonzalez rơi xuống từ trên không trung, đôi cánh đã không thấy nữa, thánh ca và chùm tia sáng cũng đã biến mất.



Gonzalez rơi xuống dưới đất, ông ta không thể tin nổi nhìn lỗ lớn trước ngực vẫn còn đang cháy rực từng tia lửa màu vàng sậm. Còn ông ta lúc này cũng đã không còn sức điều động lửa thánh tới dập tắt ngọn lửa vàng sậm này.



“Giáo hội Light sẽ không bỏ qua cho cậu đâu”, Gonzalez để lại câu nói cuối cùng, sau đó cứ như vậy không còn tiếng thở.



Lục Hi chậm rãi hạ xuống, tất cả ngọn lửa được anh thu vao trong cơ thể.



Anh khinh thường nói: “Cứ làm như ông đây sợ mấy người ý, thần ánh sáng của mấy người đâu có lợi hại như lão Long”.



Thần của giáo hội Light dù có lợi hại, nhưng Lục Hi cũng không tin ông ta có thể hơn được lão Long kia. Từ các loại dấu vết có thể thấy thực lực của lão Long đã vượt qua những người gọi là thần linh kia, hai người cũng không đứng cùng một tầng, Lục Hi không hề sai chút nào.



Thông qua trận đấu lần này, Lục Hi cũng đã hiểu sơ qua về giáo hội Light, lửa thánh của bọn họ chênh lệch không nhiều so với Viêm Long của mình.



Nhưng Long Đằng quyết anh tự tu, còn có sức mạnh Cự Long, đối mặt với những đại thiên sứ này vẫn cao hơn một bậc, anh cũng không có gì phải sợ.

Lúc này đám người Hạ Huyên Huyên hoàn toàn ngây ra như phỗng, võ lực của Lục Hi quả thật là đột phá trời đất, dùng thần linh để miêu tả thật đúng là không quá chút nào.