Cự Long Thức Tỉnh

Chương 488







Kỳ Lai vừa nghe cuối cùng cũng có thể khẳng định Vương Dương Minh là vì hai tên tài xế đó mà tới.



Hắn không hiểu nổi chỉ là hai tên tài xế mà thôi, sao lại có thể kinh động tới trên người Vương Dương Minh, còn bày ra một trận thế lớn như vậy, thật không thể tin được.





Nhưng bây giờ không phải lúc suy nghĩ vấn đề này, chỉ thấy Kỳ Lai gấp rút nói thuộc hạ phía sau: "Còn không mau mời hai vị tài xế kia ra đây”.



Hai kẻ sánh vai cùng Kỳ Lai uống rượu trước đó đã biết có điều gì đó không ổn, nghe thấy vậy lập tức đồng ý rồi cấp tốc chạy về phía nhà sàn của hắn ta.



Không lâu sau hai người tài xế đã được đưa tới, nhìn tới một màn giằng co tại quảng trường này, thực sự da dầu đều đã tê dại.



Người bình thường quả thực chịu đựng không nổi cảnh tượng hàng trăm người tay nắm vũ khí song song đối đầu này mà.



Hai người họ run rẩy được đưa tới quảng trường, đứng ở nơi đó choáng ngợp không biết phải làm sao, bởi họ hoàn toàn xa lạ với hết thảy mọi người ở đây.



Đúng lúc này chỉ thấy Lục Hi bước ra từ phía sau mấy người Vương Dương Minh, vẫy tay với hai người họ: “Hai người qua đây”.



Hai người thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm một hơi.



Bọn họ đương nhiên nhận ra anh, tuy rằng người này không được yêu thích trong đội ngũ nhưng chung quy vẫn là người bên mình.



Hai người nhanh chóng đến bên cạnh Lục Hi nói: “Cảm ơn anh rất nhiều”.



Dù hai người họ chưa hiểu rõ sự tình nhưng một tiếng cảm ơn này vẫn nên nói.



Lục Hi khẽ cười: “Không có gì”.



Lúc này Vương Dương Minh chắp tay cúi đầu nói với Lục Hi: “Cậu Lục, muốn xử lý Kỳ Lai thế nào cậu chỉ cần nói một câu, Vương Dương Minh tôi sẽ lập tức thi hành”.



Triệu Hoàng đứng cạnh cũng lanh lẹ nói: “Dám bắt cóc người của cậu Lục, tôi thấy hắn cũng không cần phải sống tiếp nữa”.



Hai tài xế nghe vậy thì ngẩn người.



Nhìn thái độ của hai người này với Lục Hi kính cẩn khúm núm, không tiếc vì anh mà giết người như vậy, đây rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì, bọn họ nhất thời đều có chút chết lặng.



Lục Hi chỉ liếc mắt nhìn Kỳ Lai một cái rồi chậm rãi nói: “Loại người hoành hành ngang ngược thất đức này cần phải nhận được sự trừng phạt thích đáng, hắn là đệ tử ghi tên của ông, ông xem mà làm đi”.



“Vâng thưa cậu Lục”.



Lục Hi vừa dứt lời, Vương Dương Minh liền đáp một tiếng rồi sải bước đi về phía Kỳ Lai.



Kỳ Lai nghe rõ từng câu họ trao đổi vừa rồi, thấy Vương Dương Minh bước về phía mình lập tức kinh sợ gào khóc: “Sư phụ, đồ đệ không dám nữa, người bỏ qua cho đồ đệ đi mà, đồ đệ thực sự không dám nữa”.



Vương Dương Minh hừ lạnh một tiếng phớt lờ hắn ta, ông ta khẽ phất tay một cái, một đám vân khí liền phun ra bắn phá lên thân thể Kỳ Lai.



Ngay cả một tiếng hét thảm Kỳ Lai cũng không kịp phát ra, thân xác chớp mắt đã bị oanh tạc tới chia năm xẻ bảy rải rác khắp quảng trường.

Lúc này, mọi người thuộc gia tộc của hắn đều choáng váng trợn tròn mắt, không dám tin nhìn một màn trước mắt này.