Cự Long Thức Tỉnh

Chương 496




Khang Hiểu Vũ đáng thương lúc này vẫn còn định kiến cho rằng Lục Hi là tình nhân nhỏ của Hoắc Tư Duệ, dù sao một người phụ nữ độc thân lâu như vậy chắc chắn cũng sẽ cô đơn, nhất định cũng cần đàn ông an ủi.



Còn cái gì mà bạn đặc biệt mời tới cũng chỉ là che giấu mà thôi. Cho nên hắn ta thấy Hoắc Tư Duệ nói gì nghe nấy cái tên bám váy Lục Hi trông có chút đẹp trai này, thậm chí vì thế còn trách cứ mình, sắc mặt hắn ta không khỏi biến đổi, trong lòng vừa ghen tị vừa tức giận, hận không thể tát Lục Hi mấy cái bạt tai.



Đương nhiên hắn ta tưởng rằng Lục Hi đã đầu độc chủ tịch, khiến chủ tịch hồn siêu phách lạc nên mới tín nhiệm anh như vậy, chứ không phải anh thật sự có tài năng gì.





Nhưng dù sao chủ tịch vẫn là chủ tịch, cho dù trong lòng Khang Hiểu Vũ có bao nhiêu lửa giận đi chăng nữa, nếu chủ tịch đã mở miệng rồi, hắn ta cũng không dám nhiều lời nữa.







Khang Hiểu Vũ sắp xếp cho Hoắc Tư Duệ khách sạn tốt nhất, là một căn phòng tổng thống, đây cũng là điều Hoắc Tư Duệ đã dặn dò Khang Hiểu Vũ trước khi đến đây.



Lúc ấy Khang Hiểu Vũ còn cảm thấy có chút kinh ngạc, bởi vì mặc dù Hoắc Tư Duệ là nữ đại gia, nhưng nhân viên Giai Mĩ đều biết cuộc sống của Hoắc Tư Duệ vẫn tương đối tiết kiệm.



Đương nhiên tiết kiệm này là tương đương với một người giàu, thông thường vẫn ở khách sạn năm sao, nhưng chỉ cần loại phòng sang trọng là đủ.



Như lần trước Hoắc Tư Duệ tới cũng chỉ ở phòng sang trọng thông thường, trước giờ cô chưa từng ở phòng tổng thống, nhưng lần này lại chủ động gọi trước.



Mãi đến khi Khang Hiểu Vũ nhìn thấy Lục Hi và Hoắc Tư Duệ dắt tay nhau vừa nói vừa cười, hắn ta mới bừng tỉnh hiểu, hóa ra lần này đột nhiên chủ tịch lại muốn xa xỉ như vậy là vì thằng bám váy này!



Nghĩ đến đây, Khang Hiểu Vũ nhìn bóng lưng Lục Hi rời đi, sắc mặt không nhịn được trầm xuống, trong mắt để lộ ra một tia đố kỵ và tức giận.



Phòng tổng thống nằm ở tầng cao nhất khách sạn, diện tích ít nhất ba bốn trăm mét vuông, hai tầng trên dưới có một cái sân lớn, có thể nhìn ra cảnh đêm của đô thị phồn hoa, còn thiết bị bên trong càng vô cùng xa hoa.



“Oa, lớn quá! Đi cùng người giàu đúng là khác, ở cũng phải ở phòng tổng thống khách sạn năm sao”.



Đẩy cửa đi vào, Lục Hi liếc nhìn căn phòng, cố làm ra vẻ khoa trương nói.



“Anh Lục, đừng cười nhạo tôi mà, tất cả của tôi không phải của anh sao?”, Hoắc Tư Duệ nhìn Lục Hi có chút ngượng ngùng nói.



Lục Hi nghe xong, trên mặt thoáng qua một tia do dự, nhưng liền biến mất rất nhanh.



Ở cùng Lục Hi, cho dù không phải cùng một phòng cũng là chuyện bây giờ Hoắc Tư Duệ nằm mơ cũng nghĩ đến, hôm nay cuối cùng đã thành hiện thực, cô rất vui.



Lục Hi cười cười mở cửa sổ, anh lững thững đi bộ ra sân, anh dựa vào lan can nhìn xuống thành phố lớn tầm cỡ quốc tế này.



Tuy giờ đã là hơn một giờ sáng, nhưng thành phố quốc tế này vẫn rực rỡ ánh đèn, xe cộ đi lại tấp nập.



“Chỗ này quả không hổ danh là thành phố lớn tầm cỡ quốc tế, chẳng trách cô có thể mở một siêu thị nước ngoài đầu tiên ở đây, con mắt này thật lợi hại”.



Nhìn thấy trước mắt mình mênh mông bát ngát đều là tòa nhà cao chọc trời dày đặc giống như mạng nhện, đường giao thông trải rộng, Lục Hi không nhịn được xúc động nói.



“Nếu không có anh Lục, tôi cũng không biết siêu thị này còn có thể mở tiếp được hay không, lợi hại gì chứ!”



Hoắc Tư Duệ thấy Lục Hi khen cô lợi hại, khuôn mặt trắng nõn lộ ra nét cười vui vẻ, cô đã sớm đi đến sau lưng Lục Hi, do dự một chút rồi đánh bạo ôm eo anh từ phía sau, dán mặt vào sau lưng anh.



Người Hoắc Tư Duệ rất mềm, cảm giác có thịt, khi cô ôm Lục Hi từ phía sau, máu trong cơ thể anh không kìm nổi chảy nhanh hơn.



“Tư Duệ!”

Đột nhiên Lục Hi xoay người nói với cô.