Cự Long Thức Tỉnh

Chương 819: “Anh ta không nói anh ta tên là gì sao?” 







Phù Đồ là lão đại của hắn, anh hùng trên giang hồ thực sự, uy trấn các nhân vật trên giang hồ Tây Bắc, Phù Đồ chín mạng, bất tử giết thần, thủ lĩnh của bọn họ, cũng là đối tượng, vương giả mà bọn họ sùng bái.



Nếu người này quen biết anh Đồ, thì thực sự không thể tùy tiện ra tay.





Nhìn vẻ mặt thận trọng của Triệu Thâm Hải, Lục Hi cười nói: “Sao anh không tự gọi điện cho anh ta đi?”



Triệu Thâm Hải nghe vậy, chậm rãi nói: “Rốt cuộc cậu là ai?”



“Anh chỉ cần nói với anh ta, tôi họ Lục là được”, Lục Hi cười nói.



Lục Hi vừa thấy nhiều người đến như vậy, anh không muốn ra tay nữa, bởi vì ra tay thì sẽ lộ ra quá nhiều.



Một mình anh đánh hai ba mươi người, cũng không quá bất ngờ trong mắt đám người Trình Học Phong, dù sao bọn họ cũng biết mình học võ từ nhỏ, nhưng đánh một trăm người thì hơi khoa trương, hơn nữa một khi mình ra tay chắc chắn sẽ có thương vong.



Lục Hi cũng không muốn để lại ấn tượng Mục Trung Hoa có một người bạn cuồng ma giết người trong lòng Trương Nguyệt Nguyệt, cho nên, Lục Hi định để Phù Đồ đến xử lý chuyện này.



Lúc này, Triệu Thâm Hải trầm tư một lát, quyết định gọi điện cho anh Đồ, người này bình tĩnh như vậy, chẳng may thực sự quen biết anh Đồ, thì phải cho anh Đồ biết chuyện này, nếu không anh Đồ trách tội xuống, hắn sẽ bị chém vụn cho chó ăn.



Nhưng nếu anh Đồ nói không quen biết người này, Triệu Thâm Hải sẽ cho anh gào khóc đau đớn ba ngày ba đêm mà chết, thiếu một phút thì hắn không phải họ Triệu.



Phải biết rằng, kinh động đến anh Đồ không phải là chuyện nhỏ.



Lúc này, chỉ thấy Triệu Thâm Hải lấy điện thoại ra, nói với Lục Hi: “Tốt nhất là cậu quen biết anh Đồ, nếu không, tôi sẽ cho cậu hối hận vì đã đến thế giới này”.



Nói xong, Triệu Thâm Hải gọi cho Phù Đồ.



Lúc này Phù Đồ đang ở trong văn phòng, lặng lẽ nhìn camera giám sát, điện thoại trên bàn đổ chuông.



Phù Đồ cũng không nhìn đến một cái, chỉ cần không phải là tiếng chuông đặc biệt, trước nay Phù Đồ không quan tâm điện thoại.



Lúc này Hoàng Thất đứng bên cạnh, cầm điện thoại lên.



“A lô”.



“A lô, anh Hoàng phải không, tôi là Triệu Thâm Hải, có chuyện muốn tìm anh Đồ, phiền anh thông báo một tiếng”, hắn cung kính nói.



Triệu Thâm Hải biết, trước nay Phù Đồ không đích thân nhận điện, đều là ba vị anh Hoàng bên cạnh hắn ta nhận thay, hắn cũng không nghe ra cụ thể là người nào, trực tiếp gọi là anh Hoàng.



“Tìm anh Đồ có chuyện gì?”, Hoàng Thất nói.



Triệu Thâm Hải nuốt nước miếng, nói: “Là thế này, quán bar của tôi xảy ra chút chuyện, có người gây rối ở đây, tôi đến xử lý, nhưng người này nói cậu ta quen biết anh Đồ, tôi gọi điện xác nhận, nếu là bạn của anh Đồ, thì chuyện này bỏ qua”.



Triệu Thâm Hải nói vô cùng khách sáo.







Hoàng Thất nghe thấy vậy liền hỏi: “Anh ta không nói anh ta tên là gì sao?”