Cự Long Thức Tỉnh

Chương 822: “Mẹ kiếp còn dám chạy”.




Triệu Thâm Hải nghe thấy tiếng quát lớn của Phù Đồ suýt chút nữa hồn bay phách lạc, chỉ thấy hắn vội vàng chạy đến trước mặt Phù Đồ, giống như con chó giữ nhà, nói: “Anh Đồ, có việc gì anh cứ giao phó”.



Phù Đồ lạnh lùng nhìn hắn nói: “Kể lại toàn bộ đầu đuôi ngọn nguồn những việc đã xảy ra cho tao”.



Triệu Thâm Hải không dám giấu giếm, kể lại đầu đuôi gốc ngọn.





Phù Đồ nghe xong, lạnh lùng cười một tiếng, đá một chiếc mã tấu vừa thấy trên đất cho Triệu Thâm Hải nói: “Chặt hai tay của tên tóc vàng cho tao”.



Triệu Thâm Hải khẽ ngây ra, sau đó lập tức cầm lấy mã tấu, cắn răng nói: “Vâng, anh Đồ”.



Nói xong, Triệu Thâm Hải cầm mã tấu, mặt đầy sát khí đi về phía tên tóc vàng.



Tất cả những chuyện này đều là do tên tóc vàng gây ra, Triệu Thâm Hải hận không thể chém gã ngay lập tức.



Mà lúc này tên tóc vàng nhìn thấy, chỉ một câu của người vừa đến này, lão đại vậy mà thật sự tới chém mình, trong lòng gã sợ hãi tột cùng.



“Đại ca, đừng mà, anh sao vậy, anh đừng nghe lời của người ngoài”.



Tên tóc vàng sợ hãi vừa trốn vừa nói.



Mà lúc này, hai mắt Triệu Thâm Hải đều đã đỏ lên, chỉ thấy hắn hung ác nói: “Mẹ kiếp còn dám chạy”.



Nói rồi, Triệu Thâm Hải bước dài một bước lao đến trước mặt tên tóc vàng, đá gã ngã lăn trên đất, phập phập hai nhát, sạch sẽ gọn gàng chặt đứt hai tay của tên tóc vàng.



Máu lập tức bắn ra, tên tóc vàng kêu la thảm thiết, đau đớn lăn lộn trên đất, mặt đất liền bị máu tươi nhuộm đỏ.



Trương Nguyệt Nguyệt nhìn thấy cảnh này, bị dọa thét lên chói tai, nhanh chóng che mắt lại.



Lúc này, Trình Học Phong và Mục Trung Hoa cũng hết hồn.



Sự việc diễn ra vượt ngoài dự đoán của bọn họ, vừa rồi bọn họ còn nằm giữa sự sống và cái chết, sao trong nháy mắt tình thế lại đột nhiên xoay chuyển, xuất hiện một nhân vật cường đại như vậy tới giải vây cho bọn họ?



Triệu Thâm Hải chặt xong hai tay của tên tóc vàng, ngoan ngoãn đến trước mặt Phù Đồ, nói: “Anh Đồ, việc anh giao phó tôi đã làm xong”.



Phù Đồ lạnh lùng liếc hắn một cái nói: “Mắt chó của mày mù rồi sao, anh Lục là người mà mày có thể đắc tội hả, tự chặt đứt một cánh tay của mình đi, tao tha cho mày một mạng”.



Triệu Thâm Hải vừa nghe thấy vậy sắc mặt lập tức tái mét.



Vốn dĩ nghĩ rằng nhìn thấy hai tay của tên tóc vàng, việc này coi như đã được giải quyết, dẫu sao bản thân cũng là thuộc hạ của anh Đồ, cho dù có sai, anh Đồ cũng sẽ châm chước.



Nhưng hắn không ngờ Phù Đồ vẫn chưa xong, lại yêu cầu hắn tự chặt đứt một cánh tay của mình. Người này trong lòng anh Đồ lại quan trọng như vậy sao, bản thân cùng những người khác quản lý bốn khu nội thành lớn cho anh ta, không có công cũng có sức, như này có phải quá bất công rồi không.



Lúc này, Phù Đồ nhìn thấy bộ dạng kinh hãi của Triệu Thâm Hải, cười lạnh lùng nói: “Tao nói cho mày biết, đừng tưởng trừng phạt mày sẽ nhẹ nhàng, việc này nếu đổi lại là tao, tao sẽ trực tiếp lôi mày đi cho chó ăn, mày nên biết vừa lòng đi”.