Chỉ thấy đá hoa rắn chắc trên mặt đất đã bị đập vỡ thành một cái hố lớn hình người, đại đệ tử của Zaka nằm bất động trong đó, không chút động tĩnh, không rõ sống chết.
Ngay lập tức, Hàn Kim Sinh và Đường Yên đều kinh ngạc, Lục Hi sao có thể mạnh như vậy, ngay cả đại đệ tử đại sư Zaka cũng không phải là đối thủ của anh?
Ngay khi bọn họ vẫn còn đang kinh ngạc, Zaka đột nhiên đứng dậy, ánh mắt sáng quắc nói: “Đã xem thường cậu rồi, xem ra, cậu cũng là một cao thủ”.
Trong lòng Hàn Kim Sinh kích động, tên chết tiệt này cuối cùng cũng đã chọc cho đại sư Zaka tức giận, hiện tại chắc chắn hắn sẽ chết không có chỗ chôn.
Mà Lục Hi lại lười lải nhải với ông ta, trong nháy mắt mở ra dị không gian, sau đó quát nói: “Đi ra đây cho tao, dạy dỗ cái thứ vô dụng bất tài của mày”.
Chỉ thấy một vết nứt lớn màu đen đột nhiên tách ra trong không trung, trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc, Donbakara đã nhảy ra, chỉ thấy thân hình to lớn của nó tức khắc chiếm lấy toàn bộ văn phòng, nếu không phải văn phòng tổng thống vô cùng rộng lớn, căn bản không thể chứa được Donbakara. Cứ như vậy, Donbakara còn phải cúi đầu, đè bẹp rất nhiều đồ đạc.
Mà sự xuất hiện của Donbakara khiến tất cả mọi người giật nảy mình, Hàn Kim Sinh và Đường Yên hoảng hốt lo sợ chạy sang một bên, lưng dán chặt vào tường, cả người không ngừng run cầm cập, con vật khổng lồ như này quả thực quá dọa người.
Mà lúc này, Donbakara nhìn Zaka đang kinh hãi, một giọng nói như sét đánh vang lên trong linh hồn của mọi người.
“Cái thứ không biết sống chết, lại dám chọc giận chủ nhân vĩ đại, ta, ngọn lửa bạo quân, à không, ta, con rồng may mắn Donbakara, sẽ cho ngươi sự trừng phạt nghiêm khắc nhất”.
Lúc này, Zaka mới hoàn toàn sững sờ, đây chẳng phải là đại nhân Long Thần của Châu Phi bọn họ sao?
Khi đó, để cầu nguyện bình an cho bộ tộc, ông ta đã lặn lội đi bộ hàng ngàn dặm, tìm được nơi ở của Long Thần trong truyền thuyết, ông ta đã quỳ dưới ngọn núi lửa suốt một tháng, lúc chỉ còn chút hơn tàn, mới làm cảm động được Long Thần, Long Thần đã cho ông ta sức mạnh, ông ta mới có địa vị như ngày hôm nay.
Zaka sợ hãi tột độ khuỵu xuống, trong đầu không ngừng nghĩ đến những lời của Long Thần, nghĩ không ra bản thân rốt cuộc đã làm gì chọc giận đến đại nhân Long Thần.
Nhưng khi ông ta nghĩ tới hai chữ “chủ nhân” được nhắc tới trong lời nói vừa rồi của đại nhân Long Thần, lẽ nào người thanh niên này là chủ nhân của đại nhân Long Thần?
Nghĩ đến đây, Zaka sởn tóc gáy, lẽ nào sự tồn tại như đại nhân Long Thần cũng có chủ nhân, còn là người thanh niên này?
“Đại nhân Long Thần tối cao, lẽ nào, người thanh niên này có quan hệ với ngài sao?”
Zaka không khỏi thốt lên, nếu người thanh niên này có liên quan đến đại nhân Long Thần, thế thì quả thực là chuyện động trời.
Mà lúc này, Donbakara gầm lên giận dữ.
“Thứ ngu xuẩn, đồ ngốc, đó là chủ nhân vĩ đại nhất của Donbakara ta, chứ không phải là người thanh niên gì đó, đồ đần độn, lập tức xin chủ nhân tha thứ, nếu chủ nhân tha thứ cho ngươi, ta sẽ cho ngươi chết thoải mái hơn một chút, bằng không, ngươi chuẩn bị bi ai gào thét mười ngàn năm trong địa ngục dung nham đi”.
Nghe thấy lời của Donbakara, thần chí Zaka đều kinh hãi, nơm nớp lo sợ nhìn đến Lục Hi đang đứng chắp tay sau lưng, vẻ mặt tức giận.