Tin tức Lưu Lệ bị sảy thai nhanh chóng được truyền đến công ty, lúc đi làm ai cũng bàn tán xôn xao.
Cuối cùng tất cả cùng cho ra một kết luận:
[Là do Diệp Hoan nhất quyết mời Lưu Lệ uống trà sữa lạnh nên mới khiến Lưu Lệ sảy thai.]
Diệp Hoan vẫn luôn đi loanh quanh giải thích, nhưng tiếc là không có ai chịu lắng nghe.
Rốt cuộc thì lúc trước bọn họ chỉ muốn uống 1 cốc trà sữa thôi, không ai muốn rước phiền phức vào người.
Cho nên tất cả đều đồng lòng đẩy tội cho Diệp Hoan.
La Đại Minh và bố mẹ hắn tức giận chạy đến công ty náo loạn, lại trùng hợp nhìn thấy Diệp Hoan đang ngụy biện:
“Tại Lưu Lệ ham ăn ham uống chứ đâu phải tại tôi!”
Các đồng nghiệp đều lớn tiếng trách móc cô ta:
“Lúc đấy rõ ràng là cô thuyết phục Lưu Lệ uống trà sữa còn gì!”
La Đại Minh nghe được câu này thì lập tức lao lên túm tóc Diệp Hoan, hai tay cuộn thành nắm đ.ấ.m liên tục giáng xuống.
Bố mẹ hắn cũng xông lên đ.ấ.m đá, vừa mắng vừa bắt Diệp Hoan phải bồi thường.
Diệp Hoan bị đánh đau đến mức hét to:
"Tôi muốn báo cảnh sát! Không liên quan gì đến tôi, tại sao tôi phải bồi thường chứ?"
Tôi cười khẩy, nếu câu trả lời này hữu dụng thì kiếp trước tôi có bị chec thảm như thế không?
Quả nhiên, La Đại Minh nổi điên lên tát vào mặt Diệp Hoan, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Mày muốn báo cảnh sát à? Để tao nói cho mày biết, tao cũng muốn báo cảnh sát! Đừng tưởng tao không biết, trong điện thoại của mày có lịch sử đặt hàng, tất cả mọi người đều có thể chứng minh rằng mày đã thuyết phục vợ tao uống trà sữa."
Bố mẹ hắn còn hung hăng đe dọa:
“Tốt nhất là cô nên ngoan ngoãn chuyển 100.000 tệ cho chúng tôi thì sẽ tha cho cô một mạng. Nếu không thì đánh cô xong, chúng tôi sẽ tìm người đến đánh bố mẹ cô!”
Diệp Hoan vốn đã chột dạ, lúc này lại nghe thấy chỉ cần bồi thường 100.000 tệ là có thể thoát khỏi mớ rắc rối này thì lập tức d.a.o động.
Cuối cùng, cô ta run rẩy chuyển 100.000 tệ cho người nhà họ La trong tình trạng mặt mũi bầm dập.
La Đại Minh và bố mẹ hắn đã giữ lời mà rời đi.
Diệp Hoan căm hận nhìn theo bóng lưng của bọn họ, nước mắt rơi xuống.
Thấy các đồng nghiệp xung quanh chỉ lạnh lùng đứng nhìn, cô ta càng tức giận hơn.
Cô ta hất đổ mọi thứ trên bàn để trút giận cho chính mình.
Nhưng Diệp Hoan đã quên rằng đây không phải là nhà của cô ta.
Lãnh đạo nhìn thấy vậy thì lập tức gọi cô ta vào phòng trách mắng hồi lâu.
Cấp trên đã yêu cầu Diệp Hoan bàn giao lại công việc và về nhà nghỉ mấy ngày.