Cực Hạn Sinh Tồn

Chương 80




Buổi sáng trong căn phòng huấn luyện, còn vang lên tiếng nói của quản lý như một người thầy. Ánh nắng chiếu qua khe cửa sổ chiếu xuống khuôn mặt những người trẻ tuổi đang chăm chú lắng nghe.

"Đây chỉ là những đòn đánh đến điểm là dừng, lực chuẩn xác cùng bản thân lực lượng đều được khống chế hoàn mỹ trình độ."

"Đây là tiến hóa giả có được khi bộc phát tiềm năng trong cơ thể."

"Về tính thực chiến của hai người giữa huấn luyện viên cùng thanh niên kia. Một đòn đánh này sẽ hiển lộ ra nếu xuất toàn lực. Cú đánh chí mạng có thể làm đứt gãy dây thần kinh phía sau bộ não của kẻ biến dị. Đồng thời phản ứng cùng phản xạ của huấn luyện viên sẽ giúp tránh được những nguy hiểm bất ngờ đến từ ma vật nếu như các ngươi tỉnh táo."

"Đây là lý do vì sao các ngươi cần phải cố gắng học tập theo bọn họ."

Nói xong tên quản lý sắp xếp các cặp đấu tiến hành phần mình đối chiến nhau đồng thời đi đến nơi của Karl cùng Ronnie.

Tại Ronnie bên này nghĩ ngơi, ánh mắt nhìn một chút sàn đấu rồi nói.

"Phần trăm thu từ thịt biến dị cùng công thức chế biến ta đã xử lý xong xuôi. Alan bên đó kiên trì xuống dưới ngươi được hưởng mười phần trăm lợi ích từ thịt biến dị."

"Cùng với chia thịt biến dị cùng tài nguyên sẽ được tập đoàn mang đến cho ngươi vào ngày mai."

"Hợp đồng ta đã giúp ngươi kí tốt. Có điều giấy thường không gói được lửa. Nhưng ngươi ở bên này thu lợi nước đầu lên đến số lượng lớn tài phú."

Karl gật đầu. Tài phú đồng nghĩa với nguy hiểm. Nhưng hắn có mục đích của mình lại nói hắn gần nhất cần thiết nguyên liệu để chế tạo một chút dược tề.

Dựa theo cuốn sổ của David bên trong có cất chứa một số thành phần dược thảo có thể chiếc xuất chế tạo ra dược tề. Số này hắn chế tạo chỉ để cho bản thân của mình sử dụng. Vì thế Karl cần rất nhiều tiền để thu mua nguyên liệu.

Hắn biết bản thân theo đề nghị của Ronnie đưa ra công thức cùng cách chế tạo thịt biến dị thú sẽ tạo nên một làn gió mới đến lục địa này. Thứ này sẽ giúp cho thực lực tổng hợp của chỉnh thể cứ điểm mạnh lên.

Tại trong lúc hai người đang trò chuyện thì quản lý sân tập đã đến bên này.

"Ronnie, thật sự là một trận đấu hay. Trong khoảng nửa năm trở lại đây ta mới thấy ngươi sử dụng đòn này." — QUẢNG CÁO —

"Vị này là..."

Nói xong quản lý có chút hướng về Karl hỏi thăm. Không đợi Karl trả lời Ronnie nói: "Là thành viên của tiểu đội. Hắn mới gia nhập chúng ta chỉ một vài ngày."

Tên quản lý kinh ngạc, có rất ít người đối kháng tay không với Ronnie đồng thời xuất ra những đòn hiểm như vậy. Đáng nói hơn bất kể thân thủ hay phản xạ đều tối ưu.

Loại người này trường hợp thường xuyên dùng tay không vật lộn hoặc là trường kì chiến đấu giữa những nguy hiểm mới có thân thủ như vậy.



"Xin hỏi thân thủ của ngươi là học của ai."

"Quản lý.." Ronnie nhìn một chút quản lý trừng mắt một chút.

"Quản lý biết mình thất thố nên cười trừ.

"Không sao! Ta học được từ thầy của ta, ngài ấy không ở thế giới này." Karl gật đầu cười, Master đồng dạng không ở khu vực thế giới này.

"Xin lỗi...!" Quản lý áy náy đáp một câu.

"Không có gì, lại nói các ngươi nơi này huấn luyện cần điều kiện gì sao?"

"Không có điều kiện gì chuyện này thân phận của ngươi là thành viên của Ronnie, nên toàn quyền sử dụng vật dụng trong khu huấn luyện."

Karl gật đầu. Sau khi chào hỏi mọi người về sau hắn rời khỏi khu huấn luyện. Tại khu buôn bán, Karl đi dạo trong khu trung tâm. Hắn hỏi một số người đi đường, tìm theo hướng dẫn đến một tiệm bán dược liệu.

Gian hàng được dựng một cái sạp. Bên trên có một số cây thuốc kèm theo một số thực vật.

Đứng trước quầy hàng, trong tầm mắt của hắn xuất hiện lít nha lít nhít dược liệu, kèm theo đó bên cạnh có một số rau củ quả. Trầm ngâm một chút Karl nhìn sang đống cây cam thảo chỉ vào nói với chủ quầy muốn mua sắm.

Chủ quầy chào hỏi nhiệt tình, đồng thời cuốn lấy một đùm trói lại bằng dây đưa trước mặt khách hàng. — QUẢNG CÁO —

"Của ngài hết mười ngân tệ."

Karl gật đầu móc tiền túi ra trả, đồng thời hỏi thăm nơi này một chút chỗ bán mật ong.

Lão bản suy nghĩ một chút rồi nói.

"Gian hàng của Andrew hình như có bán một chút, nhưng khu vực tương đối hẻo lánh. Ngài đi thẳng về phía trước, rẽ hai cái ngoặc bên tay phải là đến nơi.

Karl gật đầu cám ơn, sau đó theo một cái lối nhỏ đi vào trong hẻm.

Trong hẻm nhỏ. Một vài rác rưởi xếp chồng vào nhau tại hai bên đường, bên trong góc khuất có một vài tên ăn mày ánh mắt nhìn ra bên ngoài.

Chợt một tên trong đó lao ra muốn ôm lấy bàn chân của Karl.

Ánh mắt của Karl híp lại. Từ lúc bắt đầu vào trong hẻm hắn đã phát hiện ra trong ngỏ nhỏ có khoảng chừng năm người.

Dựa vào năng lượng đến xem thì bọn này chỉ là người bình thường, Karl vốn dĩ không để ý, nhưng hắn đối với vũ khí lạnh tương đối mẫn cảm.



Trong một sát na Karl lui một chút đồng thời tránh thoát cái ôm của tên côn đồ. Ánh mắt đồng thời quét qua đám người trong ngỏ bên cạnh. Trong tay bọn họ đã cầm nắm dao găm cùng kiếm.

"Các ngươi tốt nhất cút xa một chút. Đừng để ta phải nói lại lần thứ hai."

"Tên này túi đồ căng phồng như vậy, dĩ nhiên có rất nhiều đồ."

Một tên trong nó cười nham hiểm nhìn cái túi đồ sau lưng Karl. Hắn dĩ nhiên không biết, bởi vì chủ quầy không có đồ đựng, dứt khoát tặng cho Karl cái túi vải. Nhưng bên trong chỉ chứa một số dược liệu, bọn côn đồ đánh chủ ý là cái túi căng phồng sau lưng.

Bọn hắn xác nhận mục tiêu dựa trên năng lượng ba động trên người của Karl.

Karl năng lượng hiển lộ hắn chỉ có cấp một tiến hóa giả, nhưng bọn côn đồ đại ca của bọn hắn cấp ba, thậm chí vài tên cấp hai trái phải. — QUẢNG CÁO —

"Cút xa một chút? Con mẹ nó, một tên tiến hóa giả còn chưa đến cấp hai muốn uy hiếp chúng ta kìa"

"Ha ha..."

Tiếng cười quanh quẩn ngõ hẻm nhỏ thu hút sự chú ý người đi đường, nhưng bọn hắn nhìn vào bên trong một chút rồi thay đổi sắc mặt. Chuyện bình thường diễn ra tại cứ điểm, không phải chuyện của chính bản thân thì bọn hắn ngó lơ một chút rồi tiếp tục phần việc của mình.

Karl chú ý đến một số người đi đường. Từ thái độ của bọn hắn đến xem dĩ nhiên chuyện này là xảy ra thường xuyên. Nhưng binh lính quản lý khu trật tự ở đây nhắm một con mắt mở một con.

Trong lúc chần chờ tên thủ lĩnh phất tay ra hiệu cho người của hắn động thủ.

Karl sắc mặt âm trầm khẽ nói.

"Ta đã cho các ngươi cơ hội, chỉ trách bản thân các ngươi không biết trân quý."

Tiếng nói vừa dứt, một đoàn khí vụ bao bọc toàn thân chậm rãi bốc lên. Karl biến mất tại chỗ, khi thân hình của hắn xuất hiện lại thì đã ở sau lưng hai tên côn đồ.

Khẽ nhấc tay sờ vào gáy của một tên côn đồ. Một mũi dao đột ngột từ dưới cổ tay phóng ra xuyên phá cổ họng của tên côn đồ. Sau đó Karl nhanh chóng sờ bàn tay phải còn lại tiếp xúc bên hông xương sườn của tên côn đồ bên cạnh. Đồng dạng một mũi đao xuyên xuyên phá, xé mở trái tim của hắn.

Bịch một tiếng. Hai cánh tay của Karl chậm rãi rút về đồng thời lưu lại hai cái lỗ máu trên thân bọn côn đồ, đồng thời hai mũi dao đều biến mất dưới cánh tay. Karl nói khẽ: "Còn ba tên."

Cái bóng của hắn lập tức biến mất xuất hiện trước mặt tên đầu lĩnh sờ tay nhắm ngay lồng ngực.

Tên đầu lĩnh nhanh chóng lui về sau, nhưng khi hắn lui về tránh né, mũi dao chỉ xuyên phá vạt áo khiến tên đầu lĩnh đánh cái rùng mình, nhưng hắn không ngờ bàn tay còn lại của Karl đã nhanh chóng ngửa ra mũi dao hiển hiện.

Karl cầm nắm lại vuông góc chín mươi độ với cánh tay đâm vào trong đầu tên đầu lĩnh dưới sự kinh ngạc của hai tên đồng bạn.