Cực Hạn Thôi Miên

Chương 10: Lâm Lệ Dĩnh và Lâm Lệ Mộc!!!




Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên Lâm Tiêu có con gái nhưng hắn vẫn rất hồi hộp huống chi lần này là sinh đôi. Trong căn phòng vẫn phát ra tiếng la hét của Ngô Hà.

Sau một lúc lâu thì liền có tiếng khóc của trẻ con vang lên! Lâm Tiêu nghe thấy thì liền biết Ngô Hà đã trải qua sinh đẻ xong. Lâm Tiêu liền mở cửa ra sau đó tiến vào trong phòng. Lúc này Hàn Lệ và Ngô Cầm đang bắt đầu dọn dẹp. Ngô Hà đang nằm trên giường, bên cạnh nàng là 2 đứa bé được quấn trong một tấm khăn.

Lâm Tiêu tiến đến hôn lấy trán của Ngô Hà sau đó liền cười nói:

“Vất vả cho ngươi rồi!”

“Nếu ngươi đã biết ta vất vả thì sau này hãy lo mà chăm sóc cho ta đi a!” Ngô Hà cười nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười. Sau đó hắn liền hướng ánh mắt về 2 cô con gái bé bỏng của mình!

“Ngươi định đặt tên con gái là gì a?” Ngô Hà hỏi.

“Người chị gọi là Lâm Lệ Dĩnh còn người em sẽ được gọi là Lâm Lệ Mộc!” Lâm Tiêu cười nói!

“Vậy bây giờ ta hỏi ngươi ai là chị ai là em nào.” Ngô Hà híp mắt cười hỏi!

Lâm Tiêu nghe vậy thì liền bắt đầu đánh giá 2 đứa bé. Sau một lúc quan sát thì hắn liền đầu hàng nói:

“Được rồi! Ta chịu thua! Mau nói cho ta biết ai là chị ai là em đi nào.”

Ngô Hà nghe vậy thì liền mỉm cười. Nàng hơi nghiên người sau đó cởi chiếc khăn quấn 2 cô con gái ra. Lập tức 2 đứa bé liền trần truồng trước mặt Lâm Tiêu.

“Bây giờ ngươi hãy nhìn xuống phía dưới của con gái đi a!” Ngô Hà nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì bắt đầu quan sát. Lập tức liền thấy nơi đó của 2 con gái có vết bớt. Một đứa là vết bớt với hình dạng của một con bướm, còn đứa còn lại thì có vết bớt với hình dạng của một con rắn.

“Đứa có vết bớt con bướm là chị còn đứa có vết bớt hình con rắn là đứa em.”Ngô Hà lên tiếng nói!

“Thì ra là vậy!” Lâm Tiêu hiểu ra!

Sau đó hắn liền hướng về Ngô Hà hỏi:


“Đúng rồi Ngô Hà! Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”

“Ta năm nay 25 a! Ngươi hỏi làm gì?” Ngô Hà nói!

“Không có gì! Chỉ hỏi mà thôi!” Lâm Tiêu cười nói!

Lâm Tiêu liền lấy điện thoại ra và bắt đầu gọi điện.

“Con nghe đây Papa!” trong điện thoại liền vang lên âm thanh của Lâm Thanh Thanh!

“Mẹ con đâu?” Lâm Tiêu hỏi!

“Mẹ đang có cuộc họp thưa Papa! Nếu Papa muốn gặp mẹ thì con sẽ thông báo!” Lâm Thanh Thanh nói!

“Không cần đâu! Ta gọi cho mẹ con là vì ta cần một số quần áo nữ dành cho người 20 tuổi.” Lâm Tiêu nói!

“Nếu vậy thì con có thể giao qua cho Papa ngay!” Lâm Thanh Thanh nói!

“Được! Địa chỉ là xxx! Con hãy giao quần áo đến địa chỉ này.” Lâm Tiêu cho Lâm Thanh Thanh địa chỉ sau đó nói vài câu rồi liền tắt máy.

Lâm Tiêu đưa tay ôm lấy cả Lâm Lệ Dĩnh và Lâm Lệ Mộc ra ngoài. Ngô Hà thấy hành động của Lâm Tiêu thì cũng không có hỏi.

Lâm Tiêu 2 con gái ra ngoài sau đó đặt cả 2 lên ghế sô pha. Lúc này cả 2 đang nhìn Lâm Tiêu như đang hỏi hắn làm gì. Lúc này Lâm Tiêu liền đưa tấm thẻ thôi miên lên trước mặt cả 2 sau đó liền bắt đầu ra lệnh:

“Lệ Dĩnh con gái của ta! Con là một cô gái 20 tuổi! Con là một siêu cấp sát thủ chuyên sử dụng chủy thủ và phi dao! Con là một cô gái thông minh, hoạt bát và rất nóng tính, con là người bảo hộ em gái của mình! Con mang trong người dòng máu ác ma và hòa nhập với bóng tối! Con là chiếc bóng và không có ai có thể bắt được con! Con có sức mạnh hơn người và tu luyện hắc ám tiên pháp, con đã chạm đến được hắc ám bổn nguyên! Sắc đẹp của con có thể khiến thần ma phải cúi đầu!

Lệ Mộc con gái của ta! Con là một cô gái 20 tuổi! Con là một đại sư súng ống và là một tay bắn tỉa siêu cấp! Không có khoảng cách nào mà con không nổ súng được cả! Con là một cô gái với vẻ bề ngoài nhút nhát nhưng bên trong con còn độc ác hơn cả ác ma! Con cũng mang trong mình dòng máu của ác ma! Con là tử thần và không ai có thể thoát được họng súng của con cả! Con có sức mạnh hơn người và tu luyện hắc ám tiên pháp, con đã chạm đến được hắc ám bổn nguyên! Con đẹp đến nổi ngay cả vị thần thông thái nhất cũng trở nên ngu muội!

Lệ Dĩnh và Lệ Mộc! Cả 2 con đều sở hữu tâm ý tương thông! Một người chịu đau thì người kia cũng sẽ bị! Mạng sống của 2 con được nối liền với nhau!”

Sau khi Lâm Tiêu dứt lời thì từ dưới mặt đất liền toát lên những dòng năng lượng màu đen! Dòng năng lượng này liền bắt đầu bao phủ lấy Lâm Lệ Dĩnh và Lâm Lệ Mộc sau đó tạo thành 2 chiếc kén!

Keng!!

Một chiếc dây xích màu đen liền xuất hiện sau đó liền nối liền 2 chiếc kén! Sau một lúc thì chiếc dây xích và chiếc kèn liền biến mất. Lập tức 2 cô gái với chiếc váy màu đen trên cơ thể liền xuất hiện! 2 cô gái này có khuôn mặt hoàn toàn giống nhau. Điểm khác biệt là một người đang e dè còn một người thì nở một nụ cười quyến rũ!

“Lệ Dĩnh, Lệ Mộc! Không chào Papa một tiếng sao?” Lâm Tiêu cười đùa nói!

2 người nghe vậy thì nhìn nhau! Sau đó liền hướng về phía Lâm Tiêu nhảy đến!

“Papa!” cả 2 đồng thanh hô lên!

Sau đó 2 người liền ôm lấy Lâm Tiêu! Lâm Tiêu cũng đưa tay vuốt lấy mái tóc của cả 2! Hắn mỉm cười buông 2 người ra sau đó đi đến ghế sô pha ngồi xuống. Lâm Lệ Mộc và Lâm Lệ Dĩnh cũng ngồi xuống 2 bên của hắn!

Khi cả 2 vừa ngồi xuống thì Lâm Tiêu liền đưa tay kéo lấy váy của người bên phải lên. Lập tức hắn liền nhìn thấy phía trên âm đạo của ngươi này là có hình một con bướm vô cùng rõ! Hắn đặt váy xuống cười nói:

“Con là Lệ Dĩnh a!”

Sau đó hắn lại tiếp tục kéo váy của Lệ Mộc lên. Hắn không phải vì muốn xác nhận mà chỉ muốn xem vết bớt mà thôi. Lập tức hắn liền nhìn thấy trên âm đạo của Lâm Lệ Mộc là một con rắn đang há miệng trông vô cùng dữ tợn.

Lâm Tiêu xây dựng tính cách của Lâm Lệ Dĩnh và Lâm Lệ Mộc đều dựa trên 2 vết bớt này. Vết bớt con bướm là dành cho người thông minh và nóng tính như Lâm Lệ Dĩnh, vết bớt hình con rắn là dành cho người có lòng dạ độc ác như Lâm Lệ Mộc!

“Lệ Mộc, Lệ Dĩnh! Các con mặc dù là sát thủ nhưng ta muốn nhắc nhở các con một điều! Các con đối với người ngoài tàn nhẫn như thế nào ta không quan tâm! Nhưng khi các con đối với người nhà thì chỉ đến mức đối chọi là ngừng. Ta không muốn người trong nhà phải ra tay tương tàn với nhau!” Lâm Tiêu hướng về cả 2 ra lệnh!

“Vâng! Thưa Papa!” cả 2 đồng thanh nói!

“Ngoan lắm!” Lâm Tiêu mỉm cười vuốt lấy mái tóc của cả 2!

Lạch cạch!

Lúc này cửa mở ra. Lâm Tiêu quay đầu nhìn lại thì thấy Lâm Thanh Thanh đang đi vào. Phía sau lưng nàng là 2 người phụ nữ và mỗi người đều mang theo một chiếc vali!

“Papa! Con mang đồ đến rồi!” Lâm Thanh Thanh liền hướng về Lâm Tiêu cười nói!


Nhưng khi nàng chạy đến trước mặt Lâm Tiêu nhìn thấy Lâm Lệ Mộc và Lâm Lệ Dĩnh thì lập tức nụ cười thu lại!

“2 người các ngươi là con mới của Papa sao?” Lâm Thanh Thanh lạnh lùng hỏi!

“Lệ Dĩnh, Lệ Mộc! Mau chào nhị tỷ đi! Thanh Thanh! Đây là 2 em gái mới của con. Bên phải là Lệ Dĩnh còn bên trái là Lệ Mộc!” Lâm Tiêu cười giới thiệu!

“Chào ngươi! Nhị tỷ!”

“Xin chào nhị tỷ!”

Lệ Dĩnh nhếch mép lên tiếng chào hỏi còn Lệ Mộc thì một bộ nhút nhát. Lâm Thanh Thanh nhìn biểu hiện của 2 người thì liền cho ra kết luận! Lệ Dĩnh là một người giống với Như Nguyệt còn Lệ Mộc thì liền là một kẻ nhút nhát!

“Thì ra thật là muội muội a! Xin chào 2 người!” Lâm Thanh Thanh khoanh tay nói!

“Thanh Thanh! Trang phục đâu?” Lâm Tiêu cười hỏi!

“À vâng! Mau đem lại đây!” Lâm Thanh Thanh hướng về 2 người nữ nhân sau lưng nói!

Lập tức 2 người liền đem 2 chiếc vail đẩy lên phía trước! Lâm Thanh Thanh liền hướng về Lâm Tiêu cười nói:

“Papa! Đây là những bộ quần áo tốt nhất mà đích thân con chọn lựa! Papa xem thử có hài lòng hay không!”

Lâm Tiêu nghe vậy thì liền hướng về Lâm Lệ Dĩnh và Lâm Lệ Mộc nói:

“Lệ Dĩnh, Lệ Mộc! Mau đem quần áo vào phòng sau đó tìm bộ quần áo thích hợp rồi thay đi!”

“Vâng thưa Papa!” cả 2 đồng thanh nói!

Sau đó cả 2 liền đứng lên sau đó kéo lấy rương hành lý đi vào phòng! Lâm Thanh Thanh thấy một màn này thì liền hiểu ra nguyên nhân Lâm Tiêu gọi nàng lấy quần áo!

“Papa! Ngài gọi con đem quần áo đến là để cho họ!” Lâm Thanh Thanh hướng về Lâm Tiêu nói!

“Dù sao em của con vừa mới ra đời nên chưa có quần áo để mặc a! Cho nên ta mới tìm đến con và mẹ con!” Lâm Tiêu cười nói!

“Nhưng mà...!” Lâm Thanh Thanh còn muốn nói gì nữa nhưng liền bị Lâm Tiêu kéo vào lòng!

Sau đó hắn liền không đợi Lâm Thanh Thanh phản ứng mà hôn xuống môi của nàng. Tay của hắn liền giơ tấm thẻ thôi miên lên trước mặt 2 nữ nhân kia!

Lâm Thanh Thanh bị Lâm Tiêu hôn thì liền bất ngờ nhưng sau đó cũng liền mừng rở sau đó đáp lại! Nàng há nhẹ miệng ra để lưỡi của Lâm Tiêu có thể tiến vào. Lưỡi của 2 người liền bắt đầu quấn lấy nhau. Khóe môi của Lâm Thanh Thanh liền chảy xuống một dòng nước.

Sau một lúc thì cả 2 liền tách ra. Lâm Thanh Thanh liền liên tục thở gấp! Lâm Tiêu lúc này liền nắm nhẹ vào mũi của Lâm Thanh Thanh sau đó cười nói:

“Đã thỏa mãn chưa!”

“Thỏa mãn rồi!” Lâm Thanh Thanh cười nói sau đó nằm vào lồng ngực của Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu liền mỉm cười xoa lấy mái tóc của nàng. Lúc này Lâm Lệ Dĩnh và Lâm Lệ Mộc cũng từ trong phòng đi ra! Cả 2 người đều đã thay đổi trang phục. Lệ Dĩnh thì mặc một chiếc áo thun màu đen mà một chiếc quần ngắn. Lệ Mộc thì có vẻ bảo thủ hơn đó mà một chiếc áo tay dài và một chiếc quần dài đến đầu gối!

Lâm Tiêu lần này chỉ cần dựa vào cách ăn mặt thôi cũng đã biết ai là Lâm Lệ Dĩnh và ai là Lâm Lệ Mộc!

“Papa! Con như thế nào!” Lâm Lệ Mộc đi đến trước mặt Lâm Tiêu sau đó xoay một vòng cười nói!

Lâm Lệ Mộc mặc dù không có biểu hiện giống Lâm Lệ Dĩnh nhưng cũng một mặt mong chờ lời khen từ Lâm Tiêu!

“Cả 2 con đều vô cùng đẹp mắt a!” Lâm Tiêu cười nói!

Cả 2 nghe vậy liền mỉm cười vô cùng ngọt ngào! Lâm Thanh Thanh trong lồng ngực Lâm Tiêu liền lên tiếng:

“Phải biết đây là quần áo của ai chọn a! Các ngươi nên biết ơn nhị tỷ ta đây a!”

Lâm Lệ Mộc và Lâm Lệ Dĩnh đều không phản ứng đến Lâm Thanh Thanh mà tiếp tục cười nói với Lâm Tiêu! Điều này khiến Lâm Thanh Thanh nghiến răng nghiến lợi