Cực Phẩm Chiến Long

Chương 206: Yêu cầu gì?




“Còn nói với tôi rằng có một khách hàng như cậu Lý là vinh dự của ngân hàng Thanh Hồ.”

Thái độ của Hoàng Giang Triều đối với Lý Quân rất nồng nhiệt.

Ánh mắt của những người xung quanh nhìn Lý Quân cũng thay đổi. Đặc biệt là Triệu Long Đồ, hẳn lại có thêm hiểu biết mới về Lý Quân. Khó trách có thể được ông chủ lớn chọn làm người thừa kế.

Đoàn người đã đi tới phòng Cửu Ngũ Chí Tôn.

Thức ăn trên bàn rực rỡ muôn màu.

Triệu Long Đồ thậm chí còn đích thân nâng ly kính Lý Quân.

Sau ba vòng rượu, tất cả mọi người trong phòng đều lôi kéo làm quen Lý Quân.

Lúc này, Kim Gia Hào, người đứng đầu nhà họ Kim, cũng đứng dậy, cầm ly lên, nói với Lý Quân: “Cậu Lý, tôi rất vinh dự khi được ngồi cùng bàn với cậu, tôi mời cậu một ly.”

Lý Quân gật đầu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Ở Rể (Chàng Rể Chiến Thần / Bất Bại Chiến Thần / Ác Ma Chiến Thần) |||||

Còn Kim Gia Hào uống một hơi cạn hết rượu trong ly.

Nói thật, mặc dù Kim Gia Hào có địa vị phi thường, nhưng so với Lý Quân, ông †a còn cách một khoảng xa.

Ông ta rất vui mừng vì hôm nay có thể đến một bữa tiệc chiêu đãi này, làm quen với Lý Quân.

Uống xong một ly rượu vang.

Kim Gia Hào cũng không ngồi xuống mà nói: “Cậu Lý, tôi có một yêu cầu quá đáng, không biết cậu Lý có thể đồng ý không?”

“Ồ? Yêu cầu gì?” Lý Quân nhẹ giọng hỏi.

“Tôi có một đứa con trai tên là Kim Thế Di, từ nhỏ đã được tôi nuông chiều, ngang bướng khó thuần, làm việc quái đản.”



“Cậu Lý tuổi trẻ đã có thủ đoạn thông thiên, tôi muốn để đứa con trai khó trị của tôi đến chỗ cậu Lý để tôi luyện một chút.”

“Cậu Lý cứ đối xử với nó như cấp dưới, đánh chửi đều được, hy vọng cậu Lý có thể đồng ý với yêu cầu của tôi.”

Nghe thấy yêu cầu của Kim Gia Hào, mọi người có mặt đều thâm mắng tên cáo già.

Vừa rồi họ đều đang nghĩ làm sao để lôi kéo làm quen với Lý Quân, nhưng họ hoàn toàn không nghĩ tới cách này.

Nếu Kim Thế Di được sắp xếp ở bên cạnh Lý Quân thì lâu dần, mối quan hệ này tự nhiên sẽ không tâm thường.

Ngoài ra giữa nhà họ Kim và Lý Quân cũng sẽ có tình nghĩa.

Thủ đoạn này thực sự rất cao tay. “Chuyện này...” Lý Quân do dự một lát rồi lắc đầu.

“Hiện tại tôi không cần người bên cạnh, nhưng dự án của tập đoàn Quân Lâm

ở Sở Châu sắp khởi động, chắc chắn sẽ rất bận rộn, ông chủ Kim, đến lúc đó gửi con trai đến cũng không muộn.”

Mặc dù Lý Quân từ chối nhưng anh cũng cho Kim Gia Hào hy vọng. Khuôn mặt Kim Gia Hào trở nên hưng phấn. Lúc này, Triệu Long Đồ đẩy chìa khóa xe đến trước mặt Lý Quân.

“Thiếu gia, lần này thuộc hạ tới vội vàng, không chuẩn bị lễ vật gì, một chiếc

Ferrari này xem như là quà gặp mặt của thuộc hạ vậy.”

Lý Quân nhìn chiếc chìa khóa được chế tác tinh xảo, khẽ lắc đầu. Ferrari là xe thể thao, quá khoa trương để lái, không phải phong cách của anh. “Thiếu gia nhất định phải nhận lấy, đây là một chút lòng thành của thuộc hạ.”

“Nếu thiếu gia từ chối, vậy nói rõ thiếu gia không hài lòng với tiệc chiêu đãi

ngày hôm nay.”

Vẻ mặt Triệu Long Đồ rất chân thành.



Lương Dũng bên cạnh cũng thấp giọng nói: “Thiếu gia, quả thật trong công ty có thói quen gặp cấp trên sẽ tặng quà, không nhận cũng không tốt.”

“Được rồi, nếu đã vậy thì tôi sẽ nhận, nhưng tôi chưa có bằng lái xe, e rằng tạm thời cũng chưa thể lái được.”

Anh còn chưa dứt lời, Lương Dũng bên cạnh mỉm cười đưa giấy chứng nhận

“Thiếu gia, tôi đã giúp anh lấy bằng lái xe rồi.” Lý Quân mở bằng lái xe ra, trên đó thật sự là ảnh chụp của anh. Lý Quân không khỏi vỗ trán.

Anh đúng là ngốc mà, với thế lực hiện tại của anh, lấy bằng lái xe không phải là chuyện quá dễ dàng sao?

Nhưng Lương Dũng cũng được coi là tri kỷ.

Sau khi nhận món quà của Triệu Long Đồ, Lý Quân liền nói cáo từ. Triệu Long Đồ và mọi người trong phòng nhao nhao đứng dậy tiễn họ. Lối vào khách sạn.

Chiếc Ferrari màu xanh lá cây đang lẳng lặng đậu trong bãi đỗ xe.

Xung quanh nó là một nhóm các cô gái đang cầm điện thoại thay phiên nhau ngồi trước mui xe chụp ảnh.

Khi thấy các nhân vật lớn xuất hiện, các cô gái lập tức hoảng sợ đứng sang một bên.

“Cậu Lý đi thong thả.” Lý Quân lấy chìa khóa, trực tiếp mở cửa xe, ngồi vào rồi lái chiếc Ferrari rời đi. Mắt mấy cô gái đứng đó lập tức sáng ngời.

Bên kia, Loan Thục Ninh vừa lên xe lấy thứ gì đó, khi nhìn thấy cảnh này, miệng cô há to đủ để nhét một quả trứng.

“Là Lý Quân sao?”

“Hoá ra người mà Triệu Long Đồ và những nhân vật lớn ở Sở Châu chờ là Lý Quân.”

Loan Thục Ninh giống như bị sét đánh, trong lòng ngổn ngang.

Ngay khi cô muốn quay lại phòng riêng để chia sẻ cảnh tượng mà mình vừa thấy thì điện thoại đột nhiên đột chuông.

“Thục Ninh, mau quay về, ở nhà đã xảy ra chuyện...”