Cực Phẩm Chiến Long

Chương 232




“Trước khi vào tù, anh ta chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp đại học, mình nhất định phải làm sáng tỏ mọi chuyện.”

Đường Trúc tự lẩm bẩm.

Đúng lúc này, điện thoại của Đường Trúc đột nhiên vang lên.

Thấy là Cố Nghiên - bạn tốt của mình gọi, Đường Trúc lặng lẽ rời khỏi bụi cỏ. Cô về phòng riêng của mình rồi mới bắt máy.

“Đường Trúc, cậu bận gì thế? Sao lúc nãy cậu không trả lời điện thoại của tớ? Tớ có một tin vô cùng tốt muốn chia sẻ với cậu.”

Cố Nghiên ở đầu bên kia điện thoại rất hưng phấn.

“Tin tốt gì? Cậu có bạn trai à?” Đường Trúc nói đùa.

“Phi phi phi, người đàn ông có thể khuất phục bổn cô nương vẫn chưa xuất hiện đâu”

Cố Nghiên ngạo nghễ hất cằm nói. Nhưng thời điểm nói câu này, trong đầu cô bỗng xuất hiện hình ảnh của Lý Quân.

Nếu muốn nói người trẻ tuổi có tài nhất thì trong số tất cả những người mà Cố Nghiên biết, ai có thể sánh được với Lý Quân đây?

Trẻ tuổi và giàu có, còn có bản lĩnh.

Cô lắc đầu, đè xuống những suy nghĩ linh tỉnh trong đầu mình.



Cố Nghiên mở miệng nói: “Đường Trúc, bạn thân Cố Nghiên của cậu bây giờ là tổng giám đốc của công ty có giá trị sáu trăm tỷ rồi đó.”

“Tập đoàn Quân Lâm đã nhận được tài trợ từ tất cả các bên, ba ngày sau sẽ tổ chức họp báo để công bố tin tức cho mọi người biết.”

“Thật sao?” Đường Trúc cũng có chút kinh ngạc.

Cô biết tập đoàn Quân Lâm có giá trị hai mươi tỷ, làm sao trong nháy mắt lại đạt được sáu trăm tỷ rồi, điều này thực sự không bình thường.

“Vẫn phải nói ông chủ của tớ lợi hại, anh ấy có thể khiến Hoàng Giang Triều, Chu Bỉnh Khôn và các ông lớn khác cùng đầu tư”

Khi nhắc tới Lý Quân, giọng điệu Cố Nghiên không giấu được thưởng thức và ca ngợi.

“Không phải cậu phải lòng ông chủ của cậu rồi đó chứ?” Đường Trúc không nhịn được rồi chứ.

“Nói hươu nói vượn gì đó! Nào có.” Cố Nghiên thề thốt phủ nhận. Khuôn mặt ở đầu bên kia điện thoại đỏ bừng.

“Nhân tiện, ông chủ của Quân Lâm tên là gì? Có thể kéo được đầu tư dạng này thì chắc hẳn bối cảnh phi phàm nhỉ”

“Ông chủ tớ tên là Lý Quân, nhưng lại rất bí ẩn, tớ không biết anh ấy có bối cảnh gì nhưng anh ấy chỉ mới ngoài hai mươi...”

Đường Trúc không thể nghe rõ những lời sau đó nữa.

Từ “Lý Quân” giống như một quả bom thả xuống nước sâu, khiến cô hoa mắt chóng mặt.

“Hoá ra ông chủ của tập đoàn Quân Lâm là Lý Quân, làm sao có thể?” Trong lòng Đường Trúc cuồn cuộn sóng gió.



Cô biết Lý Quân, hoàn cảnh gia đình anh rất bình thường, vì vậy mới bị giam ba năm vì làm Trịnh Dương bị thương.

Lúc này anh mới vừa ra tù không bao lâu, làm sao có thể lắc mình biến thành ông chủ của tập đoàn có giá trị vài chục tỷ.

Hơn nữa còn được Hoàng Giang Triều và những người khác ưu ái.

Đột nhiên, màn hình của điện thoại được mã hóa mà quân đội đã cấu hình riêng cho cô sáng lên.

Là một tin tức liên quan đến Lý Quân.

Sau khi biết Lý Quân sống ở biệt thự số 9 từ việc giám sát, cô đã sử dụng năng lực của quân bộ để thăm dò thông tin của Lý Quân.

Đây đúng lúc là tin nhắn phản hồi từ quân bộ. “Người này quyền hạn quá cao, không cách nào truy cập.” Sau khi Đường Trúc nhìn thấy tin nhắn này, cô trợn tròn mắt.

Phải biết răng có thể mã hoá tư liệu thì người đó cũng là nhân vật vô cùng đặc thù.

Nhưng Lý Quân chỉ là một người bình thường, sao lại có quyền hạn cao đến mức cô không thể xem được.

Sau đó, cô lại nghĩ đến thân phận của ông chủ tập đoàn Quân Lâm của Lý Quân cùng những chuyện liên quan.

Đường Trúc chỉ cảm thấy trước mắt toàn sương mù. Người bạn học trung học này của cô bí ẩn hơn nhiều so với cô nghĩ.

Rốt cuộc thân phận của anh là gì?