Cưng Chiều Bảo Bối Nhỏ

Chương 8: Ghen




Chớp mắt đã đến ngày hẹn đi xem mắt. Trình Thiên Vũ đi công tác vẫn chưa về. Văn phòng rộng lớn chỉ có một mình cô. Quý Dư thở dài gập máy tính lại xuống thẳng bãi đậu xe. Cô trở về thay quần áo đến chỗ hẹn. Cũng không thể mặc đồ công sở đến gặp người ta được đúng không. Mặc dù cô mặc đồ công sở trông rất đẹp.

Bên trong nhà hàng.

Người đàn ông thấy cô đến thì ngẩn người, anh đã từng gặp cô một lần khi dự lễ trưởng thành năm 18tuổi của cô.

Nhưng không ngờ sau nhiều năm gặp lại, cô xinh đẹp và trưởng thành như thế. Xinh đẹp,quyến rũ nhưng không lẳng lơ, trên người cô toát lên chữ Ngạo, là vẻ đẹp cao quý, đứng ở trên cao nhìn xuống, không để ai vào trong mắt.

Anh ta đứng dậy giơ tay, giọng hơi căng thẳng.

“Chào em, tôi là Lý Bằng là cố vấn pháp lý của tập đoàn The world.

Quý Dư chạm nhẹ tay rồi nhanh chóng buông ra.

“Quý Dư, trợ lý tổng giám đốc tại Trình thị”

Người đàn ông trước mắt chưa đến 30 tuổi. Rất anh tuấn, là vẻ đẹp tri thức. Cô nhanh chóng thu lại ánh mắt.

“Xin lỗi tôi đến trễ, anh đợi lâu rồi”

“Không, tôi cũng vừa tới”

Nói rồi anh vẫy tay gọi nhân viên phục vụ

“Xin hỏi anh chị dùng gì ạ”

“ Một phần bò bít tết 5 phần chín và một chai whisky, cảm ơn”

“Một phần giống vậy và một ly nước trái cây”

Rất nhanh nhân viên phục vụ mang thức ăn lên. Lý Bằng đặt ly nước chanh bên cạnh cô, chu đáo giúp cô cắt bít tết. Thấy cô uống tới ly rượu thứ hai thì nhắc nhỡ.

“Con gái, uống rượu ít thôi.”

Nói rồi anh đẩy phần ăn vừa được cắt sang cho cô. Quý Dư không từ chối.



“Cảm ơn”

“Tôi đã từng gặp em, khi ba tôi nói muốn tôi đi xem mắt đối tượng là em, tôi đã đồng ý ngay”

Quý Dư hơi nhướng mày thích thú.

“Anh gặp tôi lúc nào”

“Lễ trưởng thành. Khi đó em là tiểu mỹ nhân, bây giờ đã trở thành đại mỹ nhân”

“Anh Lý hình như có ấn tượng tốt về tôi. Nhiều năm như thế vẫn còn nhớ rõ như vậy”

Lý Dũng thấy cô thẳng thắng như vậy thì yêu thích không thôi.

“Tặng em, quà gặp mặt. Mong em nhận lấy”

Anh ta đặt chiếc hộp vuông lên bàn, bên trong là một chiếc đồng hồ nữ cao cấp bản giới hạn. Quý Dư không suy nghĩ gì từ chối ngay.

“Cảm ơn anh đã có lòng, món quà này tôi không thể nhận được. Đến khi anh trở thành bạn trai tôi, tôi sẽ không từ chối.”

Cô vừa từ chối vừa trêu trọc nên Lý Bằng không vì bị từ chối mà ngại ngùng thậm chí còn vì lời nói đùa của cô mà cảm thấy mình còn có cơ hội.

“Vậy em cân nhắc tôi làm bạn trai em thử xem”

Quý Dư mỉm cười nâng ly rượu lên chạm nhẹ

“Để tôi suy nghĩ đã”

Trình Thiên Vũ đứng phía sau Quý Dư. Anh trở về định tìm cô gái nhỏ đi ăn tối.

Nhưng gọi cho cô mãi không được.

Thế mà cô đi xem mắt, lcòn nói cười vui vẻ với người khác thì máu nóng sộc lên đầu. Bây giờ anh rất muốn đến đó đấm cho tên đàn ông kia một trận. Dám có chủ ý với cô gái của anh.

“Chết tiệt..”



Anh tức tay siết thành nắm đấm, xoay người bỏ đi.

10 giờ tối Quý Dư lái xe trở về Nhã Thự Viên. Trong khi đó Trình Thiên Vũ trở lại biệt thự lại mất ngủ, anh ra ban công hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác. Nhịn không được liền với lấy áo khoác, cầm chìa khóa xe đi thẳng ra ngoài.

Quý Dư vừa đắp mặt nạ xong, chuẩn bị đi ngủ thì chuông cửa reo lên. Cô ngó trước ngó sau, khuya rồi ai đến vậy nhỉ. Không lẻ là tên dở hơi Hàn Viễn.

Hàn Viễn đang ở nhà không làm gì bỗng hắt xì. Cô chần chừ giây lát rồi cũng mở cửa ra. Một bóng người lách vào ôm chặt lấy cô không buông.

“Trình Thiên Vũ”

“Ừ”

“Buông tôi ra”

“Đừng nhút nhích, cho tôi ôm một chút”

Bây giờ Quý Dư mới cảm thấy anh có gì đó không ổn, cô thôi giãy dụa. Những gì không nên làm đều làm cả rồi. Ôm một chút cũng không sao.

“Này”

“…”

“Anh sao thế?”

“…”

“Trình Thiên Vũ”

“Kết hôn với tôi đi”

“Hả???”

“Tôi nói kết hôn với tôi”

“…”