Lần này tới Quang Mạch Trang, có cả Tôn Trí ra tiếp. Đi bên cạnh ông ta còn có một người thanh niên nữa, nhìn kĩ ra thì chính là Tôn Hi. Thấy vợ chồng nhà Đàm Khưu tới liền đích thân ra tiếp đón " Cậu tới rồi, hôm nay lại dẫn cả theo cô Viên nữa à"
Đàm Khưu mới gật đầu coi như chào hỏi, anh nhìn Viên Nguyệt đang đứng sau mình liền quàng tay qua vai cô, ôm lấy " Chú Tôn, đây là vợ cháu"
Đứng hình mất một lúc, Tôn Trí mới hiểu ra vấn đề, liền cười lớn " Tên tiểu tử này, có vợ từ lúc nào. À đúng rồi, đây là đứa con trai của ta Tôn Hi, lúc trước cũng nhắc tới mấy lần"
Viên Nguyệt không ngờ Đàm Khưu lại có mối quan hệ tốt với Tôn Trí như vậy, cô cũng lễ phép chào hỏi qua
" Chào chú Tôn"
Tôn Hi phẩy phẩy tay " Được rồi được rồi"
Mấy người họ cứ gật đầu chào qua chào lại nhau mãi, màn này cũng sắp 30 phút chưa xong rồi đấy. Tôn Hi thấy mất thời gian quá, đợi thêm tý nữa chắc ăn tối chứ không phải ăn trưa nữa " Vào trong thôi, đồ ăn sắp nguội cả rồi"
Thấy bạch nguyệt quang của mình giờ đi làm vợ người ta rồi, hỏi Tôn Hi có đau không? Đương nhiên là đau chứ, nhưng anh không nói thôi.
Cùng nhau vào bên trong phòng ăn riêng. Trên bàn lúc này cũng đã đầy ắp đồ ăn rồi. Viên Nguyệt thấy cũng khoa trương quá rồi, liệu có ăn hết được không đây.
Đàm Khưu đi phía sau cẩn thận kéo ghế cho vợ nhỏ của mình, đợi cô đã an vị rồi anh mới ngồi xuống ghế bên cạnh. Tôn Trí nhìn cảnh này không khỏi trêu chọc " Chà, có vợ vào trông cũng ra dáng hẳn. Có vợ xinh đẹp như này bảo sao trước đây ta giới thiệu ai cũng từ chối"
Viên Nguyệt nghe tới đây liền ra vẻ thích thú hỏi "Vậy là trước đây chú từng giới thiệu đối tượng cho Đàm Khưu rồi? Đều là người như thế nào vậy?"
Bỏ luôn đôi đũa đang cầm trên tay xuống, Tôn Trí với chuyện này đặc biệt hứng thú, lại còn gặp đúng Viên Nguyệt hay hỏi "Đều là mỹ nhân cả, nhưng cậu ta đều chê, lúc đó ta còn nghĩ tên này thật kén chọn, chắc cả đời ở vậy"
Đàm Khưu thấy mọi chuyện sắp đi xa liền gắp thức ăn đặt vào bát Viên Nguyệt " Mau ăn đi nào"
Tôn Hi lúc này giống như dư thừa ra vậy, chỉ biết khóc thầm tự gắp thức ăn, tự hưởng thụ một góc.
Thấy Đàm Khưu gắp thức ăn cho mình, Viên Nguyệt mới chịu động đũa. Cũng may cũng toàn những món thanh đạm, nếu không sẽ nghén chết cô mất. Nhưng vẫn có một món ở trên bàn này khiến cô phải xanh mặt. Đó chính là canh cá, và Đàm Khưu đang múc nó đưa tới phía cô.
Bát canh vừa tới gần, Viên Nguyệt liền có phản ứng. Cô vội đưa tay lên che miệng, nôn khan " Oẹ ... Anh mang nó xa em ra"
Thấy Viên Nguyệt phản ứng như vậy, Đàm Khưu vội để bát canh xa ra, lại còn có ý đưa cho Tôn Hi ăn dùm nữa chứ " Sao vậy? Em không chịu được món này à?"
Tôn Trí thấy biểu hiện như vậy, ông cũng dùng kinh nghiệm có con đúng một lần của mình để đoán " Hai đứa không phải có tin vui rồi đấy chứ?"
Đàm Khưu vẫn đang ra sức vuốt lưng cho vợ mình, không quên lấy cho cô ly nước " Đứa thứ hai luôn rồi chú Tôn"
Lúc này Tôn Hi mới điềm nhiên nói " Đứa đầu nhà họ cũng gần hai tuổi rồi đó ba"
Được đi từ bất ngờ này qua bất ngời khác, Tôn Trí hôm nay cũng cập nhật nhiều thông tin bổ ích phết " Có cả chuyện như vậy sao? Nhất định có thời gian phải dẫn nó tới đây chơi. Chứ đợi tên tiểu tử Tôn Hi cho ta bế cháu không biết tới bao giờ"
Cuối cùng Viên Nguyệt cũng đã ổn định lại, cố nặn ra nụ cười tự nhiên nhất nhìn Tôn Trí " Lúc nào sẽ đưa thằng bé tới đây chơi với chú"
Rồi bữa ăn trưa này cũng phải kéo dài tới quá đầu giờ chiều. Lúc trở về công ty, do có việc nên Đàm Khưu đã lên trước, còn Viên Nguyệt cứ thong thả lên sau. Cô đi dưới sảnh mà bao nhiêu cặp mắt cứ nhìn theo. Nhưng khác với những ánh mắt ngưỡng mộ mọi lần, thì bây giờ cảm giác như đang soi mói cô vậy. Viên Nguyệt thật ghét cái cảm giác này.
Đi ngang qua phòng Mạn Di, đột nhiên cô bị ai đó kéo vào bên trong. Định thần lại thì hóa ra cũng không ai xa lạ, chính là chủ nhân căn phòng này. Mạn Di nhìn Viên Nguyệt chỉ biết lắc đầu bất lực " Tổ tông ơi, cô biết cả công ty đang đồn gì về cô không hả? Nào thì là tiểu tam chen chân vào nhà Đàm Khưu, nào thì là Đàm Khưu lấy vợ để làm bình phong yêu đương với bạch nguyệt quang là cô, không thì cô là một tình nhân nhỏ trong số bộ sưu tập tình nhân của Đàm Khưu. Muốn làm tôi điên cả đầu luôn rồi"
Đầu Viên Nguyệt ong ong, cô chưa kịp load được những điều Mạn Di nói " Bình tĩnh, tôi chưa load được"
Mạn Di đâu dễ tha như vậy " Bình tĩnh sao được, tôi thì cô bao che cho hai người, còn hai người cứ tình chàng ý thiếp"
Mãi một lúc sau Viên Nguyệt cũng đã load xong, không ngờ bát quái ở KH đáng sợ thật, cô cứ nghĩ bát quái ở GM đã đáng sợ lắm rồi chứ " Hằn nào lúc đi dưới sảnh tôi cứ thấy rờn rợn"
Tới đầu hàng luôn rồi, giờ này Mạn Di chỉ biết chịu chết " Tôi xin thua, giờ hai người công khai luôn đi. Thật mệt.
Còn gửi thiệp cưới cho bọn tôi nữa"
Khi mới vào làm, Viên Nguyệt cứ nghĩ Mạn Di sau này sẽ là tình địch với cô. Nhưng không, đây luôn là thế lực dẹp yên tất cả cho cô và Đàm Khưu yêu đương. Mạn Di luôn là người dẹp yên những tin đồn trong công ty này về hai người bọn cô, cũng như rất tích cực đẩy thuyền.
Tới khi biết thuyền đã cập bến rồi, Mạn Di còn vui hơn được mùa nữa. Nhiều lúc Viên Nguyệt nghĩ mình cũng nên mai mối Mạn Di này cho ông anh trai cứng như đá kia của mình.
Nếu muốn chuyện này xảy ra chắc cô phải lên kế hoạch kĩ lưỡng mất. Trước mắt cứ phải dỗ Mạn Di bớt nóng cái đã " Thiệp chắc chắn sẽ gửi mà, đừng vội vậy chứ. Tôi còn muốn làm mối cho cô nữa"
Mạn Di rất sợ vụ mai mối này nên từ chối luôn " Thôi thôi, tôi không thích trò này. Cô mau về phòng làm việc đi, không ông chồng cô lại lật tung cái KH này tìm cô bây giờ"
Nói rồi để tránh Viên Nguyệt cố chấp nói thêm gì, Mạn Di trực tiếp ủn cô ra khỏi phòng. Viên Nguyệt chỉ biết nhún vai, dù không cô cũng sẽ mai mối, nghĩ gì cô lại bỏ qua cơ hội có chị dâu tốt như vậy chứ.