Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ!

Chương 101: Sư Phụ, Cùng Lên Giường! (10)




Lúc Ngữ Kỳ tỉnh lại thì thấy mình ở trong phòng nhìn ra ngoài thấy có kết giới đại thừa kì liền thở dài.


Có vẻ như Bắc Hàn nhốt cô ở đây không cho ai tới thăm rồi.


"Hoạ Mi?"


"Hoạ mi em gái huynh!"


"Ta còn tưởng kết giới đại thừa kì sẽ cắt đứt thần thức chứ? May vẫn liên lạc được. Sao muội lại bị Bắc sư thúc cấm cửa 1 tháng vậy? Có chuyện gì sao?" Nguyệt Diệp hỏi, trong giọng lo lắng tràn ngập.


Ngữ Kỳ nhìn các vết xanh tím trên cơ thể cười nhạt một tiếng đáp lại Nguyệt Diệp mấy câu rồi im lặng.


[hệ thống]


[Hả?]


[Tỉ lệ thụ thai là bao nhiêu?] Ngữ Kỳ lạnh nhạt hỏi.


[100% nha, cơ thể nguyên chủ chính là hiếm có lắm đó!]


Cô mỉm cười nhẹ, vậy là đã hoàn thành 50% rồi, bây giờ cô cố gom tất cả bảo bối bản thân có sau đó sẽ đưa cho Nguyệt Diệp là xong nhiệm vụ.


09 nhìn thấy cô nhanh nhanh chóng chóng muốn thoát khỏi thế giới, nó cũng không can thiệp. Dù gì nhiệm vụ thứ hai không đơn giản chỉ là tặng bảo bối nha.


Cứ thế 2 tuần trôi qua cô vẫn chỉ ở nguyên trong phòng, Bắc Hàn cũng không tới thăm cô. Ngữ Kỳ cảm thấy không sao cả, còn Nguyệt Diệp vẫn chăm chỉ nói chuyện với cô mỗi ngày.


Lúc đầu Ngữ Kỳ cảm thấy rất không có kiên nhẫn nhưng sau lại quen dần cũng trò chuyện lại với Nguyệt Diệp đến say sưa...


Thoắt cái tiếp tục 2 tuần lại trôi qua trong bình yên, Ngữ Kỳ bắt đầu có cảm giác buồn nôn nhưng cô nhịn xuống giấu giếm. Mai sẽ là ngày cuối cùng cô bị cấm... Có lẽ cũng sẽ là ngày cuối cô ở nơi này để rời đi tĩnh dưỡng thai...


Nhưng đời căn bản không như mơ ngay trong đêm đó cô luôn không ngủ được mí mắt giật liên tục. Cửa phòng bị mở ra Bắc Hàn cùng Lộ Lộ tiến vào vẫn như thường mặc đồ y như đồ đôi vậy.


"Sư tỷ, chúng ta phải đi viện trợ Bắc trưởng môn ở gần vực ma tộc! Bắc trưởng môn đi lấy bảo vật bị cướp về thì bị phát hiện, bây giờ đang bị vây cùng với đại sư huynh!" Lộ Lộ cực kì gấp gáp nói.


Ngữ Kỳ liếc qua Bắc Hàn nhưng hắn không nhìn cô mà chỉ nhìn Lộ Lộ, vốn thật ra hắn không muốn cô đi cùng vì sợ cô gặp nguy hiểm nhưng Lộ Lộ muốn cô đi cùng dù gì cũng đã nhốt cô cả tháng rồi. Bắc Hàn mềm lòng đồng ý...


Tránh vở dưa gặp vỏ dừa, cô không thoát được kiếp nạn này mà. Ngữ Kỳ gật đầu mặc qua loa trang phục màu đỏ tươi đối lập với màu trắng của hai người. Bắc Hàn nhíu mày nhưng không nói gì cả..


Cả ba phi trên ngự kiếm thật nhanh về phía vực ma tộc thấy Bắc Kha cùng Nguyệt Diệp đã khá chật vật đấu với ma tộc. Ngữ Kỳ nhíu chặt mày bay nhanh về phía trước sử dụng thiên kiếm tấn công diện rộng đứng chắn trước mặt Nguyệt Diệp


"Hoạ Mi? Sao muội lại ở đây?"


"Hoạ mi em gái huynh! Ta không tới chắc huynh đi đời rồi đó!" Ngữ Kỳ lườm anh nhưng anh vẫn nhoẻn môi cười dịu dàng như vậy.


Cô bất đắc dĩ tập trung đánh với ma tộc, cả hai người Bắc Hàn với Lộ Lộ cũng xuống dưới hỗ trợ. Không hổ là đại thừa trung kỳ, tình thế ngay lập tức thay đổi làm cô đang căng thẳng có thể bị rơi xuống đáy vực cũng đỡ hơn một chút.


Thấy phần thắng có vẻ ăn chắc, cô vừa quay ra định nói chuyện với Nguyệt Diệp bỗng dưng bị ma tộc công kích dồn về phía cô và Lộ Lộ.


Mẹ nó lần sau không bao giờ nói chuyện lúc đánh nhau nữa!


"Hoạ Mi!"


"Lộ Nhi!"


Ngữ Kỳ cùng Lộ Lộ mất thăng bằng cả hai kịp túm vào cành cây mọc trên vách, Nguyệt Diệp muốn xông lên kéo Ngữ Kỳ nhưng ma tộc như điên cuồng tấn công làm anh không ngơi tay được đành xông lên đánh luôn dùm phần của Bắc Hàn nói:


"Bắc sư thúc, mau cứu người. Người tu vi cao như vậy sẽ không bị ảnh hưởng bởi vực ma tộc nhất định sẽ cứu được, cứu hoạ mi!"


Bắc Hàn gật đầu chạy về phía vực nhìn thấy hai người vẫn nắm được cây trên vực thở phào nhẹ nhõm.


"Sư phụ... Tay... Đau quá..." Lộ Lộ lúc này nước mắt rơm rớm máu trên tay cũng chảy ra, Bắc Hàn nhìn đến mà xót.


Ngữ Kỳ suy nghĩ rồi cũng quyết định... Lần này cô muốn thử xem...?


"Sư..." Cô còn chưa nói xong


Lộ Lộ ánh mắt sắc bén thấy Bắc Hàn có ý lại gần kéo Ngữ Kỳ lên trước tay vờ như sắp tuột hoảng hốt kêu:


"Sư... Sư Phụ...!"


Bắc Hàn thấy Lộ Lộ sắp rơi xuống liền nói với Ngữ Kỳ:


"Con đợi một chút, gắng gượng!"


Rồi bước lại gần đưa tay kéo Lộ Lộ dần dần lên, vực ma tộc cực kì có sức hút, rơi xuống liền như cả ngàn trượng kéo xuống. Khó mà có thể lên được nếu đã rơi xuống. Chỉ có tu vi cao như Bắc Hàn mới có thể tự mình thoát ra


Cô bật cười nhìn Bắc Hàn nắm chặt tay cố kéo nàng ta lên, kết quả vẫn vậy mà thôi...


Cô chuẩn bị buông tay bỗng dưng bị một bàn tay nắm chặt lấy, Ngữ Kỳ ngước nhìn thấy Nguyệt Diệp nắm chặt tay cô khoé miệng chảy máu. Ma tộc đang công kích mãnh liệt vào kết giới quanh người anh, chỉ sợ trước khi kéo được cô lên anh đã bị đâm cho máu thịt lẫn lộn rồi.


"Hoạ Mi... Tim muội đang chảy máu..." Bỗng dưng Nguyệt Diệp nói làm cô ngơ ngẩn.


"Trong lòng muội đang khóc thương cho bản thân mình..." Nguyệt Diệp dùng hết sức lực cố gắng kéo cô từ từ lên, kết giới bao quanh anh lúc này đã có vết nứt.


"Tại sao huynh lại nói thế?" Ngữ Kỳ nhìn ánh mắt anh thật sâu....


"Vì ta hiểu muội, vì ta... Thấy được trái tim của muội..." Nguyệt Diệp vừa nói vừa mỉm cười dù khoé môi anh đang dính đầy máu. Kết giới sắp vỡ hoàn toàn, Ngữ Kỳ liếc Bắc Hàn vẫn kéo Lộ Lộ lên gần tới nhưng theo cô tính toán. Kéo xong thì Nguyệt Diệp cũng thành thịt nát rồi, cô lại không đủ nhẫn tâm để anh chết vì mình.


"Nguyệt Diệp, ta muốn nói là... Ta rất thích nhìn huynh cười...!" Ngữ Kỳ tự dưng nói một câu không đầu không đuôi dùng băng phủ quanh bàn tay đang được Nguyệt Diệp nắm làm nó trơn tuột khỏi tay của anh.


"Không được! Ngữ Kỳ!!!!"


A... Cuối cùng huynh cũng chịu gọi tên của ta... Ngữ Kỳ mỉm cười rơi xuống vực....