Cuộc Sống Của Thiên Thần Chán Đời Tại Dị Giới

Chương 56




Tác phẩm lỗi, lúc tác vẽ vô tình thằng em làm đổ màu xanh lá lên thế là thành vầy. Mà tác rút kinh nghiệm ở mấy bức sau rồi.

Bức này là ổn nhất nè.

Cái này là mới tập thôi mà hơi xấu nhỉ.

Cái này là học trên mạng nhưng không giống tí nào

Bộ dụng cụ để vẽ thì gồm có nhiêu đây với ly nước thôi.

Tác pha màu như con điên ấy. Bộ cọ tác mua chỉ có 45k như chap trước đã nói, màu Thiên long, cọ nước Marvy 40F và 40M, bảng màu, giấy A4 dày cắt đôi.

Một bức trung bình vẽ 15 phút nên không tốn nhiều thời gian lắm đâu.

Chap mới ra chậm là do thằng em họ dành máy đó, không phải do tác đâu.

Chap này được viết toàn bộ dưới góc nhìn của El nhé.

_____Pov El_____

Hôm nay là ngày cuối cùng của lễ hội, tôi chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, từ trang bị đến cơ thể, nếu như sắp đấu mà tôi lại bị đau bụng thì khổ.


Tôi bước vào sân đấu cho trận đầu tiên, đối thủ thì là tên Nakos lúc trước.

Tôi không hề ưa hắn chút nào, hắn dám nói xấu á nhân, muốn bắt Kai-kun của tôi về làm nô lệ (mà hắn có đề cập đến vụ nô lệ không ta), trên hết hắn dám chửi rủa anh Nico.

Tôi đã rất thù hắn kể từ khi đấy và bây giờ chúng tôi gặp lại. Đúng là oan gia ngõ hẹp mà.

Sau khi trọng tài ra hiệu trận đấu bắt đầu, tôi ngay lập tức dùng toàn lực để đánh với hắn.

Tôi sẽ kết thúc nó thật nhanh để không phải thấy khuôn mặt của hắn nữa, chỉ cần nhìn hắn thêm một phút nào nữa thôi tôi có cảm giác mình muốn bắt hắn đem vào phòng, dùng dụng cụ tra tấn tôi mua được ở một cửa hàng nào đó tra tấn hắn đến chết. (Tác : nghi vấn mức độ S của El hơi quá đà rồi)

Thế nhưng hắn có gì kì lắm, hắn lấy một viên thuốc màu đỏ ra và cắn nó.

Đột nhiên sức mạnh của hắn tăng nhanh giống như tên William mà Kai đấu vậy.

Hắn mạnh lên rất nhanh nhưng tôi vẫn có thể đánh lại hắn, dù cho sức mạnh của hắn có vượt qua tôi nhưng khoảng cách về kinh nghiệm không thể nào bù lại cho hắn được, nó giống như đầu óc ngu si tứ chi phát triển vậy.

Hắn vẫn nằm trong tầm kiểm soát của tôi nên tôi kết thúc trận đấu sau 10 phút rồi cho hắn uống viên thuốc mà anh Nico đưa, mặc dù tôi không thích hắn nhưng nếu có ai chết trên sân thì tôi sẽ phải chịu một phần trách nhiệm và nó sẽ đem lại phiền phức cho anh Nico nên tôi sẽ cứu hắn. Mà Kai không biết nếu đối thủ của em ấy chết thì em ấy phải chịu trách nhiệm đâu, cái này được giữ bí mật để em ấy không nhẹ tay đi.

Tôi vào trong chờ cho đến trận của tôi.

Mà nhắc đến trận đấu thì các thành viên của lớp S đều vào được top 100 của học viện, qua mặc luôn các anh chị đàn trên.

Tôi thấy rằng buổi huấn luyện của anh Nico thật sự quá hiệu quả mà.

Sau khi một vài quý tộc cao cấp của lớp S đi thì trong lớp chỉ còn lại vài tiểu quý tộc và một số người có cha mẹ làm việc dưới trướng của quý tộc hoặc quốc vương.

Bọn họ đều rất cố gắng để mạnh lên, mỗi người có một lí do riêng, không ai giống ai nhưng tôi đều tôn trọng tất cả.

Tôi biết rõ nghề ma kiếm sư bị xem thường ở đây nhưng không có nghĩa là không ai theo nghề này. Vẫn có vài người nhưng số lượng không nhiều, toàn thể khu đặc biệt chỉ vỏn vẹn 150 học viên. Đa số thì họ tập trung ở khu kiếm thuật và khu ma pháp rồi.

Nếu có người tốt nghiệp khu đặc biệt thì người đó chắc chắn sẽ được nhiều quý tộc chiêu mộ về làm vệ sĩ vì khả năng có thể sử dụng song song kiếm và ma pháp và họ rất khó đánh bại.

Tuy là khả năng tốt nghiệp khu đặc biệt rất thấp nhưng vẫn có người theo. Anh Nico không biết vì lí do gì mà anh ấy đã lẩm bẩm một mình trong khi nhìn các bạn tập luyện rằng: "Tốt rồi, anh sẽ không để ai rớt đâu", có lẽ anh ấy đã quyết tâm dạy lớp này rồi.

"Mời thí sinh El ra sân đấu"-một ai đó


Câu nói đó đã đưa tôi khỏi dòng độc thoại, tôi đứng dậy, tiến thẳng về phía cửa ra.

Sân đấu đang chờ tôi tới và cả người đang đứng trên sân nữa.

"Kai-kun hôm nay chúng ta phân cao thấp nhé"-El

"Vâng nee-chan. Đánh một trận ra trò nào"-Kai

Tôi và Kai-kun chào hỏi nhau rồi bắt đầu đánh.

Trận đấu diễn ra không hề dễ dàng như những trận trước tí nào.

"El, Kai hai em có thể đánh hết sức nhưng nhớ giữ sức tí đi"

Anh Nico phán ra một câu đầy mâu thuẫn trong bầu không khí tĩnh lặng của đấu trường chỉ có tiếng đánh nhau.

Tôi cũng không để ý nhiều vì đó là anh Nico nói ra mà.

Chúng tôi lùi ra xa, tháo hết những thứ cản trở cử động của bọn tôi lại.

Rồi tiếp tục trận đấu

Kai-kun đúng là một đối thủ đáng gờm mà, đến Alice-chan còn không ra tay mạnh thế này.

Hai thanh kiếm của chúng tôi chạm nhau, tiếng kim loại vang vọng khắp sân đấu.

Phía khán giả lặng thin, không hề có một tiếng động nào.

Chúng tôi chăm chú vào cử động của nhau. Trình độ kiếm thuật của Kai không phải hạng tầm thường, em ấy có thể sử dụng thành thục rất nhiều thế kiếm...nhưng không có nghĩa là tôi không thể làm được.

Tôi cũng đã tự tập luyện cùng các học viên năm trên và tự học thêm các chiêu thức mới. Ít nhất tôi phải giữ tí "nghề" chứ, giống như Alice-chan vậy.

Trận đấu cứ tiếp tục, không ai nhường ai, hai thanh kiếm cứ va chạm vào nhau liên tục.

Nhưng đòn ma pháp sơ cấp và trung cấp liên tục được tung ra đánh bay cả một phần đất.

Chúng tôi cứ né tránh và chiến đấu, trận chiến kéo dài và không có gì cản trở chúng tôi.

*Bùm* (Tác: bài học rút ra : không nên hy vọng gì cả vì ghét của nào trời trao của đấy)

Một tiếng động rung trời đất nổ ra, tôi và Kai-kun chú ý vào phần đất dưới chân.

Nó như phát nổ vậy nhưng may mắn là chúng tôi kịp thi triển [Khiên ma lực] và [Phòng vệ] nên có thể tránh bị thương từ vụ nổ ấy.

Trong khói bụi từ vụ nổ, tôi không thể nào thấy rõ được xung quanh, tôi bật [Dò tìm] lên để tìm Kai-kun.

Em ấy đang ở phía trước cách tôi chỉ 10m thôi, tôi nhanh chóng chạy về phía Kai-kun nhưng đột nhiên có một sự hiện diện bước vào vòng cảm ứng của tôi.

Trước mắt tôi là Kai và một người khác, người đó là...Nakos?

Sao hắn lại ở đây, đáng lí hắn phải nằm liệt giường do tác dụng của viên thuốc ấy chứ.

Hắn đang cố gắng nhét gì đó vào miệng Kai-kun. Sao Kai-kun lại mất phòng bị đến mức để hắn tiến gần tới mà không nhận ra chứ.

Không lẽ hắn có mang theo vật phẩm xóa bỏ hiện diện? Nhưng cái đó là thứ hiếm đến mức mà anh Nico từng nói là anh ấy chỉ tạo ra được 10 cái trong vòng 1 tháng. 

Hiếm cái nỗi gì khi đem so sánh với anh Nico, tôi lấy mốc trong sách vở mà so sánh.


Nhưng thứ hắn nhét vào miệng Kai-kun là gì.

"Kai-kun, em có sao không"-El

Tôi hỏi nhưng Kai-kun không trả lời. Em ấy sao vậy?

Em ấy có vẻ lờ đờ, tay đang cầm Kuro thì đột nhiên em ấy ném Kuro về phía tôi, tôi bắt được và quát.

"Kai-kun, em ném Kuro-san về phía chị làm gì"-El

Kai-kun vẫn không đáp, em ấy ngước mặt nhìn tôi, đôi mắt đục ngầu vô hồn của em ấy khiến tôi lạnh gáy. Nakos đưa cho Ka-kun một thanh kiếm kì lạ màu đen huyền không có họa tiết màu gì khác, Kai-kun đón lấy nó.

Chuyện gì đang xảy ra vậy.

"Kai đưa ả á nhân kia lại đây"-Nakos

Nakos ra lệnh cho Kai, nhưng Kai sẽ không nghe theo đâu...phải không?

Thế nhưng Kai-kun lại áp sát tôi và chém tôi một đường.

Tôi tránh được nhưng nó để lại một vết thương nhỏ trên tay tôi.

"[Trị liệu]"-El

Tôi dùng ma pháp để hồi phục nó nhưng vết thương không lành lại.

Thanh kiếm ấy rốt cuộc là thế nào vậy, tôi tưởng chỉ có Shiro và Kuro mới có khả năng ấy thôi mặc dù nó đã bị phong ấn lại.

Tôi chuẩn bị sẵn tư thế nếu có bị Kai-kun tấn công lần nữa thì tôi có thể đỡ được.

Xem ra Kai-kun đã mất kiểm soát hoặc bị Nakos điều khiển rồi.

 "El, Kai sao hai đứa chưa chạy đi"  


Rồi một giọng nói quen thuộc gọi tên bọn tôi...đó là anh Nico.

  "Anh Nico anh chạy đi, Kai mất kiểm soát rồi"-El  


Tôi cảnh báo cho anh Nico, anh ấy có thể rất mạnh nhưng anh ấy lại rất nhân từ với người quen, dù cho anh ấy luôn miệng nói chém nói giết nhưng anh ấy không bao giờ đả thương bọn tôi...chỉ có Rei-san mới làm điều đó.

"Mất kiểm soát nghĩa là sao?"

"Anh Nico cẩn thận"-El

Anh Nico hỏi lại tôi trong khi ngớ người ra một tí, nhân cơ hội đó Kai-kun tấn công anh Nico, tôi không kịp giúp anh ấy chỉ có thể cảnh báo một tiếng.

"Kai em sao vậy"

"Thằng ngu, tên á nhân kia nói là hắn mất kiểm soát rồi."-Nakos

Anh Nico vẫn chưa nắm bắt được tình hình hỏi Kai-kun, rồi Nakos đứng đằng xa nói bằng giọng đầy sự khinh bỉ.


  "Anh Nico, Nakos là người điều khiển Kai đó."-El  


Theo như những gì tôi phỏng đoán được thì Kai-kun chắc đã bị điều khiển.

Kai-kun tiếp tục tấn công anh Nico, tôi chạy tới đỡ đòn giúp anh ấy.

Anh Nico và Nakos nói gì đó mà tiếng kim loại va chạm đã làm cuộc hội thoại đó nhòe đi khiến tôi không nghe được.

Rồi anh Nico la lớn, tôi giờ mới nghe thấy anh ấy nói gì.

"El em đánh với Nakos đi, Kai để anh"

"Nhưng..."-El

"Anh nói là làm đi"

Anh Nico lần đầu tiên nặng giọng thế này với tôi.

Tôi không những không đau lòng mà tôi lại còn muốn thực hiện điều mà anh nói, bởi vì hành động của anh Nico lúc nào cũng có lí do.

Ngay cả câu nói đầy mâu thuẫn của anh ấy lúc nãy cũng có lí do riêng đó là anh ấy muốn tôi đề phòng trường hợp như thế này.

"Vâng"-El

Tôi đáp lại rồi đánh Kai-kun bay ra xa, xin lỗi em nhé Kai-kun, rồi tiến đến chỗ của Nakos.

Tôi đánh với Nakos và hắn ta không thể làm tôi yếu thế được.

Có lẽ do tác dụng của viên thuốc kia vẫn còn nên cử động của hắn rất dễ đọc vị được, tôi hoàn toàn áp đảo hắn.

Khi Nakos biết hắn sắp thua, hắn mở miệng nói.

"Kai giết tên á nhân trước mắt ngươi đi"-Nakos  


Hắn ra lệnh cho Kai-kun giết anh Nico.

Không đời nào Kai-kun lại giết anh Nico được...không đời nào...nhưng nỗi bất an của tôi cứ lớn dần rồi chiếm lấy hoàn toàn tâm trí tôi.

Tôi chạy thật nhanh về phía anh Nico, dùng tất cả những gì tôi có phóng ra trước mũi kiếm của Kai-kun.

Giờ đây, em ấy đã xuất chiêu và mũi kiếm chỉ cách ngực tôi chỉ vài cm...rồi một bàn tay đẩy tôi ra.

Anh Nico đẩy tôi ra...sao anh không để em đỡ...em không muốn nhìn thấy hai người chém giết lẫn nhau, tôi thà chết còn hơn...nhưng...nhưng Kai-kun đã đâm anh Nico.

Tôi hoảng loạn, đầu óc tôi trống rỗng, tim tôi đập loạn nhịp.

Tay...tay tôi dính đầy máu của anh Nico...máu từ vết thương ở bụng.

"Anh...anh Nico, a...anh có sao không? Em...em đã làm gì thế này, đáng lẽ anh không phải là người đỡ nó...em...em...híc...híc...làm ơn đừng chết"-El  


Tôi khóc nức nở...tôi nghĩ anh sẽ chết.

"Ngoan nào, anh phước lớn mạng lớn lắm"  


Anh Nico xoa đầu tôi, khiến tôi bình tĩnh lại một chút.

Tôi đỡ lấy anh Nico, vết thương nhìn nghiêm trọng lắm, nó không đâm thủng bụng anh nhưng máu không ngừng chảy ra, dù tôi đã thi triển đủ thứ phép nhưng vết thương không khép lại.

"Em...em...Nico-nii"-Kai

*kẻng*

Kai-kun nói lắp bắp rồi thả thanh kiếm trên tay xuống.  



Có vẻ như em ấy đã lấy lại được lí trí của mình.

"Nico-nii...em đã...đã làm gì thế này"-Kai

"Làm gì mà dữ vậy, em là con trai đó em có phải con gái đâukhóc làm gì cho xấu"

"Nhưng em đã..."-Kai

"Em không có lỗi đâu, là do em bị kiểm soát thôi. Nghe này, trong hai em không ai có lỗi đâu nên đừng hối hận hay giận gì nhau nhé. Anh ổn mà"

"Nhưng vết thương..."-El

Phải, vết thương của anh ấy rất nghiêm trọng, dù không dính phải yếu huyệt nhưng máu không ngừng chảy, nó có thể khiến cho anh Nico chết vì mất nhiều máu.

"Nó sẽ hồi phục ngay thôi, đừng lo nữa. Anh giao việc cho hai đứa này, bắt sống Nakos rồi đưa đến cho Bahamuth nhé. Anh giờ có việc"

Anh Nico cười trong khi mặt xuống sắc.

Tôi và Kai-kun cố gắng lắm mới nói được một chữ mà không nhìn đến vết thương của anh.

"...Vâng"-hai nhóc

Nói rồi anh Nico bay đi đâu mất không để cho chúng tôi thấy anh nữa.

Tôi có cảm giác nếu tôi thấy anh ấy thêm một giây nào nữa sẽ không kìm lòng được mà bắt anh Nico đến chỗ Alice-chan để cô ấy và tôi trị thương đến khi nào vết thương lành.

Tôi biết anh Nico nói là nó sẽ lành nhưng chắc chắn nó sẽ không lành mà càng trở nặng hơn.

Chỉ một vết thương nhỏ từ thanh kiếm đó đã làm tôi đau gấp 2 lần khi nhận một vết thương sâu và nặng.

Nhưng tôi giờ chỉ biết nghe theo lời của anh Nico và gạt bỏ mọi lo lắng để chú tâm vào việc bắt Nakos.

Kai-kun chắc chắn đang rất ân hận vì đã đâm anh Nico một kiếm, tôi nghĩ việc lập công này sẽ giúp Kai-kun bớt phần lo sợ anh Nico sẽ ghét em ấy.

Tôi quay sang tên Nakos, hắn biến mất dạng, tôi bật [Dò tìm] lên thì tôi cảm nhận được thêm một sự hiện diện trên sân.

Tôi thủ thế nếu đó là kẻ thù tôi sẽ tấn công ngay lập tức.

Cái bóng đó tiến dần đến chỗ chúng tôi...đó là Alice-chan.

Cô ấy làm gì ở đây vậy.

"Alice-chan sao cậu lại ở đây"-El

"Tớ lo cho hai cậu"-Alice

"Nhưng nguy hiểm lắm, cậu có thấy Nakos đâu không"-El

"Hắn ở sau lưng tớ nè"-Alice

Alice ném Nakos về phía trước...cô ấy thật đáng sợ mà.

"Các ngươi thả ta ra"-Nakos

"Không đâu, bọn ta còn việc muốn hỏi"-El

Sau đó bọn tôi tra hỏi hắn, hắn nói cái gì cũng không biết và có người sai bảo hắn làm việc này.

Vì hắn đã hết chỗ dụng nên tôi đánh hắn bất tỉnh rồi kể lại toàn bộ sự việc cho Alice-chan.

Alice-chan nghe xong rồi an ủi Kai-kun cho em ấy bớt ân hận.

Dù sao thì Kai-kun cũng đâu có cố ý đâm anh Nico đâu mà do bị Nakos kiểm soát.

Mọi chuyện giờ không đơn giản nữa đâu.