Cuộc Sống “Trà Xanh” Của Thái Tử Điện Hạ

Chương 64




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



*Chương có nội dung hình ảnh

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter





*********************************





“Cô đi theo ta đi.” Tần Tư Hiệt ngang nhiên nắm tay Thẩm Hi Hòa đi đến cổng chính Định vương phủ.





Phân nửa bàn tay nàng ta bị ố3ng tay áo rộng che khuất, Thẩm Hi Hòa chỉ thấy được mấy đầu ngón tay tương đối thô và mạnh mẽ so với bàn tay người phụ nữ bình thường.1ta





Không ngờ nữ lang này lại tránh được, cốc trà rơi xuống sàn nhà vỡ toang, một mảnh sứ vỡ văng về phía Thẩm Hi Hòa.Hiện giờ, nữ quyến Diệp gia đang thay mặt Diệp Vãn Đường đứng đón khách phía sau bức tường đắp phù điêu, đưa khách khứa đi đến nhà thủy tạ bên hồ sen, nơi thết tiệc. Đây là nơi có cảnh sắc đẹp nhất trong Định vương phủ, hành lang khúc khuỷu quanh co dẫn đến hai tòa thủy tạ được xây trên mặt nước lăn tăn sóng biếc, ở giữa là một cây cầu hình vòm, có thể dễ dàng qua lại.





Thủy tạ rất rộng, mỗi tòa có thể bày mười ăn kỷ, chính giữa thủy tạ có một bệ đá kéo dài, trên bệ đá có nhạc công đánh đàn, có vũ công nhảy múa.Thẩm Hi Hòa cho rằng nàng ta nói thật, bèn lờ đi không chào hỏi.







Thấy vậy, Lý Yến Yến nhíu mày nhìn nàng, nhưng cũng chỉ liếc mắt rồi thôi.“Mời quận chúa ngồi.” Diệp Vãn Đường sắp xếp cho Thẩm Hi Hòa ngồi vào chỗ gần mình nhất.





Ngồi đối diện Thẩm Hi Hòa là một phụ nhân trẻ tuổi, nhan sắc lộng lẫy, dáng vẻ biếng nhác, là vương phi của Tam hoàng tử Đại vương Tiêu Trường Thiến. Nàng ta mặc trang phục người Hồ màu đỏ rực, đang hờ hững săm soi móng tay nhuộm đỏ của mình, làm như ở đây chỉ có mình nàng ta vậy.“Hi Hòa tỷ tỷ!”





Tiết Cẩn Kiều đang ngồi cùng nhóm nữ quyền trong nhà thủy tạ, nhác thấy Thẩm Hi Hòa vừa bước tới, nàng ta lập tức chạy về phía Thẩm Hi Hòa.Thẩm Hi Hòa không thích động chạm với người khác, toan rụt tay về thì Tần Tư Hiệt đã buông tay nàng ra ngay: “Cô có thân phận9 cao quý, khó tránh khỏi những kẻ thấy người sang bắt quàng làm họ, cần cảnh giác, hiểu rõ lòng người.”





Người ta thường nói ng3ự sử khó tính, thật ra Tần gia mới là những người ăn nói gay gắt nhất trong Kinh. Chắc là Tần Tư Hiệt ngứa mắt với màn kịch của Dư Tan8g Ninh, lại không biết Thẩm Hi Hòa là người thế nào, sợ nàng bị người ta lợi dụng nên mới tốt bụng nhắc nhở. “Tần nữ lang lo lắng rồi.” Thẩm Hi Hòa tỏ vẻ xa cách.“Quận chúa, ta cũng từng đi qua Tây Bắc..” Diệp Vấn Đường sợ Thẩm Hi Hòa xấu hổ bèn chủ động gọi chuyện. Phu thê Định vương lâu nay thường du ngoạn bốn phương, tất nhiên đã từng đi qua Tây Bắc, cả hai đều tán thưởng trị an và dân phong nơi đây.





Hai người đang nói chuyện thì một nữ lang xinh đẹp chợt đi đến, nàng ta làm lễ với Diệp Vãn Đường trước, sau đó quay sang làm lễ với Lý Yến Yến, bất thình lình Lý Yến Yến ném cốc trà trước mặt về phía nàngCác hoàng tử còn lại, bao gồm cả Thái tử, đều chưa thành thân, vương phủ và Đông cung không có nữ quyền có thân phận chính thức.





“Đây là Tam tẩu, Đại vương phi.” Diệp Vãn Đường giới thiệu.Biến cố nảy sinh quá đột ngột, Bích Ngọc không kịp đẩy Thẩm Hi Hòa ra, ngay khi mảnh sử sắp đấm vào mặt Thẩm Hi Hòa, một thứ gì đó chợt phóng vút tới, đánh văng mảnh sứ đi khi nó chỉ còn cách mặt Thẩm Hi Hòa chừng nửa tấc.






Diệp Vãn Đường và Lý Yến Yến cùng thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới nhận ra vật được phóng tới là một chiếc đũa, mọi người nhìn quanh, thấy án kỷ trước mặt Tần Tư Hiệt bị thiếu mất một chiếc đũa, ai nấy đều trố mắt.“Không cần chào ta làm gì, ta không phải quý nữ của thiên triều các ngươi.” Lý Yến Yến lên tiếng trước, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào móng tay.





Đại vương phi họ Lý, tên Yến Yến, tính tình nóng nảy, dễ mất khống chế, nhưng lần nào Đại vương cũng che chở nàng ta, nàng ta có làm gì thì Đại vương cũng sẽ giải quyết hậu quả thay.“Biết rồi ạ, Tần tỷ… Tần nữ lang.” Bị phê bình, Tiết Cần Kiêu ngoan ngoãn cúi đầu.





Thẩm Hi Hòa không có hứng thú xem kịch, cứ thể đi lướt qua hai người họ, nhanh chân rảo bước.Kể ra hành lang khá rộng, hoàn toàn đủ cho ba người đi song song, Tần Tư Hiệt đi đằng trước Thẩm Hi Hòa, thấy Tiết Cần Kiều chạy tới, nàng ta bèn tránh sang bên.





Không biết sao Tiết Cẩn Kiều lại trượt chân ngã nhào tới trước, được tỳ nữ đi sau lưng Tần Tư Hiệt tóm lấy cánh tay, kéo nàng ta dậy, nhờ vậy nên mới không cầm đầu xuống đất.Thấy vậy, Tiết Cẩn Kiều nghịch ngợm thè lưỡi rồi xách váy đuổi theo Thẩm Hi Hòa, triệt để tỏ vẻ “Ta nghe thì nghe thế thôi chứ không thay đổi gì đâu.” “Định vương phi.” Thẩm Hi Hòa bước vào trong thủy tạ, làm lễ với Định vương phi.





Định vương phi năm nay vừa tròn hai mươi lăm, mặc một bộ váy thắt ngang ngực màu tím hoa cà, khoác áo choàng tay rộng màu đỏ hải đường, trâm cài tóc gắn một đóa hoa hải đường bằng lụa màu sắc rực rỡ, trông cực kỳ xinh đẹp. “Quận chúa mau đứng dậy, chớ nên đa lễ.” Diệp Vãn Đường tự mình để nàng dậy, “Ta mới về nhà được vài hôm thôi, vẫn chưa được gặp quận chúa, nay mới thấy quận chúa thật là mỹ lệ.”Nàng sẽ không kết bạn với Dư Tang Ninh, cũng không thân thiết với Tần Tư Hiệt.





Dường như Tần Tư Hiệt cảm nhận được sự lạnh nhạt của Thẩm Hi Hòa nên chỉ nhìn nàng một cái rồi khẽ gật đầu, sau đó đi trước.Hoàng trưởng tử chết yểu, còn Nhị hoàng tử Chiêu vương Tiêu Trường Mân thì sau khi nguyên phối qua đời chỉ có một trắc phi, vẫn chưa tục huyền. Tam hoàng tử Đại vương Tiêu Trường Thiên và Tứ hoàng tử Định vương Tiêu Trường Thái chỉ có một chính phi, đến thị thiếp cũng không có chứ đừng nói là trắc phi.






Chính thể của Ngũ hoàng tử Tín vương Tiêu Trường Khanh vừa qua đời cách đây không lâu, trong phủ chỉ có hai thị thiếp.“Cảm ơn Tần tỷ tỷ.” Sau khi được đỡ dậy, Tiết Cẩn Kiều vội làm lễ cảm ơn Tần Tư Hiệt.





“Ta không quen cô, đừng gọi tỷ tỷ.” Tần Tư Hiệt lạnh lùng lườm Tiết Cần Kiều, “Nữ lang thế gia đi, đứng, ngồi phải đúng lễ nghĩa.”Đại vương phi là mệnh phụ có thân phận cao quý nhất, nàng ta là công chúa Tây Lương.





Sau khi Tây Lương sụp đổ, Hữu Ninh để để Đại vương lập nàng ta làm vương phi nhắm trấn an bách tính Tây Lương cũng như nhanh chóng nắm quyền cai quản Tây Lương. So với bao đời đế vương, hậu cung của Hữu Ninh để không thể xem là nhiều, cũng không hề ít, nhưng hậu trạch của các hoàng tử của ông ta lại rất thanh tịnh.Diệp Vãn Đường cất lời ngợi khen, lòng thầm giật mình, vừa rồi khi thấy Thẩm Hi Hòa đi tới đây, dáng vẻ thướt tha và thần sắc lạnh lùng quý phái của nàng làm Diệp Vãn Đường có cảm giác như thể gặp lại cố nhân.





Khi Thẩm Hi Hòa đến gần, nàng ta mới hoàn hồn, hai người họ không giống nhau, “Vương phi quá khen rồi.” Thẩm Hi Hòa điềm đạm đáp.Chưa ai nghe nói Tần gia nữ lang biết võ bao giờ. Tần Tư Hiệt hoàn toàn làm ngơ trước những ánh mắt đang nhìn mình chòng chọc, tiếp tục ngồi ngay ngắn tại chỗ, chẳng hề chớp mắt lấy một lần. Vụ nhốn nháo ở đây khiến đằng kia chú ý, Đại vương và Định vượng cùng đi đến, Định vương nhìn lướt qua rồi nói: “Thị tỳ của Tần nữ lang thật nhanh nhẹn, tiểu vương xin cảm ơn.”





Xem ảnh 1