Cuộc Sống “Trà Xanh” Của Thái Tử Điện Hạ

Chương 87




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



*Chương có nội dung hình ảnh

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter





*********************************





nh cáo Thẩm Vân An xong, Tiết Cần Kiều hơi cúi đầu, trông như vừa được xả giận, dẫn Điểm Điểm đuổi theo Thẩm Hi Hòa.





Lên xe ngựa r3ồi, Thẩm Hi Hòa không bảo hạ rèm xe xuống mà ngồi trên xe đợi Tiết Cẩn Kiều.





Tiết Cẩn Kiều chậm chạp lên xe, sau đó Thẩm Vân An cũn1g lên.Vốn tưởng rằng Diệp Vãn Đường không gửi thiệp mời nàng ta, nhưng thân là quý nữ trong Kinh, dù không được mời đi nữa thì thiếu gì cách đến dự, chẳng hạn như Dư Tang Ninh là thứ nữ mà vẫn đi theo đích tỷ dự tiệc đó thôi? Hôm nay, thấy cách Tiết Cẩn Kiều đối phó Viên nữ lang, nàng có cảm giác kết cục của Hồ Oanh Nhiễu e là không tốt. Quả nhiên, về đến quận chúa phủ chưa được bao lâu đã có tin tức của Mạc Viễn, nói rằng sau khi từ Phù Dung viên quay về nhà, Hồ Oanh Nhiều thường rơi xuống nước, giờ thấy hồ nước hoặc bờ sông là không dám lại gần. Thẩm Hi Hòa đỡ trán, không cần đoán cũng biết là ai giở trò quỷ: “Rốt cuộc vì sao Tiết gia lại dung túng Tiết Thất Nương đến thế cơ chứ?”





Thường thì người có hộ vệ riêng như nàng mới có thể làm những chuyện thể này. Nàng được Hữu Ninh Để cho phép có hộ vệ riêng, những đại thần trong triều thì không, hàng năm còn phải báo cáo số lượng hộ vệ trong nhà, âm thầm nuôi hộ vệ riêng rất tốn kém, không thể nào để nữ lang sử dụng.





“Nô tỳ có biết đôi chút đấy ạ.” Bà tám Tử Ngọc nhỏ giọng lên tiếng.“Bọn họ ấy à?” Tiết Cẩn Kiều đột nhiên mỉm cười, một nụ cười khiến người ta lạnh gáy, có điều chỉ là thoáng qua, “Hi Hòa tỷ tỷ yên tâm đi, ta có làm gì thì bọn họ cũng không trách, cũng không giận cá chém thớt.”





Thôi, Tiết Cẩn Kiều đã nói vậy thì nàng cũng không quan tâm làm gì, thật ra nếu không phải nguyên nhân Tiết Cần Kiều gây sự với Viên thị bắt nguồn từ bọn họ, Thẩm Hi Hòa cũng chẳng muốn hỏi đến.







“Sau này không được nhúng tay vào chuyện của ta nữa.” Thẩm Hi Hòa dặn dò.“Sao muội lại làm vậy?” Thẩm Hi Hòa bình tĩnh hỏi.





Tiết Cẩn Kiều nhìn xuống giày, hai tay đặt trên đầu gối, mấy đầu 9ngón tay xoắn vào nhau: “Nàng ta không cần mặt mũi, ta bèn giúp nàng ta hoàn thành ước nguyện thôi mà.”





Nói rồi, nàng ta còn trừng 3mắt với Thẩm Vần An. Thẩm Vân An rõ ràng chẳng làm gì nên tội, không hiểu sao lại thấy mất tự nhiên khi bị người ta trừng: “…”Trước kia, khi không có Thẩm Vân An, chuyện gì bọn họ cũng dám nói với Thẩm Hi Hòa, nhưng nay hắn đã lên Kinh, bọn họ đâm ra câu nệ.





Thế tử chỉ chất phác trước mặt quận chúa mà thôi, sau lưng nàng lại đáng sợ vô cùng, bọn họ nào dám lỗ mãng?





“Em lại nghe ngóng được chuyện gì bí mật à?” Thẩm Hi Hòa nhìn Tử Ngọc.Tiết Cẩn Niều hơn ha hớn hở, còn nhoẻn cười tỏ vẻ muốn được khen, nhưng thấy ánh mắt lạnh bằng của Thẩm Hi Hòa đình ấm ức nhẫn nhịn.





“Cho dù bọn họ không tìm được chứng cứ cũng sẽ biết chuyện này do muội gây ra, dẫu không thể quang minh chính đại tìm Tiết gia đòi lại công bằng nhưng chắc chắn sẽ ngấm ngầm gây sự.” “Thì đã sao?” Tiết Cẩn Kiều hoàn toàn không để bụng, “Phụ thân ta là Lại bộ thượng thư đứng đầu Lục bộ, thúc tổ phụ là Trung thư lệnh, một trong ba tể tướng, Tiết gia tuy không có tước vị nhưng các nhà công hầu cũng phải nhún nhường mấy phần, nàng ta là cái thá gì? Viên gia là cái thá gì?”





Sau khi Cổ gia sụp đổ, chức Thượng thư lệnh đứng đầu ba tể tướng do Thổi gia nắm giữ, Trung thu lệnh là Tiết gia đảm nhiệm, nguyên Xu mật sứ Vương Chính trở thành Thị trung, thế hệ này của Tiết gia không ngừng xuất hiện nhân tài, tính từ năm Hữu Ninh thứ mười ba đến nay, đã sáu năm liên có người đỗ tiến sĩ.“M8uội làm vậy có nghĩ đến hậu quả không?” Thẩm Hi Hòa nghiêm túc hỏi. “Không có bằng chứng, chẳng lẽ nàng ta dám làm lớn chuyện?” Tiết Cẩn Kiều hơi đắc ý.





Nàng ta đã cho người và va phải Viên nữ lang rồi đánh tráo túi thơm, người này là hộ vệ của nàng ta, nàng ta còn bảo hẳn vẽ thêm hai cái nốt ruồi thật bắt mắt, dù Viên nữ lang cẩn thận ngẫm lại thấy không ổn thì cũng tìm không thấy đâu.






Nàng ta thật giỏi quá đi mà!“Tám năm trước, Tiết Thất Nương bê bết máu lết về Tiết gia, có người ở ngoại ô nói là thấy nàng ta từ trong một ngôi mộ bị sét đánh bò ra, trông cực kỳ đáng sợ, đám đông đi theo năng nghe vậy thì không dám tới gần.” Tử Ngọc úp úp mở mở “Từ đó về sau, Tiết gia rất cưng chiều Tiết Thất Nương.”





Thẩm Hi Hòa chau mày, hình như nàng có nghe nói chuyện này, có điều không để ý mấy.





“Mạc Diêu, đi hỏi thăm thử xem.” Thẩm Vân An phân phó tâm phúc.“Vâng.” Tiết Cần Kiều hờ hững đáp.





Thẩm Hi Hòa không biết liệu có phải nàng ta nói cho có hay không, nhưng cũng chẳng buồn để ý đến nữa, sau khi đưa nàng ta đến cổng Tiết gia liền đi ngay.





“Bích Ngọc, em bảo Mạc Viễn hỏi thăm xem Hồ nữ lang sao rồi?” Thẩm Hi Hòa sực nhớ trong buổi tiệc sinh nhật của Định vương phi dạo nọ, mình không thấy Hồ Oanh Nhiễu đầu.Mạc Diêu và Mạc Viễn là hai huynh đệ song sinh, mẫu thân mất sớm, bảy tuổi thì phụ thân tục huyền, về sau ở lại vương phủ, lớn lên cùng Thẩm Vân An, đến khi Thẩm Hi Hòa vào Kinh thì Mạc Viễn mới được phân cho Thẩm Hi Hòa.





“A huynh.” Thẩm Hi Hòa nhìn Thẩm Vân An đầy dò xét, xưa nay hắn không bao giờ để tâm đến người không liên quan.





“Huynh chỉ thấy Tiết Thất Nương là một nữ lang thú vị, thế thôi.” Thẩm Vân An cứ ngỡ nữ lang trong Kinh toàn những người mong manh yếu đuối.Tiết Thất Nương đứng thứ bảy, là một trong hai đích nữ của Tiết gia, lại là đích nữ duy nhất chưa xuất giá, thân phận của nàng đủ để trở thành hoàng tử phi.





Sở dĩ Hồ Oanh Nhiễu dám khi dễ nàng lúc ở Phù Dung viên là do cô của Hồ Oanh Nhiễu là quận vương phi.






“Người nhà thì sao? Muội tùy hứng thế kia thì biết ăn nói với người nhà thế nào?” Thẩm Hi Hòa hơi đau đầu, trước kia nàng chưa từng tiếp xúc với Tiết Cẩn Kiều nên cũng không biết tính tình nàng ta thế nào, giờ thấy nàng ta ương bướng, ngang ngược thế này, chỉ e lúc ở nhà cũng ngang như cua.Hắn không thích nữ lang nhu nhược, đương nhiên Thẩm Hi Hòa là ngoại lệ, muội muội hẳn vốn dĩ rất ngầu, chẳng qua là do bẩm sinh sức khỏe không tốt, chứ không thì sao đến nỗi này?





Hắn không ưa nữ lang yếu đuối, Tiết Thất Nương dám nuôi báo, chứng tỏ là người mạnh mẽ. Hai người họ chỉ gặp nhau hai lần, Thẩm Hi Hòa không thấy được sự mập mờ nào từ chỗ Thẩm Vân An nên cũng không nhiều lời.





Hai huynh muội đang đợi tin tức về Tiết Cần Kiều, ngoài kia tin Thẩm Hi Hòa điều chế Phật hương để chùa Tưởng Quốc đúc tượng Phật đã truyền khắp Kinh thành, đương nhiên Đông cùng cũng biết tin.





Tiêu Hoa Ung đang chậm rãi ăn bánh hấp thì nghe Thiên Viên bẩm bảo, hẳn bèn hỏi: “Theo lời người nói, vậy là UU gặp phải lão Ngũ à?”





“Đúng là có gặp.” Thiên Viên chỉ có thể đoán, “Có điều quận chúa vừa đến chùa Tướng Quốc chưa được bao lâu thì Tín vương điện hạ đã đi rồi.”





Tiêu Hoa Ung ăn hết miếng bánh hấp cuối cùng, vừa nhã nhặn nhai bánh vừa ngẫm nghĩ, ăn xong nhấp ngụm trà rồi mới nói: “Cô luôn có cảm giác lão Ngũ là người đáng nghi nhất trong chuyện bản đồ bổ phòng An Tây bị mất.”





Xem ảnh 1