Cuộc Sống Tu Tiên Của Nữ Phụ

Chương 3: Xuyên qua




_Công chúa ! Cẩn thận!



_Thiên Nguyệt .......!



Tiếng ai đang la thất thanh vậy , ồn chết đi được . Không cho người khác nghĩ ngơi gì hết . Cô cố gắng mở mắt ra để mắng người thì đập vào mắt là một khung cảnh xa lạ . Cảnh đồng cỏ xanh biếc chạy dài đến tận trời , xung quanh hoa cỏ đua nhau khoe sắc ,một bức tranh vô cùng đẹp . Đây là đâu . Đang ngẩn ngơ trước thiên nhiên thì có tiếng la vang lên:



_Thiên Nguyệt muội mau nhảy xuống ngựa đi . Để huynh đỡ muội . Nhanh lên .....!




Cô hoàn hồn và nhìn lại mình thì thấy thân mình nhỏ xíu đang ngồi trên một con ngựa . Con ngựa đang chạy với một tốc độ rất nhanh . Người kêu cô là một chàng trai khoảng 12 tuổi , khuôn mặt bầu bĩnh , ánh mắt đào hoa , ở chỗ mắt có một nút ruồi son vô cùng đẹp , một vẻ đẹp phi giới tính . Nhưng giờ đây chàng trai đang thể hiện sự lo lắng . Hí ....hí .....hí.... tiếng ngựa vang lên khắp trời , con ngựa bắt đầu trở nên điên cuồng . Nó đá văng chàng trai đi xa , cô nhìn mà đau lòng , hơi đau à nha . Vì mải mê nhìn theo mà cô không biết mình đã bị con ngựa đưa đi đâu . Lúc nhìn lại thì cảnh sắc đã thay đổi , cây cối um tùm , xum xuê , tiếng dã thú kêu gào , một khung cảnh vô cùng đáng sợ . Con ngựa vẫn cố chạy , nó băng qua khu rừng, vì để mình khỏi bị ngã nên cô cố gắng cầm chắc dây cương . Nhưng thân thể khá nhỏ nên việc cầm dây cương diễn ra vô cùng khó khăn , gió gào thét , cành cây đâm vào tay vào mặt . Đến lúc cô tưởng mình không chống đỡ nổi nữa thì con ngựa ngừng lại , thì ra nó khát nước . Thấy nó đang uống nước cô liền tranh thủ nhảy xuống đất nhưng xui thay cô tiếp đất bằng cả người luôn . Đau quá đi ! Con ngựa đáng ghét ! Cô tức giận đá vào chân con ngựa, con ngựa không sao nhưng chân cô hơi bị đau .



Con ngựa nhìn cô với ánh mắt khinh thường.




Cô lẩm bẩm : Thiệt là hại người ta không được còn hại mình nữa . Nhưng này là ngựa chứ không phải người nữa chứ . Thôi khát nước quá .




Cô đi đến bờ suối gần đó , rồi đưa tay lên uống một ngụm nước mát. Bấy giờ cô nhìn vào suối thì thấy một bé gái rất là dễ thương , khuôn mặt xinh xắn với hai má hồng hồng , đôi môi chúm chím như trái sơ ri đỏ mọng , ánh mắt rất đẹp , như chứa ngàn vì sao . Cô chưa bao giờ thấy một bé gái nào đẹp như vậy . Nhưng bây giờ là không phải lúc mê sắc đẹp , tại sao mình lại ở đây , trong thân xác một đứa bé nữa chứ . Cô ngồi chống cằm và suy nghĩ nhìn vô cùng dễ thương . Suy nghĩ một hồi vẫn không ra .



Thiên Nguyệt : haizzz, thôi lỡ xuyên không rồi thì chấp nhận . Lo nghĩ chi nhiều mau già , ảnh hưởng đến sắc đẹp .



Nói vậy thôi chứ trong lòng cô buồn lắm . Mỗi lần buồn là cô sẽ nằm ở đâu đó và nhìn trời , thả hồn theo gió , theo mây . Ở đây chỉ có cỏ xanh, thôi thì nằm đại xuống .