Bà và Mộ Bác Minh chỉ đi mấy ngày về 2 đứa con trai đều thành thương binh rồi?
“Mấy ngày trước lúc ra ngoài gặp cướp. Đánh với tụi nó một trận sau đó thành như vậy.” Mộ Nguyệt Sâm giải thích rất đơn giản.
Mộ Nguyệt Bạch hiếm khi không phản bác, ngược lại thuận theo lời anh nói tiếp.
“Uh, Nguyệt Sâm võ công cao hơn tí, cho nên bị thương ít hơn con.” Anh thêm một câu khiến Tân Viên Thường nhíu mày.
“Mấy đứa ra ngoài không mang vệ sĩ sao?” Đường đường là 2 vị thiếu gia Mộ gia, ra ngoài bị cướp. Nói ra ngoài người ta sẽ nghĩ Mộ gia đến vệ sĩ cũng không bố trí.
“Ai biết chứ, nói không chừng Nguyệt Sâm cảm thấy võ công mình cao nên không mang theo.” Mộ Nguyệt Bạch đắc ý nói, khiến Mộ Bác Minh trách cứ nhìn Mộ Nguyệt Sâm.
“Nguyệt Sâm, sau này nhớ mang vệ sĩ. Tuy 2 đứa có thể tự bảo vệ bản thân nhưng vì an toàn vẫn nên mang theo vệ sĩ, biết không?”
Mộ Nguyệt Sâm nhìn nụ cười trên miệng Mộ Nguyệt Bạch, tức đến nắm chặt tay.
Đáng chết.
Hạ Băng Khuynh cũng không ngốc, nhìn ra cuộc giao chiến giữa Mộ Nguyệt Sâm và Mộ Nguyệt Bạch. Nhìn bộ dạng nhẫn nhịn của Mộ Nguyệt Sâm, cô lại bất giác ghét Mộ Nguyệt Bạch ở bên cạnh thêm một tí.
“Biết rồi” Mộ Nguyệt Sâm cắn răng, trả lời Mộ Bác Minh.
“Băng Khuynh, vết thương tốt hơn tí chưa?” Mộ Bác Minh quay qua hỏi Hạ Băng Khuynh.
Cô ngây người tí, liền đáp: “Tốt nhiều rồi, đã có thể làm những hoạt động đơn giản.”
Nghe câu trả lời của cô, sắc mặt Mộ Bác minh tốt hơn tí.
Nhưng vừa rời mấy ngày mà ai cũng trở thành như vậy? Hai anh em còn hiểu được, dù sao quan hệ của tụi nó không tốt. Nhưng Hạ Băng Khuynh là sao? Cô luôn ngoan ngoãn nghe lời sao lại bị thương rồi?
“Băng Khuynh, sao con lại bị thương?” Trước đó Mộ Cẩm Đình và Hạ Vân Khuynh giải thích cho ông nửa ngày, ông vẫn quyết định nghe Hạ Băng Khuynh tự nói.
Hạ Băng Khuynh nhìn Hạ Vân Khuynh đối diện, có chút không biết làm sao.
Cô không biết Hạ Vân Khuynh nói với Mộ Bác Minh thế nào. Nếu 2 người nói không giống, ông nhất định có suy nghĩ không tốt đối với Hạ Vân Khuynh.
Hạ Vân Khuynh và Mộ Cẩm Đình nhận thức được điều này, đều có chút gấp.
Ai biết được Mộ Bác Minh lại đích thân hỏi Hạ Băng Khuynh trong tình huống này?
Tuy nguyên nhân bị thương là chuyện nhỏ nhưng con dâu Hạ Vân Khuynh gạt Mộ Bác Minh, chuyện này lại là chuyện lớn.
Hạ Băng Khuynh nhất thời có chút khó xử.
Hạ Vân Khuynh sợ cô nói sai lời nên lần nữa giải thích: “Ba, trước đó con giải thích qua, Băng Khuynh vì bị trượt té trong phòng cho nên bị thương. Sao không tin con như vậy?”
Hạ Vân Khuynh nháy mắt, Hạ Băng Khuynh liền đáp theo: “Đúng vậy, con vì lúc tắm không cẩn thận trượt té, nên bị thương ở eo.”
Cái cớ nhảm nhí này phần lớn đều biết là giả, đừng nói người tinh tường trên thương trường như Mộ Bác Minh.
Nhưng ông không hỏi tiếp.
Thực ra ông hỏi cái này chỉ vì nghĩ thân là trưởng bối, biểu đạt chút quan tâm với cô gái con trai mình thích thôi. Ai biết lại thành như vậy.
Nhưng, nguyên nhân Hạ Băng Khuynh bị té là bí mật gì không thể nói sao? Tại sao 2 chị em đều muốn coi như không xảy ra gì?
Hạ Băng Khuynh thở một hơi.
Vẫn may, nếu Mộ Bác Minh biết cô té vì Mộ Nguyệt Sâm, không biết sẽ làm ra chuyện gì.
Nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện.