Hôm sau vừa mở mắt dậy, cô suýt ngã lăn xuống giường vì nhận ra đang nằm trong lồng ngực anh. Anh lẻn vào lúc nào mà cô không biết gì vậy? Nhưng cái cảm giác được nhìn thấy người mình yêu ở bên cạnh mình mỗi sáng thế này cũng hạnh phúc đó chứ. Cô rón rén xuống giường để chuẩn bị bữa sáng thì bị anh kéo tay lại
\- Ơ, anh dậy rồi à?
\- Em định đi đâu đấy?
Lần đâu tiên cô được nghe thấy giọng ngái ngủ của anh, sao nó đáng yêu thế nhỉ?
\- Em đi nấu bữa sáng, anh cứ ngủ thêm chút nữa đi ha
Anh đặt một nụ hôn lên môi cô rồi bắt đầu dần vào giấc ngủ, cô thì ngồi ngơ ra đấy rồi đưa tay lên sờ môi cười ngây ngốc
......
Sáng nay cô phải đến công ty, Tần Minh Hy chả biết có chuyện gì mà gọi cô loạn cả lên
\- Chị Hy, em đến rồi
\- Hạ Linh, em mau ngồi xuống đây, có chuyện này chị muốn thông báo với em
Cô vừa ngồi xuống ghế thì Tần Minh Hy đã nói ầm lên
\- Hạ Linh, em sẽ thay thế Hàm Tử Du diễn vai chính của bộ phim này, chị vừa nhận được tin xong
Cô suýt vì sốc mà hét ầm lên, may là chị Hy ngăn cô lại kêu cô bình tĩnh
\- Thật...thật sao chị? Trời ạ là vai chính đấy, chị véo em một cái cho em biết đây không phải là mơ đi
Tần Minh Hy bật cười, đánh cô một cái
\- Con bé này, đây là cơ hội ngàn năm có một, em nhất định phải hoàn thành vai diễn này một cách trọn vẹn nhất, giờ không ai có thể cản bước em được nữa
\- Em biết rồi chị, em nhất định sẽ làm được,
chị cứ tin em
\- Về nhà chuẩn bị đi, chiều nay quay phim luôn rồi
......
Cô không đợi được mà liền đến công ty anh, khẩu trang kính che đậy các kiểu rồi mới mạnh dạn lên phòng làm việc của anh, suốt dọc đường mọi người nhìn cô cứ như sinh vật lạ khiến cô hơi mất tự nhiên, đến lúc cô vào phòng rồi thì tiếng mọi người bàn tán xôn xao hẳn lên
" Trời ạ, cô gái kia vừa bước vào phòng giám đốc mà không gõ cửa luôn "
" Rốt cuộc đấy là ai mà lại gan lớn như vậy "
...
Cô vào hẳn trong phòng rồi mà anh cũng không thèm ngẩng đầu lên, chỉ nói
\- Trợ lý Lý, lần sau đi vào thì gõ cửa, tôi đã nói bao lần rồi?
Anh bận đến mức không thèm ngẩng mặt lên nhìn xem ai vào cơ à?
\- Dạ, giám đốc! Em xin lỗi vì không gõ cửa