"Chuyện ban nãy, em......"
Cô gái nhỏ ở đầu bên kia lên tiếng, nhưng nói được vài chữ thì như bị kẹt lại, điện thoại lại rơi vào một hồi dài im lặng.
Phượng Quan Hà nhìn xuống đất, đến khi chắc chắn cô thật sự không nói được, anh mới lên tiếng: "Anh xin lỗi!"
"A......" Tần Nguyệt Oánh sửng sốt.
"Anh không nên......" Phượng Quan Hà ngập ngừng, tay anh nắm chặt rồi lại buông ra, "Anh không nên nói với em những lời thô thiển đó, anh biết em không muốn nghe mấy lời bao biện như anh không cố ý gì đó...... Anh chỉ muốn nói rằng, dù anh nói mấy lời đó thì anh vẫn luôn tôn trọng em với tư cách vợ mình. Mặc dù nói như vậy nhưng anh không hề coi thường em, chỉ là vì......"
Nói một hồi anh lại cảm thấy có chút khó khăn.
Chỉ là vì cái gì? Kích tình sao?
Phượng Quan Hà uể oải che mặt, kích tình? Nói vậy khác nào bảo anh qua điện thoại...... làm vậy với cô? Có lẽ anh già thật rồi, trong suy nghĩ của anh loại chuyện đó chỉ có nam nữ trẻ không chịu được cô đơn mới làm, nhìn thế nào cũng không phải việc đàng hoàng.
Anh chỉ nói một nửa nhưng vợ anh ở đầu bên kia điện thoại lại không đào sâu, thay vào đó cô hỏi với giọng chần chừ, "Nếu...... nếu lỡ Oánh Oánh đúng là vậy thì sao?"
"...... Cái gì?" Phượng Quan Hà đang mải đề phòng chuyện cô đòi ly hôn nên không kịp phản ứng lại.
Sau đó anh nghe thấy giọng nữ ở đầu bên kia có chút ngượng ngùng, "Nói cách khác...... Oánh Oánh, em đã mua rất nhiều đồ chơi, mỗi tối đều thủ dâm, lên đỉnh hai lần, có khi còn bắn ra nước...... nếu không sẽ cô đơn đến mức không ngủ được."
"Huyệt nhỏ không nhét gì trống trải lắm...... tử cung cũng muốn được thọc mạnh......"
"Oánh Oánh thèm quá, muốn được ăn dương vật......Hình như Oánh Oánh thật sự trở thành loại con gái phóng đãng mất rồi."
"Chồng à......"
"Em phải làm sao bây giờ?"
===
Trong đầu như nổ ầm một tiếng, Phượng Quan Hà chỉ nghe thấy tiếng mình thở hổn hển nặng nề, hai mắt mờ đi.
Cảm thấy choáng váng nên anh đưa tay nhéo sống mũi, bắt lấy di động rồi nằm lại lên giường.
Cũng may...... cô không đề nghị ly hôn với anh.
Nhưng giọng cô lại rất quyến rũ, giống như móng vuốt của một con mèo nhỏ cào nhẹ vào lòng anh, lúc cuối hình như còn có một tiếng thở dốc kỳ lạ... Phượng Quan Hà không khỏi nghĩ liệu cô có đang vừa nghe máy vừa làm những việc kỳ lạ khác không.
Cô hỏi anh phải làm gì? Thay vì tìm cách thì nó giống như một lời mời gọi của phụ nữ hơn...
Tai Phượng Quan Hà đỏ bừng.
Có nên đồng ý không?
Anh không biết phải làm thế nào.
"Chồng ghét Oánh Oánh rồi ư?" Cô gái nhỏ ở đầu bên kia hít một hơi sâu, bất mãn nói, "Em biết mà, từ lúc xem mắt chồng đã không thích Oánh Oánh rồi."
"Không phải," Phượng Quan Hà đau đầu nhìn thân dưới của mình dựng cao, nghe giọng cô mà không khỏi liên tưởng xa xôi, "Anh...... là lỗi của anh, không thể ở bên cạnh em được."
Tạm thời không có ai nói ra suy nghĩ thật. Hai người đều giả vờ giả vịt với những tâm tư riêng của mình, chỉ có bản thân họ biết mình đang làm gì ở bên kia điện thoại.
Nhưng chính vì vậy mà một người đàn ông đã lâu chưa quan hệ sẽ nảy sinh nhiều tưởng tượng trong đầu. Anh nhớ vừa rồi vợ còn dang chân ra trước mặt mình, phơi cái lỗ ẩm ướt ngậm máy rung ra. Trước đây anh chưa từng biết màu sắc bên trong nơi đó lại quyến rũ đến vậy. Ngay cả đêm tân hôn họ cũng chỉ làm hai lần trong bóng tối, không hề có chút kinh nghiệm nào, anh thậm chí còn suýt đeo ngược bao...
Bên trong cô chặt khít và tiếng hét cũng rất dâm. Mới đầu cô còn kêu lên đau đớn, nhưng sau đó đã nhanh chóng hưởng thụ đáp lại anh. Đôi bàn tay mềm mại như không xương đó đưa lên ấn cổ anh xuống, chủ động luồn chiếc lưỡi nhỏ ngọt ngào vào miệng anh...
Phượng Quan Hà nhìn chằm chằm đèn trùm treo phía trên phòng, hầu kết lăn lộn, khối u trong quần ngày càng lớn lên, căng đến mức phát đau. Nhất là khi người mà anh nhung nhớ ngày đêm đang dịu dàng gọi anh bên kia điện thoại, "Chồng......"
"Ừ?" Anh đáp lại, không nhịn được đưa tay xoa thật mạnh khúc thịt của mình.
"Anh ở lại với Oánh Oánh được không?"
"Không phải đang ở cạnh em rồi sao."
"Vậy à? Sao em cảm giác như...... mấy ngày không liên lạc, chồng cũng không nhớ em lắm."
"Có," Phượng Quan Hà hít thật sâu, thả dương vật ra khỏi quần và chạm vào nó, "Vẫn luôn nhớ."
"Nhớ nhiều không?"
Phượng Quan Hà khép mắt, vuốt ve lên xuống hai cái, "Rất nhớ!"
"Vậy thì Oánh Oánh cũng nhớ chồng," cô gái nhỏ nói xong, bên kia điện thoại lại có tiếng nước nhóp nhép giống như tiếng mút tay, "Thật đấy."
Phượng Quan Hà cúi đầu nhìn, lỗ niệu đạo nằm trên đỉnh quy đầu được bao phủ bởi một chất dịch trong suốt. Anh dùng ngón tay chai sần của mình cạo đi một lớp, nhưng chẳng bao lâu mủ lại phun lên từ cái lỗ tiết nước tiểu ấy. Dương vật hưng phấn dựng cao, cọ nguyên cây lên bụng khiến nơi đó cũng bóng nhẫy.
"Có ý gì?" Anh vừa hỏi vừa nhẹ nhàng thở hắt ra, ngón tay cái ấn lên lỗ tiểu để tăng cảm giác kích thích. Sau khi mát xa một lúc anh lại thả tay, dịch tuyến tiền liệt lập tức ùn ùn phun ra, đặc đến nỗi chuyển thành màu trắng nhợt, "Anh không nhớ em thì em cũng không nhớ anh sao?"
"A...... đúng, đúng vậy, tự Oánh Oánh...... a...... một mình Oánh Oánh, cũng...... cũng được, ưm!"
Cô gái nhỏ ở đầu bên kia gần như đã thôi giả vờ, Phượng Quan Hà bật âm lượng lên tối đa, anh nghe rõ cả tiếng động cơ điện chạy ù ù.
Rốt cuộc cô đã nhét bao nhiêu thứ vào trong? Anh hơi nhức đầu nhưng vẫn không kìm được vuốt ve lên xuống vật cương cứng của mình khi nghe tiếng thở dốc của cô.
"Một mình có thể thì sao còn gọi cho anh?" Phượng Quan Hà bình ổn nhịp thở, cố làm giọng mình có vẻ bình tĩnh nhưng trong đầu lại là hình ảnh vợ nhô cao mông với hai lỗ dâm nhét gậy rung to kệch.
Có lẽ đây mới là bản chất của cô? Cô gái dâm đãng này, hao tổn hết tâm tư để quyến rũ anh như vậy, khi gặp lại mà đè cô ra cắm vào thì đúng là lợi cho cô quá rồi.
Vừa rồi cô còn ở bên kia điện thoại, dùng khuôn mặt dâm mị liếm kẹo mút cứng hình tròn trước mặt anh.
Chắc chắn là cố ý.
Từ lúc đó đã phát tình với anh rồi.
Việc mà anh cần làm hẳn là nhét đầy hai cái lỗ của cô bằng những vật cô thích, bật tất cả ở chế độ mạnh nhất. Và khi cô ngã gục xuống vì lên đỉnh, anh sẽ nhét ngập dương vật vào đôi môi son kia, dọng thẳng vào cổ họng yếu ớt đó rồi tàn nhẫn đụ nó như đụ cái huyệt dâm...
Cuối cùng anh sẽ xuất tinh thẳng vào trong và bắn tràn khắp miệng cô. Phải bắn đến mức cô không thể nuốt nổi, tinh dịch đặc sệt trào ra khỏi cả miệng lẫn lỗ mũi. Đã lâu không nếm mùi đàn ông nên không biết chừng cô còn bị bắn đến mức đạt cực khoái mà vẫn cười ngớ ngẩn biết ơn anh....
"A a...... bởi vì, bởi vì...... giọng của chồng em, nghe thấy hứng lắm...... ha......"
"Chồng à...... anh cũng đang cứng phải không? Chồng cũng muốn Oánh Oánh phải không? A a a...... sướng quá, kéo hột le ra rồi nghiền đồ chơi lên...... em chịu không nổi rồi...... aaa!"
"Nứng quá...... hột le, cả hai lỗ nữa, sướng chết mất...... ngày nào em cũng nghĩ về chồng rồi thủ dâm, chồng à......"
"Chồng mắng em nữa được không? Mắng gì cũng được...... Oánh Oánh không kén chọn."
"Đụ Oánh Oánh thành con điếm của chồng được không?"
Editor: Lạc Rang
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~