Cuồng Cung Xuân Thâm

Chương 47: Oánh Oánh muốn nhét vào tử cung mới yên lòng?




"Nghe lời......" Tần Nguyệt Oánh sờ mặt hắn, "Dừng... dừng lại một chút đi......"

Phượng Quan Hà không nghe.

Vừa có được thân thể thơm mềm của nàng, đầu óc hắn liền trở nên mụ mị, tựa như dục vọng - dù muốn bao nhiêu cũng không thấy đủ.

Dương vật sưng đau chỉ có đút vào cái miệng ngập nước kia mới tiêu bớt.

Vừa nhận thức được điều này, thân dưới hắn lập tức hành động.

Âm hộ non bị giã đến sưng đỏ lênh láng nước rất thuận tiện để hắn ra vào, hàng lớp mị thịt vẫn còn bóp chặt sau đợt phun triều vừa rồi.

Nơi đó hẳn sẽ không chịu nổi nếu lại bị giày vò, nhưng chủ nhân của nó giờ đã mềm nhũn chẳng còn sức kháng cự, bị hắn đè dưới thân, hai chân giạng rộng mặc hắn chà đạp.

Nữ nhân vừa bị đụ cắm một trận nằm oặt ra đó rên dâm, hai môi thịt nhoe nhoét nước chật vật mút lấy thứ của hắn.

Rõ ràng dang kích động vì sắp bị lăn lộn.

Phượng Quan Hà hiểu rõ suy nghĩ của nàng nhất, hắn từ từ đẩy cái dương vật gân guốc của mình vào, liên tục nhấn vào điểm gồ lên, chẳng mấy chốc đã khiến âm đạo mềm ra, không vâng lời chủ mà hùa theo bú mút hầu hạ hắn, kích động phọt ra chất dịch nhầy trắng đục.

"Thích không?"

Những ngón tay thô ráp nắn bóp hột le se se không người chăm sóc khiến lưng nàng cứng lại, kế đó lại ác ý chà xát bụng và vú nàng.

Tần Nguyệt Oánh vừa bị hắn đâm lại sờ soạng, đầu óc đã sớm không còn minh mẫn nhưng vẫn ngoan cố mạnh miệng: "Không nghe lời...... chán ghét."

Một cú đâm hung ác nữa giáng xuống, lực nặng như núi gần như thọc nát miệng tử cung, tốc độ cường bạo đến mức hai mắt nàng trợn ngược lên, há mồm lè lưỡi thở hồng hộc, tiếng kêu dâm đãng tan rã.

Đầu khất không rút ra mà đè lên miệng tử cung rồi nghiến xuống.

"Hai thứ này của chúng ta thật vừa nhau. Chẳng lẽ Oánh Oánh không cảm nhận được?" Hắn vén những sợi tóc lòa xòa che mắt nàng lên, cặp mắt phượng phía dưới đã rưng rưng nước, "Điểm dâm nằm sâu như vậy mà ta không tốn chút sức lực nào đã thọc tới, ngươi nói xem......"

"Đây có được coi là trời sinh để cắm vào nhau không?"

Tần Nguyệt Oánh dời mắt đi không nhìn hắn, không biết là xấu hổ hay giận dữ.

Trời sinh... để cắm vào nhau?

Phò mã của nàng, một kẻ nghiêm túc lại có thể nói những lời càn rỡ điên rồ như vậy với nàng?

Nhưng cơ thể nàng nóng quá.

Nàng nhẹ nhàng đong đưa mông, quy đầu liền cà vào điểm dâm, sự ma xát khiến nàng mềm nhũn cả eo.

Nàng co bóp âm đạo để cảm nhận......

Hắn nói không sai, thật sự vừa khít......

Đầu khất nóng hổi cứng rắn, kích thước đáng sợ của nó vừa khéo có thể chà qua mọi điểm nhạy cảm trong khe huyệt, mỗi tấc thịt đều được hắn yêu qua.....

Nàng thực thích cảm giác này.

Tất cả cảm xúc đều thể hiện trên khuôn mặt nhuốm màu tình dục của nàng.

Vừa si mê lại thèm khát.

Phượng Quan Hà bắt gặp đôi mắt phượng của nàng, thiếu chút nữa linh hồn cũng bị hút vào.

Hắn nhịn không được chạm vào mặt nàng.

"Hôm nay, vì sao...... vì sao lại cho ta chạm vào?"

Sự nghi ngờ trong lòng vẫn chưa được dập tắt hoàn toàn.

Khe huyệt dâm ngứa ngáy muốn chết, Tần Nguyệt Oánh khó chịu nức nở một tiếng.

Hôm nay mới là lần đầu nàng cho hắn chạm vào ư?

Thấy nàng như vậy, Phượng Quan Hà âm thầm thở dài mà không làm gì được.

Hắn vốn cũng chẳng trông đợi gì nàng đáp lại tâm ý của mình.

Chẳng qua vào lúc này, khi gậy thịt kẹt cứng trong huyệt nhỏ thì những lời chôn giấu trong lòng lại càng sôi sục.

Muốn được dõi theo ngắm nhìn nàng nhiều hơn.

Hắn đã suy nghĩ rất nhiều.

Đáng tiếc...... dường như nàng không hiểu lòng hắn.

Dời mắt xuống, hắn nhìn bờ môi đỏ mọng ướt át của nàng, lại thẳng lưng bắt đầu thúc vào.

Từng cú đâm với lực vừa phải, tất cả đều đẩy về cái lỗ bí ẩn kia, dụ nó mở ra.

Thân thể nàng vô thức đáp lại hắn, đôi môi đỏ mấp máy không biết bắt được thời cơ lúc nào mà ngậm lấy ngón tay cái của hắn.

Âm đạo siết chặt dương vật, cái miệng nhỏ thì cắn ngón tay hắn, hai nơi trên dưới đều là của hắn!

Cảm giác nóng ẩm từ đầu ngón tay dội thẳng lên đầu, cả người Phượng Quan Hà run lên, bị cảnh tượng này kích thích suýt chút nữa bắn ra.

Hắn vội rút tay ra, căm giận nói: "Vừa rồi không phải nói đừng sao? Bây giờ còn lên cơn nứng?!"

Nữ nhân nhỏ dưới thân khụt khịt mũi: "Ngươi.....không phải ngươi hỏi ta vì sao ư......"

"Bởi vì Oánh Oánh...... Oánh Oánh thấy ngươi trở về, rất vui."

Trái tim hắn chợt thắt lại, không kìm được ngây người nhìn vào mắt nàng.

Lại thấy nàng đỏ mặt, vừa chịu đụ cắm vừa thẹn thùng yêu cầu: "A... ha... đừng.... đừng rời bỏ Oánh Oánh."

Đây có lẽ là cọng rơm cuối cùng để bấu víu khiến hắn trở nên điên cuồng.

Nam nhân trầm mặc thẳng người dậy, quỳ gối trước nàng, hai tay câu eo nàng lên.

Hắn ưỡn thẳng hông đâm phầm phập vào trong, đè nàng xuống hung bạo giã dập thật nhiều nhát.

Tần Nguyệt Oánh không có điểm tựa, hoảng sợ vô thố bám lấy cánh tay của hắn, như một món đồ mặc hắn ra sức quăng quật.

Đột nhiên nàng nhớ lại, năm ngoái ở sơn trang Phi Tuyền, lúc hắn sắp đi cũng dùng tư thế này.

Nàng vội vàng nức nở: "Ô... ô.... không cho đi."

"Dâm phụ..... ngươi có tim không?" Phượng Quan Hà mím môi dập mông hung tợn, "Ta còn chưa đủ gần gũi với ngươi nên mới hoài nghi ta sao?"

Miệng tử cung thả lỏng, hoàn toàn không biết sắp xảy ra chuyện gì.

"Đã vậy, Oánh Oánh muốn ta nhét vào tử cung mới yên lòng?"

Cảm giác dương cụ nhấn vào nơi đó quá rõ ràng, Tần Nguyệt Oánh bỗng hoảng loạn.

"Không...... không được...... a......"

Dương vật vẫn không ngừng phang phập thật sâu, cảm giác vừa đau lại sướng kỳ lạ.

Tử cung như thực sự sắp bị hắn thọc mở. 

Nước sướng phun phùn phụt từ chỗ hai người làm tình, văng tung tóe ướt sũng cả nệm dưới thân.

"Không được.... nơi đó, nơi đó thật sự không thể......" Lồng ngực Tần Nguyệt Oánh phập phồng kịch liệt, mặt giàn giụa nước mắt, miệng không ngừng kháng cự.

"Không được, không thể?" Phượng Quan Hà lặp lại hai câu này, cười lạnh, "Đồ điếm! Ngươi hao tổn tâm tư quyến rũ ta, không phải thích thế này ư?"

"Lát nữa lão tử đụ nát hai lỗ của ngươi, để xem ngươi còn có thể với không thể hay không!"

Cơ thể Tần Nguyệt Oánh run lên.

Bàn tay to như quạt tát lên bầu vú đang vung loạn.

"Thả lỏng một chút để ta vào! Lát nữa gieo giống vào tử cung, không chừng trưởng công chúa còn sướng đến mức không biết mình là ai!"

Vú bị hắn đánh, nữ nhân bị thọc cắm điên cuồng liền hét lên một tiếng, âm hộ hồng hào càng siết chặt hơn.

Phượng Quan Hà đã đến giới hạn, đâu còn hơi sức quan tâm nàng chuẩn bị đủ hay chưa. Tay siết chặt eo nàng, mông ưỡn thật cao, dương vật đã nhẫn nại đến cực điểm ngang ngược đâm thọc lỗ nhỏ bí ẩn nằm cuối âm đạo.

Âm đạo kịch liệt co rút kẹp chặt dương vật, hắn biết nàng tới nhưng vẫn làm lơ, một mực đâm vào cái lỗ kia. 

Chui vào trong.

Là một nơi còn ấm nóng và chật hẹp hơn.

Cả cái đầu khất thô to đều chui tọt vào, vách thịt non lập tức kéo căng ra, cẩn thận bú mút hầu hạ nó.

Quả nhiên là một con điếm, không có nơi nào trên người dùng được mà không dâm!

Nam nhân mình cao tám thước, thân thể cường tráng bị nàng kẹp như vậy, gân cốt toàn thân sảng khoái run lên!

Hắn nhìn nàng giàn giụa nước mắt nước miếng, bộ dạng trợn mắt lè lưỡi dâm loạn mà khó lòng kiềm chế nổi, hít sâu một hơi, đè dương vật vào vách thịt non bắt đầu phun giống.

"A.... vào.... bắn rồi, ưm....."

Dịch thể nóng rực đặc sệt tưới khắp thành tử cung, nữ nhân vừa qua cơn cực khoái lúc này mới hơi hoàn hồn, nhưng khoái cảm kì diệu khi tử cung bị tinh dịch liên tiếp xối vào rất nhanh lại đẩy nàng lên cao trào khác.

Nàng vừa ấm ức lại hoảng hốt, muốn thoát khỏi sự khống chế của nam nhân.

Nhưng làm sao có thể.

Linh hồn và xác thịt giao hòa, bộ phận sinh dục dính chặt lấy nhau, Phượng Quan Hà căn bản không cho nàng lấy một cơ hội chạy thoát.

Tần Nguyệt Oánh ngửa cổ, lỗ dâm bên dưới hột le co giật.

"Ưm a...... dừng, dừng lại, sắp ra......"

"Nhiều quá...... Oánh Oánh sắp...... sắp ra...... ô ô......"

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~