Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1165: Chịu đựng sự đau đớn.






Vùuu…

Đang lúc Dương Thiên mừng rỡ, đột nhiên, sợi khí lưu yếu ớt đó khẽ dừng lại, bất ngờ thoát khỏi sự khống chế linh hồn của Dương Thiên, trực tiếp đi vào trong cơ thể Dương Thiên.

Một sự đau đớn cùng cực truyền đến, Dương Thiên chỉ cảm thấy cơ thể mình lập tức bị sợi khí lưu yếu ớt đó tùy ý tàn phá, giống như bên trong cơ thể xuất hiện một con mãnh thú với phiên bản nhỏ vậy.

Sắc mặt Dương Thiên đại biến, lòng bàn tay lập tức xuất hiện một quả quý, hắn trực tiếp nuốt xuống. Hắn không có cơ thể bất tử.

Tuy nhiên, quả này là quả khôi phục trân quý nhất mà hắn trao đổi, tốc độ khôi phục còn nhanh hơn rất nhiều lần so với cơ thể bất tử của cường giả cấp Lĩnh Chủ.

Điên cuồng vận chuyển luyện thể quyết, linh hồn to lớn của Dương Thiên tản ra hoàn toàn, với ý đồ khống chế khí lưu màu xám đó.

Sự đau đơn kịch liệt, dưới tác dụng của linh quả, cơ thể Dương Thiên không ngừng khôi phục. Miễn cưỡng ổn định được tình trạng vết thương của mình.

Thật ra Dương Thiên không biết được rằng, để dung hợp khôi nguyên thạch, thực lực ít nhất phải đạt đến cấp Lĩnh Chủ mới có thể thử sức, nếu không khí lưu màu xám đó sẽ tàn phá hoàn toàn cơ thể của mình.

Tuy nhiên, Dương Thiên có pháp môn nghịch thiên như luyện thể quyết, trải qua nửa ngày, cuối cùng cũng khống chế được sợi khí lưu màu xám này.

Mà lúc này, cơ thể Dương Thiên đã thương tật đầy mình.

“Hù!”

Dương Thiên mở mắt ra, trong ánh mắt vẫn còn đọng lại một sự sợ hãi, vừa nãy hắn đã cảm nhận rõ ràng được sự tử vong, mà sự tử vong đó thậm chí là đối với linh hồn của hắn.

Vùuu…

Khí lưu màu xám trong cơ thể hắn đã được khống chế, sau đó phát ra một sự dao động kỳ dị, rồi đột nhiên bắt đầu phân giải ra hoàn toàn, phân tán vào bên trong cơ thể Dương Thiên.

Uỳnh!

Dương Thiên chỉ cảm thấy, bên trong cơ thể mình lập tức xuất hiện một dòng năng lượng vô cùng to lớn, cùng lúc với dòng năng lượng này phát sinh ra, cơ thể hắn bắt đầu xảy ra sự lột xác rất lớn.

Khí lưu màu xám yếu ớt đó không ngừng phân giải, dung nhập vào bên trong cơ thể Dương Thiên, một dòng năng lượng vô cùng to lớn đi vào bên trong cơ thể Dương Thiên. Thân xác Dương Thiên bắt đầu xảy ra sự thay đổi rất lớn.

Tế bào cơ thể hắn tăng trưởng với tốc độ cực kỳ kinh người, không phải là phân liệt, mà là tế bào đang tăng cường, máu huyết trong cơ thể Dương Thiên sục sôi, huyết khí cường đại bồng bềnh trong vùng không gian này, xương cốt, kinh mạch, da thịt của hắn cũng đang xảy ra sự thay đổi rất lớn, không ngừng cường đại.

“Ục!!! Á!!!”, khuôn mặt Dương Thiên vặn vẹo, trong đôi mắt toàn là màu đỏ như máu, với thực lực hiện tại của hắn khó mà chịu đựng được sự đau đớn của sự lột xác, hắn cảm nhận thấy một dòng năng lượng lạ lẫm đang không ngừng dung nhập vào trong cơ thể hắn, đi vào trong mọi ngóc ngách của cơ thể hắn, cả thân xác thậm chí mỗi một tế bào đều đang xảy ra sự thay đổi rất lớn.

Nháy mắt, xác thịt Dương Thiên đã đạt đến hai trăm lần của cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong bình thường! Mà sự lột xác này mới chỉ là bắt đầu.

Dương Thiên cảm thấy, cảm giác này có chút giống như khi hấp thu tinh thạch Cự Linh thú, chỉ là cuồng bạo và đau đớn hơn, nhưng về tác dụng thì lại khác nhau hoàn toàn.

Sự đau đớn của cơ thể, sự đau nhói, suy yếu của linh hồn, trong lòng Dương Thiên miễn cưỡng giữ được một chút tỉnh táo, liên tục hết lần này đến lần khác vận chuyển luyện thể quyết.

Dương Thiên có một cảm giác, một khi hắn dừng vận chuyển luyện thể quyết, cơ thể của mình sẽ không chịu đựng được khí lưu màu xám, mà nổ tan ngay lập tức, thậm chí linh hồn cũng sẽ hóa thành hư vô hoàn toàn.

Cho dù có phân thân, hắn cũng không thể nào sống lại, loại cảm giác này rất kỳ lạ.

Sự lột xác vẫn đang tiếp tục, dần dần, huyết quản trên người Dương Thiên bị nứt vỡ ra, máu tươi chảy ra ngoài, đó là sự thay đổi khi cơ thể hắn chống chịu sự biến hoá to lớn này.

Dần dần, những máu huyết đó bất ngờ bao trùm hoàn toàn cơ thể hắn, Dương Thiên biến thành một huyết nhân.

Cơ thể Dương Thiên run rẩy, chịu đựng sự đau đớn.

Thời gian dần dần trôi đi, những năng lượng này cuối cùng dũng dần dừng lại, bị Dương Thiên từ từ hấp thu, một số còn dư lại cũng ổn định, đã bị khống chế hoàn toàn, dần dần dung nhập vào trong cơ thể Dương Thiên.

Bảy ngày sau, sự lột xác cuối cùng cũng dừng lại.

Trong không gian, chỉ có một huyết nhân đang ngồi khoanh chân ở giữa không trung, nếu không phải là cơ thể vẫn còn có hơi thở yếu ớt truyền ra, người ta sẽ tưởng rằng huyết nhân này đã mất đi sự sống.

Đột nhiên, huyết nhân động đậy, mắt hắn bỗng nhiên mở ra, khí thế trên người từ yếu ớt, nhanh chóng biến mạnh, như một con mãnh thú giác tỉnh vậy, vô cùng khủng bố.

Khí thế này không phải phát ra từ khải giáp Huyết Ngưng, mà là từ bản thân huyết nhân Dương Thiên phát ra.

Bên trên người Dương Thiên lấp lóe ánh sáng, máu huyết trên người do huyết quản bị vỡ tràn ra, không ngờ lại bị nó hút vào trong cơ thể. Khí thế trên người hắn trở nên càng lớn mạnh.

Vùuu…

Đang lúc Dương Thiên mừng rỡ, đột nhiên, sợi khí lưu yếu ớt đó khẽ dừng lại, bất ngờ thoát khỏi sự khống chế linh hồn của Dương Thiên, trực tiếp đi vào trong cơ thể Dương Thiên.

Một sự đau đớn cùng cực truyền đến, Dương Thiên chỉ cảm thấy cơ thể mình lập tức bị sợi khí lưu yếu ớt đó tùy ý tàn phá, giống như bên trong cơ thể xuất hiện một con mãnh thú với phiên bản nhỏ vậy.

Sắc mặt Dương Thiên đại biến, lòng bàn tay lập tức xuất hiện một quả quý, hắn trực tiếp nuốt xuống. Hắn không có cơ thể bất tử.

Tuy nhiên, quả này là quả khôi phục trân quý nhất mà hắn trao đổi, tốc độ khôi phục còn nhanh hơn rất nhiều lần so với cơ thể bất tử của cường giả cấp Lĩnh Chủ.

Điên cuồng vận chuyển luyện thể quyết, linh hồn to lớn của Dương Thiên tản ra hoàn toàn, với ý đồ khống chế khí lưu màu xám đó.

Sự đau đơn kịch liệt, dưới tác dụng của linh quả, cơ thể Dương Thiên không ngừng khôi phục. Miễn cưỡng ổn định được tình trạng vết thương của mình.

Thật ra Dương Thiên không biết được rằng, để dung hợp khôi nguyên thạch, thực lực ít nhất phải đạt đến cấp Lĩnh Chủ mới có thể thử sức, nếu không khí lưu màu xám đó sẽ tàn phá hoàn toàn cơ thể của mình.

Tuy nhiên, Dương Thiên có pháp môn nghịch thiên như luyện thể quyết, trải qua nửa ngày, cuối cùng cũng khống chế được sợi khí lưu màu xám này.

Mà lúc này, cơ thể Dương Thiên đã thương tật đầy mình.

“Hù!”

Dương Thiên mở mắt ra, trong ánh mắt vẫn còn đọng lại một sự sợ hãi, vừa nãy hắn đã cảm nhận rõ ràng được sự tử vong, mà sự tử vong đó thậm chí là đối với linh hồn của hắn.

Vùuu…

Khí lưu màu xám trong cơ thể hắn đã được khống chế, sau đó phát ra một sự dao động kỳ dị, rồi đột nhiên bắt đầu phân giải ra hoàn toàn, phân tán vào bên trong cơ thể Dương Thiên.

Uỳnh!

Dương Thiên chỉ cảm thấy, bên trong cơ thể mình lập tức xuất hiện một dòng năng lượng vô cùng to lớn, cùng lúc với dòng năng lượng này phát sinh ra, cơ thể hắn bắt đầu xảy ra sự lột xác rất lớn.

Khí lưu màu xám yếu ớt đó không ngừng phân giải, dung nhập vào bên trong cơ thể Dương Thiên, một dòng năng lượng vô cùng to lớn đi vào bên trong cơ thể Dương Thiên. Thân xác Dương Thiên bắt đầu xảy ra sự thay đổi rất lớn.

Tế bào cơ thể hắn tăng trưởng với tốc độ cực kỳ kinh người, không phải là phân liệt, mà là tế bào đang tăng cường, máu huyết trong cơ thể Dương Thiên sục sôi, huyết khí cường đại bồng bềnh trong vùng không gian này, xương cốt, kinh mạch, da thịt của hắn cũng đang xảy ra sự thay đổi rất lớn, không ngừng cường đại.

“Ục!!! Á!!!”, khuôn mặt Dương Thiên vặn vẹo, trong đôi mắt toàn là màu đỏ như máu, với thực lực hiện tại của hắn khó mà chịu đựng được sự đau đớn của sự lột xác, hắn cảm nhận thấy một dòng năng lượng lạ lẫm đang không ngừng dung nhập vào trong cơ thể hắn, đi vào trong mọi ngóc ngách của cơ thể hắn, cả thân xác thậm chí mỗi một tế bào đều đang xảy ra sự thay đổi rất lớn.

Nháy mắt, xác thịt Dương Thiên đã đạt đến hai trăm lần của cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong bình thường! Mà sự lột xác này mới chỉ là bắt đầu.

Dương Thiên cảm thấy, cảm giác này có chút giống như khi hấp thu tinh thạch Cự Linh thú, chỉ là cuồng bạo và đau đớn hơn, nhưng về tác dụng thì lại khác nhau hoàn toàn.

Sự đau đớn của cơ thể, sự đau nhói, suy yếu của linh hồn, trong lòng Dương Thiên miễn cưỡng giữ được một chút tỉnh táo, liên tục hết lần này đến lần khác vận chuyển luyện thể quyết.

Dương Thiên có một cảm giác, một khi hắn dừng vận chuyển luyện thể quyết, cơ thể của mình sẽ không chịu đựng được khí lưu màu xám, mà nổ tan ngay lập tức, thậm chí linh hồn cũng sẽ hóa thành hư vô hoàn toàn.

Cho dù có phân thân, hắn cũng không thể nào sống lại, loại cảm giác này rất kỳ lạ.

Sự lột xác vẫn đang tiếp tục, dần dần, huyết quản trên người Dương Thiên bị nứt vỡ ra, máu tươi chảy ra ngoài, đó là sự thay đổi khi cơ thể hắn chống chịu sự biến hoá to lớn này.


Trong không gian, chỉ có một huyết nhân đang ngồi khoanh chân ở giữa không trung, nếu không phải là cơ thể vẫn còn có hơi thở yếu ớt truyền ra, người ta sẽ tưởng rằng huyết nhân này đã mất đi sự sống.

Đột nhiên, huyết nhân động đậy, mắt hắn bỗng nhiên mở ra, khí thế trên người từ yếu ớt, nhanh chóng biến mạnh, như một con mãnh thú giác tỉnh vậy, vô cùng khủng bố.

Khí thế này không phải phát ra từ khải giáp Huyết Ngưng, mà là từ bản thân huyết nhân Dương Thiên phát ra.

Bên trên người Dương Thiên lấp lóe ánh sáng, máu huyết trên người do huyết quản bị vỡ tràn ra, không ngờ lại bị nó hút vào trong cơ thể. Khí thế trên người hắn trở nên càng lớn mạnh.