Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1199: Quả nhiên là trọng bảo cường đại






Lang Huyết vương chỉ vào người đàn ông trung niên kia, giới thiệu với Dương Thiên.

“Xin chào.” Khúc Phác vương tươi cười chào hỏi Dương Thiên: “Ngươi muốn nơi truyền thừa hệ kim kia sao?”

Dương Thiên gật đầu: “Đúng vậy.”

“Vậy thì chắc ngươi cũng biết yêu cầu của ta rồi nhỉ?” Khúc Phác vương hỏi.

Dương Thiên gật đầu, khẽ vung tay phải lên, trong tay hắn lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng.

Tất nhiên đây chỉ là ảo ảnh thôi, nhưng Dương Thiên cũng không hề lừa Khúc Phác vương. Thanh trường kiếm màu vàng này giống hệt như thanh kiếm mà hắn có.

“Đây là kiếm Hô Vân, một trọng bảo cao cấp, có thể tăng lực công tích lên đến hai mươi lần.” Dương Thiên nói.

“Tốt lắm.” Khúc Phác vương chấp nhận giao dịch, trên mặt lộ ra ý cười: “Ngươi thông báo vị trí của mình cho ta, ta sẽ trực tiếp đi tới chỗ của ngươi. Chờ khi lấy được kiếm Hô Vân thì ta sẽ đưa ngươi tới nơi truyền thừa hệ kim. Đây là nhân chứng liên minh của chúng ta.”

Khúc Phác vương nói xong thì khẽ vung tay lên, trong tay ông ta lập tức xuất hiện một trang giấy. Khúc Phác vương viết tên mình lên giấy, Dương Thiên cũng vậy.

Sau đó, trang giấy bay lên không trung, nháy mắt biến mất.

Đây là nhân chứng chứng kiến giao dịch của hai người, nếu như bên nào quyết định xong lại đổi ý thì sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc của liên minh.

Nhìn chung thì các cường giả sẽ không có khả năng đổi ý, bởi vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của bọn họ, cũng gây bất lợi cho việc đột phá cảnh giới sau này.

Nhìn thấy trang giấy đã biến mất, Dương Thiên khẽ cười.

Chờ một thời gian nữa là nơi truyền thừa pháp tắc hệ kim sẽ thuộc về hắn. Đến lúc đó thì pháp tắc hệ kim của hắn sẽ được cải thiện nhanh chóng.

Sau khi kết thúc giao dịch, Dương Thiên nhanh chóng thông báo địa điểm của mình cho Khúc Phác vương.

“Ta vừa lúc có một tọa độ không gian ở khu vực gần ngươi, ngươi chờ ta nửa tiếng, ta sẽ đến đó ngay.” Khúc Phác vương nói.

Sau đó, thân thể ông ta nhanh chóng tiêu tan, rời khỏi thế giới ảo.

“Lang Huyết vương, lần này phải cảm ơn ngươi rồi.” Dương Thiên nhìn Lang Huyết vương, vô cùng cảm kích.

“Chuyện nhỏ thôi mà.” Lang Huyết vương phủi tay, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất đáng tiếc. Dương Thiên có tài năng và thiên phú như vậy, thế mà lại cứ lãng phí vào những pháp tắc khác, việc gì phải vậy cơ chứ?

Tiêu tốn thời gian vào những pháp tắc khác thì thời gian đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong của Dương Thiên sẽ càng kéo dài, tương lai muốn đột phá đến cấp Viên mãn cũng sẽ hao phí càng nhiều thời gian.

Cấp Lĩnh vực có tuổi thọ cực hạn cao nhất, nhưng tuổi thọ càng cao thì càng khó đột phá.

Bóng dáng của Dương Thiên cũng nhanh chóng rời khỏi thế giới ảo.

...

Dương Thiên ngồi trong phi thuyền, yên lặng chờ đợi. Nửa tiếng sau, một chiếc phi thuyền khổng lồ lái tới đây, một người đàn ông trung niên cao ba mét bước ra.

Nhìn dáng vẻ thì chính là Khúc Phác vương.

“Ha ha, Hồn Hiên vương!” Khúc Phác vương nhìn thấy Dương Thiên thì vô cùng niềm nở.

Dương Thiên khẽ vung tay lên, trong tay hắn lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng. Hắn đưa cho Khúc Phác vương: “Đây chính là kiếm Hô Vân.”

Khúc Phác vương tiếp nhận trường kiếm, tay phải cũng vung lên, nhanh chóng nhận lấy bảo kiếm.

“Quả nhiên là trọng bảo cường đại. Có được thanh trường kiếm này thì thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhiều.” Khúc Phác vương vui vẻ nói.

Dương Thiên hơi mỉm cười, ở Hư vô mấy trăm năm, hắn cũng biết được tình huống sử dụng trọng bảo của các cường giả.

Nói chung là những cường giả cấp Lĩnh chủ sơ kỳ thường sẽ sử dụng trọng bảo hạ cấp, còn cấp Lĩnh chủ trung kỳ đến đỉnh phong sẽ sử dụng trọng bảo trung cấp.

Tất nhiên cũng có một vài cường giả cấp Lĩnh chủ đỉnh phong sử dụng trọng bảo cao cấp. Chỉ cần bọn họ có mấy trăm triệu điểm tích lũy là có thể mua sắm trọng bảo cao cấp rồi.

Nhưng bọn họ không chỉ muốn mua trọng bảo phòng ngự, trọng bảo công kích mà còn muốn mua cả máy móc tìm kiếm phạm vi rộng và vô số bảo vật trân quý khác. Thế nên không thể nào tiêu tốn hết tài sản vào trọng bảo được.

Hơn nữa, cho dù bọn họ có nhiều tài sản thì cũng không nhất định có thể đổi được bảo vật.

Ví dụ Dương Thiên có thể trực tiếp đổi những thứ mình cần ở trong bảo khố trao đổi của Công ty Lỗ sau ảo. Bời vì Nhân tộc là một tộc quần đỉnh cao trong vũ trụ, công ty Lỗ sâu ảo lại là thế lực đứng đầu Nhân tộc, thế nên bảo vật vô số.

Còn những cường giả không thuộc về thế lực đứng đầu, thậm chí tộc quần vô cùng nhỏ bé, vậy thì cho dù là cường giả cấp Lĩnh chủ thì cũng khó có thể đổi được trọng bảo.

Bọn họ chỉ có thể thông qua giết chết cường giả của tộc quần khác, hoặc là mua lại của những cường giả của tộc quần khác, nhưng giá trị chắc chắn không hề rẻ.

Sau khi tiến vào giới Mạn Tân, cường giả cấp Lĩnh chủ vương cảnh càng có nhiều tài sản hơn, bọn họ cũng bắt đầu sử dụng trọng bảo cao cấp. Nhưng đến bây giờ Dương Thiên cũng chỉ mới nhìn thấy hai trường kiếm có thể tăng lực công kích lên hai mươi lần mà thôi.

Tóm lại là vẫn vô cùng quý hiếm.

Lang Huyết vương chỉ vào người đàn ông trung niên kia, giới thiệu với Dương Thiên.

“Xin chào.” Khúc Phác vương tươi cười chào hỏi Dương Thiên: “Ngươi muốn nơi truyền thừa hệ kim kia sao?”

Dương Thiên gật đầu: “Đúng vậy.”

“Vậy thì chắc ngươi cũng biết yêu cầu của ta rồi nhỉ?” Khúc Phác vương hỏi.

Dương Thiên gật đầu, khẽ vung tay phải lên, trong tay hắn lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng.

Tất nhiên đây chỉ là ảo ảnh thôi, nhưng Dương Thiên cũng không hề lừa Khúc Phác vương. Thanh trường kiếm màu vàng này giống hệt như thanh kiếm mà hắn có.

“Đây là kiếm Hô Vân, một trọng bảo cao cấp, có thể tăng lực công tích lên đến hai mươi lần.” Dương Thiên nói.

“Tốt lắm.” Khúc Phác vương chấp nhận giao dịch, trên mặt lộ ra ý cười: “Ngươi thông báo vị trí của mình cho ta, ta sẽ trực tiếp đi tới chỗ của ngươi. Chờ khi lấy được kiếm Hô Vân thì ta sẽ đưa ngươi tới nơi truyền thừa hệ kim. Đây là nhân chứng liên minh của chúng ta.”

Khúc Phác vương nói xong thì khẽ vung tay lên, trong tay ông ta lập tức xuất hiện một trang giấy. Khúc Phác vương viết tên mình lên giấy, Dương Thiên cũng vậy.

Sau đó, trang giấy bay lên không trung, nháy mắt biến mất.

Đây là nhân chứng chứng kiến giao dịch của hai người, nếu như bên nào quyết định xong lại đổi ý thì sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc của liên minh.

Nhìn chung thì các cường giả sẽ không có khả năng đổi ý, bởi vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của bọn họ, cũng gây bất lợi cho việc đột phá cảnh giới sau này.

Nhìn thấy trang giấy đã biến mất, Dương Thiên khẽ cười.

Chờ một thời gian nữa là nơi truyền thừa pháp tắc hệ kim sẽ thuộc về hắn. Đến lúc đó thì pháp tắc hệ kim của hắn sẽ được cải thiện nhanh chóng.

Sau khi kết thúc giao dịch, Dương Thiên nhanh chóng thông báo địa điểm của mình cho Khúc Phác vương.

“Ta vừa lúc có một tọa độ không gian ở khu vực gần ngươi, ngươi chờ ta nửa tiếng, ta sẽ đến đó ngay.” Khúc Phác vương nói.

Sau đó, thân thể ông ta nhanh chóng tiêu tan, rời khỏi thế giới ảo.

“Lang Huyết vương, lần này phải cảm ơn ngươi rồi.” Dương Thiên nhìn Lang Huyết vương, vô cùng cảm kích.

“Chuyện nhỏ thôi mà.” Lang Huyết vương phủi tay, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất đáng tiếc. Dương Thiên có tài năng và thiên phú như vậy, thế mà lại cứ lãng phí vào những pháp tắc khác, việc gì phải vậy cơ chứ?

Tiêu tốn thời gian vào những pháp tắc khác thì thời gian đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong của Dương Thiên sẽ càng kéo dài, tương lai muốn đột phá đến cấp Viên mãn cũng sẽ hao phí càng nhiều thời gian.

Cấp Lĩnh vực có tuổi thọ cực hạn cao nhất, nhưng tuổi thọ càng cao thì càng khó đột phá.

Bóng dáng của Dương Thiên cũng nhanh chóng rời khỏi thế giới ảo.

...

Dương Thiên ngồi trong phi thuyền, yên lặng chờ đợi. Nửa tiếng sau, một chiếc phi thuyền khổng lồ lái tới đây, một người đàn ông trung niên cao ba mét bước ra.

Nhìn dáng vẻ thì chính là Khúc Phác vương.

“Ha ha, Hồn Hiên vương!” Khúc Phác vương nhìn thấy Dương Thiên thì vô cùng niềm nở.

Dương Thiên khẽ vung tay lên, trong tay hắn lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng. Hắn đưa cho Khúc Phác vương: “Đây chính là kiếm Hô Vân.”

Khúc Phác vương tiếp nhận trường kiếm, tay phải cũng vung lên, nhanh chóng nhận lấy bảo kiếm.

“Quả nhiên là trọng bảo cường đại. Có được thanh trường kiếm này thì thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhiều.” Khúc Phác vương vui vẻ nói.

Dương Thiên hơi mỉm cười, ở Hư vô mấy trăm năm, hắn cũng biết được tình huống sử dụng trọng bảo của các cường giả.

Nói chung là những cường giả cấp Lĩnh chủ sơ kỳ thường sẽ sử dụng trọng bảo hạ cấp, còn cấp Lĩnh chủ trung kỳ đến đỉnh phong sẽ sử dụng trọng bảo trung cấp.


Còn những cường giả không thuộc về thế lực đứng đầu, thậm chí tộc quần vô cùng nhỏ bé, vậy thì cho dù là cường giả cấp Lĩnh chủ thì cũng khó có thể đổi được trọng bảo.

Bọn họ chỉ có thể thông qua giết chết cường giả của tộc quần khác, hoặc là mua lại của những cường giả của tộc quần khác, nhưng giá trị chắc chắn không hề rẻ.

Sau khi tiến vào giới Mạn Tân, cường giả cấp Lĩnh chủ vương cảnh càng có nhiều tài sản hơn, bọn họ cũng bắt đầu sử dụng trọng bảo cao cấp. Nhưng đến bây giờ Dương Thiên cũng chỉ mới nhìn thấy hai trường kiếm có thể tăng lực công kích lên hai mươi lần mà thôi.

Tóm lại là vẫn vô cùng quý hiếm.