Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1220: Tâm cơ này thật đáng sợ!






“Tài sản của hơn một trăm vị cường giả vương cảnh, trong đó còn có của ba vị cường giả vương cảnh đỉnh phòng, ba mươi mấy vị cường giả vương cảnh cao cấp!”

“Những tài sản này nhất định sẽ vô cùng đáng kinh ngạc!”

“Trọng bảo tấn công mà Phệ Tâm vương sử dụng có thể tăng thêm gấp ba mươi lần sức tấn công, nếu như ta có được nó vậy thì thực lực của ta lập tức sẽ tăng lên một bậc nữa!”

“Giá trị của tất cả bảo vật ở đây có thể sánh ngang với rất nhiều quả Vạn Nguyên!”

……

Hơn hai trăm cường giả vương cảnh nhìn những trọng bảo trong không trung, trong mắt tràn đầy sự nhiệt huyết. Cơ thể bay lên muốn giành lấy nó.

“Hồn Hiên vương giao quả Vạn Nguyên, tài sản của Phệ Tâm vương và những người khác ra đây!”

“Giao ra đây!”

……

Lúc này Dương Thiên đã lấy được hơn phân nửa số nhẫn không gian và trọng bào này.

Hắn dừng lại, nhìn về phía những người đang bay lên, sắc mặt lạnh lùng.

Soạt!

Trong tay Dương Thiên lập tức xuất hiện một bình thuôc màu trắng nhìn qua rất bình thường.

“Đây là…sương mù Tuyết Duyên!”

“Hồn Hiên vương vậy mà còn có bình sương mù Tuyết Duyên thứ hai!”

“Không biết có phải khuôn mẫu cấp B không?”

……

Nhìn thấy sương mù Tuyết Duyên trong tay Dương Thiên, rất nhiều cường giả vương cảnh trong chớp mắt đều hiện lên vẻ sợ hãi.

Cơ thể bọn họ bất giác lùi về phía sau rất xa, chỉ sợ Dương Thiên đột nhiên sẽ cho nổ bình sương mù Tuyết Duyên.

Vừa rồi Phệ Tâm vương cùng với hơn một trăm cường giả vương cảnh chết trong nháy mắt tạo nỗi ám ảnh, sự sợ hãi vô cùng lớn trong lòng bọn họ.

“Muốn tranh giành bảo vật cứ việc đến tìm ta! Ta có thể giết hết đám người Phệ Tâm vương trong một lần thì cũng có thể giải quyết hết các ngươi trong một lần! Không biết các ngươi có tư cách khiến ta phải dùng đến bình sương mù Tuyết Duyên thứ hai không!” Dương Thiên cầm bình thuốc màu trắng trong tay, lạnh lùng nói.

Trong không trung xuất hiện một cảnh tượng kì quái.

Một mình Dương Thiên đối mắt với hơn hai trăm cường giả vương cảnh của các tộc khác. Trên mặt Dương Thiên không hề có biểu cảm gì, nhưng lại khiến cho hơn hai trăm cường giả vương cảnh tràn đầy sợ hãi.

Soạt!

Dương Thiên lấy hết những món bảo vật cuối cùng, quét mắt một cái về phía những cường giả vương cảnh của tộc khác kia, thông qua cánh cửa kì di nhanh chóng rời khỏi.

Đợi đến khi hắn đã hoàn toàn thoát khỏi những cường giả vương kia, lại nhẹ nhàng thở ra một hơi.

“May là đã giết được đám người Phệ Tâm vương trong một lần, khiến cho đám cường giả vương cảnh của các tộc kia khiếp sợ. Nếu không để cho bọn họ tiếp tục tấn công mình, thì chắc mình đã chết ở khu di tích này rồi.”

Khóe miệng Dương Thiên nhếch lên một nụ cười.

Giá của sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp B vô cùng đắt đỏ, một bình cần đến một trăm tỷ điểm tích lũy để đổi, với năng lực của hắn ở giới Mạc Nguyên đã tích lũy được vô số tài sản cũng chỉ có thể đổi được hai bình.

Vừa rồi giết chết đám người Phệ Tâm vương đã dùng mất một bình, bây giờ chỉ còn lại một bình cuối cùng thôi. Những cường giả vương cảnh kia chia nhau đến, tiếp tục bao vây tấn công hắn, đợi đến khi những cường giả vương cảnh khác đến, hắn sẽ không thể thoát được.

“Tài sản trên người của một trăm cường giả vương cảnh, không biết có thể mua được bao nhiêu bình sương mù Tuyết Duyên cấp B đây?”

Dương Thiên khẽ cười một cái, nhìn nhẫn không gian, trọng bảo tấn công, trọng bảo phòng ngự trong nhẫn không gian của hắn.

Những tài sản này bây giờ đã là của hắn.

Từ lúc vào chiến trường Hư Vô đến này, đây là lần thu hoạch lớn nhất của hắn.

“Đi thôi! Ở đây gây ra chuyện lớn như vậy, hơn nữa di tích này đã bị thăm dò hết rồi, đã không còn cần thiết phải ở lại đây nữa rồi.”

Dương Thiên vừa nghĩ thì cơ thể, tướng mạo của hắn đã nhanh chóng thay đổi.

Vốn dĩ Dương Thiên có thể dễ dàng thay đổi dung mạo của mình, cho dù là các tộc khác cũng rất khó phát hiện.

Nhưng mà từ lúc có được sáu quả Vạn Nguyên trong lòng Dương Thiên đã có kế hoạch như vậy.

Kế hoạch thành công, hắn lại có được bảo vật của những cường giả vương cảnh kia, có được tài nguyên vô cùng lớn, hơn nữa có thể khiến cho đám cường giả vương cảnh của các tộc khác khiếp sợ, kế hoạch thất bại, nhiều nhất là hắn sẽ chết, sau đó tốn vài năm để sống lại.

Hiện tại thì kế hoạch của hắn gần như đã thành công mĩ mãn.

Dương Thiên cười nhẹ, lấy một chiếc phi thuyền từ trong nhẫn không gian của một tộc khác, ngồi lên phi thuyền nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Trong sân, nhóm hai trăm vị cường giả dị tộc Vương cảnh nhìn bóng dáng Dương Thiên rời đi, trong mắt còn dư lại sợ hãi chưa tan.

Bọn họ muốn đuổi theo Dương Thiên, nhưng lại không có mấy người hành động. Bọn họ sợ chỉ cần một chút vô ý cũng có thể ngủm luôn tại chỗ này.

Lúc này Dương Thiên trong lòng bọn họ, trình độ sợ hãi thậm chí đã vượt xa cường giả Vương cảnh đỉnh phong.

"Một bình sương mù khuôn mẫu Tuyết Duyên cấp B có trị giá bằng với cả gia tài của cường giả Vương cảnh, trừ phi là người có thế lực lớn, bằng không thì không sao có được, Hồn Hiên vương nhân loại này vậy mà có tận hai bình!"

"Hồn Hiên vương nhân loại ngay từ đầu đã đem sương mù Tuyết Duyên chôn ở đây, chỉ là đang chờ các cường giả Vương cảnh đến."

"Tâm cơ này thật đáng sợ!"

"Đây chính là ba vị cường giả Vương cảnh đỉnh phong, ba mươi mấy vị cường giả Vương cảnh hậu kỳ, còn có sáu mươi vị cường giả Vương cảnh trung cấp đã chết, bất luận một vị cường giả Vương cảnh đỉnh phong nào của giới Mạn Tân chúng ta chết đi đều sẽ gây nên trận rung chuyển lớn, lần này lại lập tức ngã xuống ba vị!"

"Không biết Hồn Hiên vương nhân loại này còn có mấy bình sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp B nữa đây!"

"Lần này thật sự đâm thủng trời!"

......

“Tài sản của hơn một trăm vị cường giả vương cảnh, trong đó còn có của ba vị cường giả vương cảnh đỉnh phòng, ba mươi mấy vị cường giả vương cảnh cao cấp!”

“Những tài sản này nhất định sẽ vô cùng đáng kinh ngạc!”

“Trọng bảo tấn công mà Phệ Tâm vương sử dụng có thể tăng thêm gấp ba mươi lần sức tấn công, nếu như ta có được nó vậy thì thực lực của ta lập tức sẽ tăng lên một bậc nữa!”

“Giá trị của tất cả bảo vật ở đây có thể sánh ngang với rất nhiều quả Vạn Nguyên!”

……

Hơn hai trăm cường giả vương cảnh nhìn những trọng bảo trong không trung, trong mắt tràn đầy sự nhiệt huyết. Cơ thể bay lên muốn giành lấy nó.

“Hồn Hiên vương giao quả Vạn Nguyên, tài sản của Phệ Tâm vương và những người khác ra đây!”

“Giao ra đây!”

……

Lúc này Dương Thiên đã lấy được hơn phân nửa số nhẫn không gian và trọng bào này.

Hắn dừng lại, nhìn về phía những người đang bay lên, sắc mặt lạnh lùng.

Soạt!

Trong tay Dương Thiên lập tức xuất hiện một bình thuôc màu trắng nhìn qua rất bình thường.

“Đây là…sương mù Tuyết Duyên!”

“Hồn Hiên vương vậy mà còn có bình sương mù Tuyết Duyên thứ hai!”

“Không biết có phải khuôn mẫu cấp B không?”

……

Nhìn thấy sương mù Tuyết Duyên trong tay Dương Thiên, rất nhiều cường giả vương cảnh trong chớp mắt đều hiện lên vẻ sợ hãi.

Cơ thể bọn họ bất giác lùi về phía sau rất xa, chỉ sợ Dương Thiên đột nhiên sẽ cho nổ bình sương mù Tuyết Duyên.

Vừa rồi Phệ Tâm vương cùng với hơn một trăm cường giả vương cảnh chết trong nháy mắt tạo nỗi ám ảnh, sự sợ hãi vô cùng lớn trong lòng bọn họ.

“Muốn tranh giành bảo vật cứ việc đến tìm ta! Ta có thể giết hết đám người Phệ Tâm vương trong một lần thì cũng có thể giải quyết hết các ngươi trong một lần! Không biết các ngươi có tư cách khiến ta phải dùng đến bình sương mù Tuyết Duyên thứ hai không!” Dương Thiên cầm bình thuốc màu trắng trong tay, lạnh lùng nói.

Trong không trung xuất hiện một cảnh tượng kì quái.

Một mình Dương Thiên đối mắt với hơn hai trăm cường giả vương cảnh của các tộc khác. Trên mặt Dương Thiên không hề có biểu cảm gì, nhưng lại khiến cho hơn hai trăm cường giả vương cảnh tràn đầy sợ hãi.

Soạt!

Dương Thiên lấy hết những món bảo vật cuối cùng, quét mắt một cái về phía những cường giả vương cảnh của tộc khác kia, thông qua cánh cửa kì di nhanh chóng rời khỏi.

Đợi đến khi hắn đã hoàn toàn thoát khỏi những cường giả vương kia, lại nhẹ nhàng thở ra một hơi.

“May là đã giết được đám người Phệ Tâm vương trong một lần, khiến cho đám cường giả vương cảnh của các tộc kia khiếp sợ. Nếu không để cho bọn họ tiếp tục tấn công mình, thì chắc mình đã chết ở khu di tích này rồi.”

Khóe miệng Dương Thiên nhếch lên một nụ cười.

Giá của sương mù Tuyết Duyên khuôn mẫu cấp B vô cùng đắt đỏ, một bình cần đến một trăm tỷ điểm tích lũy để đổi, với năng lực của hắn ở giới Mạc Nguyên đã tích lũy được vô số tài sản cũng chỉ có thể đổi được hai bình.

Vừa rồi giết chết đám người Phệ Tâm vương đã dùng mất một bình, bây giờ chỉ còn lại một bình cuối cùng thôi. Những cường giả vương cảnh kia chia nhau đến, tiếp tục bao vây tấn công hắn, đợi đến khi những cường giả vương cảnh khác đến, hắn sẽ không thể thoát được.

“Tài sản trên người của một trăm cường giả vương cảnh, không biết có thể mua được bao nhiêu bình sương mù Tuyết Duyên cấp B đây?”

Dương Thiên khẽ cười một cái, nhìn nhẫn không gian, trọng bảo tấn công, trọng bảo phòng ngự trong nhẫn không gian của hắn.

Những tài sản này bây giờ đã là của hắn.

Từ lúc vào chiến trường Hư Vô đến này, đây là lần thu hoạch lớn nhất của hắn.

“Đi thôi! Ở đây gây ra chuyện lớn như vậy, hơn nữa di tích này đã bị thăm dò hết rồi, đã không còn cần thiết phải ở lại đây nữa rồi.”

Dương Thiên vừa nghĩ thì cơ thể, tướng mạo của hắn đã nhanh chóng thay đổi.

Vốn dĩ Dương Thiên có thể dễ dàng thay đổi dung mạo của mình, cho dù là các tộc khác cũng rất khó phát hiện.

Nhưng mà từ lúc có được sáu quả Vạn Nguyên trong lòng Dương Thiên đã có kế hoạch như vậy.

Kế hoạch thành công, hắn lại có được bảo vật của những cường giả vương cảnh kia, có được tài nguyên vô cùng lớn, hơn nữa có thể khiến cho đám cường giả vương cảnh của các tộc khác khiếp sợ, kế hoạch thất bại, nhiều nhất là hắn sẽ chết, sau đó tốn vài năm để sống lại.

Hiện tại thì kế hoạch của hắn gần như đã thành công mĩ mãn.

Dương Thiên cười nhẹ, lấy một chiếc phi thuyền từ trong nhẫn không gian của một tộc khác, ngồi lên phi thuyền nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Trong sân, nhóm hai trăm vị cường giả dị tộc Vương cảnh nhìn bóng dáng Dương Thiên rời đi, trong mắt còn dư lại sợ hãi chưa tan.

Bọn họ muốn đuổi theo Dương Thiên, nhưng lại không có mấy người hành động. Bọn họ sợ chỉ cần một chút vô ý cũng có thể ngủm luôn tại chỗ này.
































































......